pacman, rainbows, and roller s
Thanh Mai Trúc Mã Đến Tuổi Có Thể Cưới

Thanh Mai Trúc Mã Đến Tuổi Có Thể Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324200

Bình chọn: 9.5.00/10/420 lượt.

. Trong lòng Bác Thần cảm khái, cùng mấy bạn học tốt ôm nhau, xưng huynh gọi đệ bắt đầu nói chuyện phiếm.

Lúc này, số bạn học đến đây đã không ít, không khí rất náo

nhiệt. Mặc kệ là cố ý hay vô tình, ánh mắt của Bác Thần và Ngụy Du vẫn

là bắt gặp nhau.

Ngụy Du năm nay đã 29, công việc của cô là phóng viên. Trong

số nhiều bạn nữ cùng học ở đây, 29 còn chưa kết hôn thật sự là số ít.

Ngụy Du bộ dạng không kém, không nghĩ tới cũng là một trong số đó.

Hai người đều có không ít kinh nghiệm xã giao, cử chỉ đều

rất phóng khoáng, khi tầm mắt chống lại nhau thì cùng tiến lên cười nói

chuyện phiếm.

Ngụy Du thời trung học luận về diện mạo tuyệt đối có thể đứng trong nhóm ba người đầu tiên. Đặc biệt là hai má cô hai bên còn có má

lúm đồng tiền, cười rộ lên ngọt đến dị thường. Ngụy Du hiện tại tuổi đã

không còn nhỏ nhưng nhìn qua vẫn trẻ hơn bạn học khác mấy tuổi, mặc dù

bởi vì tuổi tác mà bây giờ không thể cười ngọt ngào vô tư như ngaỳ trước được nữa nhưng cử chỉ hào phóng rộng rãi của cô cũng thực khiến mọi

người yêu thích. Đại khái bởi vì trường kỳ ra ngoài bôn ba mà trên người cô có một tinh thần nhanh nhẹn, cùng khí chất sôi động nhiệt tình.

Ngụy Du có một người bạn trai, làm ở lĩnh vực IT. Theo như

lời cô nói, cô đã tìm được một người bạn trai vô cùng hiếm có. Vốn mẹ cô vẫn không ngừng tìm mối cho cô nhưng khi biết cô làm công việc không ổn định như vậy, những người tìm đến cuối cùng đều biến mất trống trơn.

Đàn ông mà, vĩnh viễn đều hi vọng khi mình vừa về nhà thì đã

có cơm nóng canh nóng đợi sẵn, khi ngủ có thể ôm vợ thật ấm áp. Có ai

nguyện ý lấy một người 24 giờ đều ôm cái điện thoại, buổi tối có việc

còn phải lập tức chạy tới nơi chụp hình thu thập tài liệu.

Ngụy Du nói chuyện rất hài hước, chỉ mấy câu đã phác họa hết

cuộc sống của mình, làm cho người ta vừa thưởng thức lại vừa cảm khái.

Ít nhất, ánh mắt Bác Thần đối với cô là thưởng thức. Hắn nghe Ngụy Du nói chuyện còn thỉnh thoảng cười vài tiếng, không khí giữa hai

người thật ra rất tốt.

Cặp tình nhân nổi danh trong ban ngồi cùng một chỗ, vẫn thực

hấp dẫn ánh mắt mọi người, đặc biệt là đám bạn nam. Một đám ồn ào gào

thét, nam chưa hôn nữ chưa gả, không lý gì không nối lại tình xưa.

Hai người trong cuộc đều cười tỏ vẻ không để ý. Nhưng tình

yêu của họ vốn nổi danh trong đám bạn cũ, bạn học xung quanh nào nguyện ý buông tha, liền bắt hai người cùng hát “Hôn đừng”.

Bác Thần và Ngụy Du bị ép đến không còn biện pháp, chỉ có thể cầm micro cùng hát.

Tình cảm nam nữ là thế nào? Kỳ thật điều này rất khó nói rõ

ràng. Ca từ êm ái nhẹ nhàng của bài hát, dù ít dù nhiều vẫn gợi lên

những kỉ niệm giữa hai người, tốt có xấu có…tựa như lần cùng nhau đi xem đom đóm, hay khi Bác Thần chơi bóng còn Ngụy Du ngồi bên cạnh xem, còn

có nụ hôn đầu tiên của hai người, cả hai đều khẩn trương không dám nhìn

thẳng đối phương…

Âm nhạc tựa như có sức mạnh khiến tất cả những ký ức đẹp đẽ

đều được gợi lên. Mà khi được gợi lên, điều này đối với người đang chân

chính đứng cạnh mình hiện tại và có thể là tương lai,… luôn tàn nhẫn.

Nhưng lúc này bên người cả hai đều không xuất hiện nửa kia

của mình nên cũng không cần kiêng kị. Hai người hát xong đều thật tự

nhiên mỉm cười với nhau, nhưng cảm xúc cả hai đều truyền qua đôi mắt,

tóm lại vẫn tiết lộ một vài thứ.

Đến khi hai người trở về chỗ ngồi, mọi người tán gẫu qua lại, lại nhắc đến hồi đó Bác Thần đối với Ngụy Du tốt thế nào, chọc mọi

người càng thêm ồn ào, lôi bọn họ ra trêu đùa.

Mặc kệ nói thế nào, lần này gặp lại, Bác Thần và Ngụy Du đều

có ấn tượng tốt về nhau. Không chỉ trao đổi số điện thoại, mà bởi vì

NGụy Du công tác ở thành phố G nên bên này không có xe, Bác Thần liền bị đám bạn học gán ghép giao nhiệm vụ đưa cô về nhà.

Ngụy Du ngồi trong xe Bác Thần, nhìn hai con thỏ nhỏ gật gù

trên đầu xe thì thấy rất thú vị: “Làm sao một gã đàn ông trưởng thành

như anh mà trong xe còn có thứ đồ vật đáng yêu thế này?”

Bác Thần nhìn qua, là đồ Lâm Hiểu mua. Cô mang nó đến đặt ở

đó, lúc trước hắn còn rối rắm để ý thật lâu, nay cũng xem như thành thói quen. Bác Thần nhớ lại bộ dáng Lâm Hiểu lúc đó, cảm thấy có chút buồn

cười, đáp lại: “Bạn gái anh mua.”

Thân mình Ngụy Di cứng đờ một chút, ánh mắt lóe ra tia hoang

mang, bất quá cũng chỉ là chợt lóe mà thôi, cô nhẹ nhàng hỏi: “Bạn gái

anh chắc hẳn là một cô gái rất đáng yêu?”

“Cô ấy không xinh đẹp như em, các phương diện so ra đều kém

em, bất quá tính tình tốt lắm.” Bác Thần đánh tay lái, nói đến Lâm Hiểu, khẩu khí không tự giác trở nên ôn hòa.

Ý tứ bên trong lời nói này làm cho lòng Ngụy Du càng thêm

phức tạp. Ban đầu còn cảm thấy may mắn lạ kỳ, càng về sau lại càng cảm

thấy khổ sở, bởi vì chỉ cần cẩn thận suy nghĩ nhớ lại ngữ khí của hắn,

có thể nghe ra hắn đối với bạn gái là tràn ngập tình yêu.

Hai người mải trò chuyện, rất nhanh đã đến nhà Ngụy Du.

“Lần sau họp mặt, nhớ mang theo bạn gái nhỏ của anh.” Sau khi xuống xe, Ngụy Du cười tủm tỉm nói.

“Có cơ hội.” Bác Thần đồng dạng cười đáp.

Trong lúc Bác Thần ra ngoài họp mặt, Lâm Hiểu ở n