XtGem Forum catalog
Thanh Xuân

Thanh Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324312

Bình chọn: 9.00/10/431 lượt.

! Tống Hàng Hàng soàn soạt soàn soạt viết lên vài nét bút.

"Bản lĩnh giữ bí mật của bạn không tệ, trước kia cũng không đã nghe bạn nói gì."

Diệp Nhất Đình suy nghĩ một chút mới đặt bút đáp lại ——

"Văn Trọng không để cho mình nói, sợ sẽ truyền tới tai thầy giáo. Chỉ có bạn biết, không được nói với người khác.”

Ồ, hoá ra là như vậy.

"Các bạn đã bắt đầu được lâu rồi?"

"Bắt đầu từ Sơ trung (cấp 2), chúng mình là bạn học."

Hai người ghi lời nói lên cuốn sổ, Tống Hàng Hàng mới bắt đầu hiểu rõ về

Diệp Nhất Đình. Thì ra Diệp Nhất Đình và Trần Văn Trọng là bạn từ thời

tiểu học, hai người cùng học sơ trung, càng khó tin chính là, Diệp Nhất

Đình chủ động theo đuổi Trần Văn Trọng!

Trước kia vẫn cảm thấy Diệp Nhất Đình là người hào phóng, nhưng không ngờ lại có hành động dũng cảm như vậy!

Có lẽ… Mình có thể lĩnh giáo cô ấy một chút? Tống Hàng Hàng nghĩ tới, từ từ chìm vào suy nghĩ của mình.

Một tiếng còn lại của buổi tự học buổi tối hôm đó, giáo viên chủ nhiệm Tống Hàng Hàng vẫn tò mò cuối cùng cũng đã xuất hiện, ngoài dự liệu của Tống Hàng Hàng chính là, chủ nhiệm lớp này, cô biết.

Dĩ nhiên, không phải cô của bây

giờ biết, mà là cô trước khi trùng sinh biết. Người thầy giáo trên bục

giảng, chính là chủ nhiệm lớp mười một kiếp trước của Tống Hàng Hàng, La Nhạc Sơn.

Tống Hàng Hàng sau khi kinh ngạc, ngay sau đó trong

lòng không khỏi vui sướng, cũng giống như ngày đó, cô mong đợi, khả năng xuất hiện cũng nhiều lên một phần.

Diệp Nhất Đình ngồi ở một bên cô cũng không biết suy nghĩ của Tống Hàng Hàng lúc này, cô chọc chọc

Tống Hàng Hàng, "Chủ nhiệm lớp chúng ta dạy vật lý đó!"

"Ừ." Đúng vậy, Thầy giáo La dạy vật lý, Tống Hàng Hàng nhớ, dưới sự bồi dưỡng của thầy giáo La, thành tích vật lý của cô đứng đầu khối, cũng được xem là

học trò đắc ý rồi. Nhưng sau đó, bởi vì đủ loại nguyên nhân, thành tích

vật lý của cô rơi xuống ngàn trượng, kéo theo kỳ thi tốt nghiệp trung

học cũng không làm tốt, thầy giáo La không chỉ một lần phê bình cô gay

gắt.

Thầy giáo La, một thầy giáo rất tốt rất tốt đó…

Lần này, cô nhất định sẽ không để thầy phải thất vọng…

Sau khi La Nhạc Sơn tự giới thiệu mình, theo thường lệ các bạn học trong lớp cũng lần lượt tự giới thiệu mình.

Bởi vì vị trí thứ nhất, Tống Hàng Hàng cũng coi như nổi danh trong trường,

nhưng nơi cô lui tới cũng chỉ giới hạn trong lớp, giao tiếp với các bạn

cùng lớp nên chân chính quen biết cũng không có bao nhiêu người. Đến

lượt Tống Hàng Hàng lên đài, cô mới vừa nói rõ tên họ, bạn cùng lớp cũng cảm thấy kinh ngạc, dù sao trong ấn tượng của bọn họ, một nữ sinh đứng

nhất phải là một con mọt sách, ít nhất cũng không hoạt bát thanh lệ như

nữ sinh trước mặt.

Lúc này Tống Hàng Hàng cũng không muốn để ý, cô tự giới thiệu mình như năm lớp mười, vội vàng đi xuống đài.

Tiết đó, cô chỉ chú ý tới một câu cuối cùng mà thầy giáo La nói:

"Hi vọng tương lai, các em cũng sẽ không hối hận với tuổi thanh xuân của mình: có yêu, có hợp, nghiêm túc sống."

Thanh xuân —— vô hối (không hối hận).

Ngày hôm sau, ăn sáng xong, Tống Hàng Hàng tới phòng học trước mười phút, chờ tiết học đầu tiên sau khi tựu trường lớp mười một.

Cô mới vừa ngồi xuống, thầy giáo La đã tiến vào phòng học, đi theo phía sau là một người.

Nhìn trong phòng học một chút, phần lớn bạn học cũng đã tới, La Nhạc Sơn

quyết định giới thiệu trước về bạn học mới chuyển về này.

"Các

bạn học, hôm nay trong lớp tới một bạn học mới. Không muốn ảnh hưởng tới tiết học tiếp theo, hiện tại bạn ấy giới thiệu trước, để mọi người nhận thức. "

"Đỗ Tử Thăng, em bước lên đây đi." La Nhạc Sơn vẫy tay về phía sau.

Nam sinh này tên Đỗ Tử Thăng, cách mười lăm năm, cuối cùng, cuối cùng thì cũng xuất hiện lần nữa.

Tống Hàng Hàng nhìn bóng dáng từng bước bước lên giảng đài. Vẫn là vóc người cao gầy, vẫn là gương mặt tuấn tú, ngay làn da trắng nõn quá phận cũng

giống như trong trí nhớ của cô. Rất tốt, tất cả đều là bộ dáng đó, cô

vẫn cho rằng nó đã bị chun vùi rất rất lâu rồi, nhưng không ngờ lại

hiện ra rõ nét đến như thế.

"Mọi người khỏe, tên mình là Đỗ Tử

Thăng, hai chữ “Đỗ Tử” trong “con cái”, “Thăng” trong “mặt trời mới

mọc”. Mình là người Hãn Thành, trước kia học ở cao trung Hãn Thành, hi

vọng trại Trường Thanh, mọi người sẽ vui vẻ hòa hợp."

Dứt lời, Đỗ Tử Thăng xuống đài, La Nhạc Sơn xếp cho cậu vị trí bên cửa sổ. Cùng lúc đó, tiếng chuông vào lớp cũng reo vang.

Tiết đó, Tống Hàng Hàng choáng váng, trong đầu vẫn hiện lên chuyện ngày trước.

Lớp mười một trước khi trùng sinh, cô thầm mến Đỗ Tử Thăng, nhưng vẫn e sợ

không dám thổ lộ, cô tự ti lại nhát gan, nói bóng nói gió hỏi thăm sở

thích của anh, hao tâm tổn trí đi học đi nghênh hợp, sau đó vụng về

triển hiện (thể hiện + triển lộ) ở trước mặt anh, nhưng anh vẫn chỉ xem

cô như một bạn học bình thường.

Lần cuối cùng đó, cô lấy dũng

khí sau khi tan lớp đi theo anh đến sườn đồi nhỏ, lại phát hiện anh và

một nữ sinh khác đang ôm chầm lấy nhau. Một lần kia, Tống Hàng Hàng đau

lòng trở về phòng học, sau mấy lần thi thử cô đều không phát huy tốt,

chứ