Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Than Đen Hoàng Hậu

Than Đen Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322834

Bình chọn: 9.00/10/283 lượt.

nàng không ngừng châm ngòi, mật dịch thấm ra đã làm ẩm ướt tiết khố.



hấp của nàng toàn bộ hỗn độn, miệng đều là hương vị của hắn, ngón tay không tự

giác bắt lấy y bào hắn, phấn lưỡi nhiệt tình đáp lại hắn.

“Đói

bụng sao?” Hạ Hầu Dận buông nàng ra, đầu lưỡi khẽ liếm cánh môi.

“Ừ...”

Giang Sơ Vi gật đầu, nàng muốn ăn hắn, ánh mắt nàng ngập sương mù, thân thể kêu

gào muốn bổ nhào vào hắn.

“Vậy

ăn điểm tâm đi!” Hạ Hầu Dận ban cho nàng một nụ cười, tự bước xuống giường, đi

đến bên cạnh bàn ngồi xuống, cầm lấy bát đũa.

A?

Giang Sơ Vi sững sờ nhìn hành động của hắn, thân thể của nàng vẫn còn vì dục

vọng mà hỗn loạn, nơi riêng tư ẩm ướt khát vọng muốn được lấp đầy.

“Không

phải nàng đói bụng sao?” Hạ Hầu Dận cầm đồ ăn lên ăn, con ngươi đen lười biếng

nhìn nàng, “Ngoài ra, chả phải nàng không muốn ta chạm vào nàng mà?”

Giang

Sơ Vi có ngốc cũng biết mình bị chơi khăm, tên hỗn trướng chết tiệt này!

Nàng

kẹp chặt hai chân, tức giận đến muốn lấy đao đâm hắn, nhưng nơi riêng tư như bị

kiến cắn, làm cho toàn bộ thân thể nàng khó chịu, nàng cắn môi, khuôn mặt nhỏ

nhắn tức giận đến đỏ lên.

“Sao?

Nàng không ăn điểm tâm à?” Nhìn chằm chằm hai chân đang kẹp chặt của nàng, Hạ

Hầu Dận biết rõ còn cố hỏi.

Ăn

điểm tâm cái gì? Nàng hiện tại đang muốn ăn hắn!

Giang

Sơ Vi thực muốn khóc, nàng rõ ràng đâu có muốn hắn, tại sao mới bị trêu chọc

vài cái lại đã không xong? Nàng cọ xát hai chân, liều mình hít sâu nhưng vẫn

không giải được cơn khát.

Đây

là cái thân thể kỳ quái gì nha?

A...

Tô Tú Dung, ta hận ngươi!

“Muốn

thì tự mình đến.” Hạ Hầu Dận bưng lên chén rượu, nhấp một ngụm rượu nhạt ung

dung chờ nàng, hắn biết nàng sẽ khuất phục.

Hắn

biết nàng có bao nhiêu nhiệt tình, nàng cũng không phải cái loại nữ nhân sẽ ẩn

nhẫn chịu đựng dục vọng, trong tình dục, nàng rất thẳng thắn.

Đây

là điều mà ngày hôm qua hắn nhận thức ra được. Nữ

nhân gọi là Giang Sơ Vi này có rất nhiều loại diện mạo, mỗi lần đều làm cho hắn

ngạc nhiên, làm cho hắn dù thế nào cũng không chán.

Giang

Sơ Vi cắn răng trừng hắn, thấy bộ dáng hắn khí định thần nhàn, chỉ biết rằng

hắn sẽ nhất định thắng nàng, đáng giận! Loại cảm giác đành phải thua cơ này

thực tệ.

Nhưng...

Nàng thực sự muốn hắn.

Hơi

nhếch môi, do dự một phút, Giang Sơ Vi nắm tay, nhảy xuống giường, “Hạ Hầu Dận,

chúng ta làm bạn giường tốt đi.”

Nàng

giống một nữ vương cao ngạo đi về phía hắn, trong lúc bước đi, nàng thần sắc tự

nhiên cởi áo ngủ mỏng manh, cởi bỏ tiết khố cho rơi xuống, thân thủ cởi nút

thắt sau gáy, cái yếm lập tức rơi xuống.

Nàng

không chút nào quan tâm việc mình trần trụi ở trước mặt hắn, tư hoa dưới thân

tràn ra ánh sáng bàng bạc, yêu dịch theo hai chân chảy xuống đùi.

“Bạn

giường?” Hạ Hầu Dận nhíu mày, nhìn chằm chằm thân thể mềm mại trần trụi của

nàng, rõ ràng gầy gò không thấy một tí thịt nào, thân thể cũng không gợi cảm mê

người chút nào, nhưng lại làm cho hắn miệng khô lưỡi khô, con ngươi đen nhiễm

hỏa dục.

Giang

Sơ Vi cưỡi lên người hắn, bàn tay nhỏ bé lớn mật vuốt đũng quần của hắn, phần

cứng rắn nóng rực làm tay nàng cũng thấy nóng, nàng liếm môi, cười với hắn đến

là kiều mỵ.

“Ý tứ

chính là -- chỉ cần lão nương cảm thấy ngấy ngươi, ngươi có thể lăn.”

Nàng

thô lỗ cởi bỏ đai lưng của hắn, kéo hạ quần hắn, bàn tay nhỏ bé cầm lấy thiết

bổng nóng rực, xoa bóp vài cái rồi liền nâng lên mông tròn, đặt tư hoa ở trên

nam tính chậm rãi ngồi xuống, vách hoa mở dần ra thuận theo đầu côn đang từ từ

thâm nhập, một tấc rồi lại một tấc lấp đầy nàng.

“Ưm...”

Khi hắn tiến vào chỗ sâu nhất, nàng yêu kiều thở ra một tiếng thỏa mãn.



biết rõ nàng lớn mật, nhưng khi chính mắt tự thân cảm thụ sự phóng khoáng của

nàng, Hạ Hầu Dận vẫn thấy kinh ngạc, nữ nhân này... Nàng đột nhiên di chuyển

mông tròn, làm cho hắn rên lên, hoa thịt vây quanh hắn, phân thân thô to càng

phình thật lớn.

“Chỉ

cần ngươi không thỏa mãn được ta, ta sẽ bỏ ngươi.” Giang Sơ Vi khẽ cắn cái cằm

hắn, cười đến cực kỳ kiều mỵ, “Lại đi tìm nam nhân khác.”

Hạ

Hầu Dận nhíu mày, “Nàng cho là hoàng cung này sẽ có nam nhân khác sao?”

Giang

Sơ Vi cũng học hắn nhíu mày, mỉm cười trong suốt, “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ vĩnh

viễn ở lại hoàng cung sao?” Nàng sớm hay muộn cũng sẽ rời khỏi cái nơi quỷ quái

này.

Hạ

Hầu Dận híp mắt, tuyên cáo của nàng không hiểu sao lại làm cho hắn khó chịu,

giống như muốn nói cho hắn biết rằng không ai giữ chân được nàng, cho dù có giữ

lấy thân thể này, nhưng nàng vẫn tự do, hắn không thể trói buộc được nàng.

Nhận

thức này làm cho hắn căm tức, hắn thô bạo hôn nàng, đưa tay gạt hết điểm tâm,

đem nàng đặt ở trên bàn, mở ra hai chân, hung hăng dùng sức xâm chiếm nàng.

“A!”

Hắn đi vào quá sâu, mày ngài khẽ nhăn, môi bị hắn cắn đi cắn lại làm nàng cảm

thấy đau. Nghe được kháng nghị

của nàng, hắn lại càng thêm thô bạo, bàn tay bắt lấy bộ ngực phấn nộn, lưu lại

trên người nàng dấu tay thật sâu.

Nàng

còn muốn chạy? Không! Hắn sẽ không cho phép!

Không

suy nghĩ nhiều đến nguyên nhân sâu xa, hắn nhất định sẽ không cho nàng r