
đừng nói lần thi tốt nghiệp trung học cuối cùng…
Sai một li, đi một dặm.
Tống Hàng Hàng vẫn nghĩ tới, cô không biết La Nhạc Sơn đã mấy lần nhìn về
phía cô, cho đến khi Diệp Nhất Đình khẽ đẩy tờ giấy nhỏ đến trước mặt
cô.
"Bạn làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao? Thầy giáo nhìn bạn nhiều lần."
Nháy mặt thấy tờ giấy kia, cô chợt tỉnh.
Đúng vậy, cô làm sao vậy? Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Không phải là cô
vẫn nói muốn trải qua một cuộc sống hoàn toàn mới sao? Không phải vẫn
luôn tự nhủ rằng phải bù lại những tiếc nuối trước kia sao? Hiện tại thì thế nào, chẳng lẽ cô lại muốn phạm phải sai lầm trước kia?
Đúng
vậy, cô thích Đỗ Tử Thăng là không có lỗi, mặc kệ đối phương có phản ứng thế nào, cô cũng muốn dũng cảm nói ra lời nói mà kiếp trước cô không
dám thổ lộ, đúng là bây giờ, cô không cần hao tổn tâm cơ đi nghênh hợp,
cô không phải là kẻ yếu thế trong tình yêu, cô lại càng không cần vì anh mà đau đớn thương tâm.
Cô, chỉ
muốn biết, nếu như cô mở lời, tất cả sẽ như thế nào? Kết quả kỳ thi tốt
nghiệp trung học của cô có khác trước kia hay không? Tương lai của bọn
họ, sẽ như thế nào?
Nhưng cái “thích” này, cũng không phải là
toàn bộ cuộc sống, cô muốn vứt bỏ sự mềm yếu của mình, dũng cảm yêu,
nhưng cô cũng phải chăm chỉ với những năm Cao Trung của mình, không cần
vì anh mà một lần nữa thất bại trong kỳ thi tốt nghiệp trung học!
Lên tinh thần, Tống Hàng Hàng quyết định lên một kế hoạch mới trong lớp mười một!
Phần sau tiết học, Tống Hàng Hàng rất nghiêm túc nghe thầy giáo giảng bài.
Lúc chuông tan học vang lên, cô đuổi theo thầy giáo La
"Thầy giáo La…"
"Thầy giáo La…"
Không ngờ, một giọng nói khác đồng thời vang lên, Tống Hàng Hàng quay đầu lại, lại là Đỗ Tử Thăng.
La Nhạc Sơn dừng bước, "Hai người các em có chuyện gì thì đến phòng làm việc của tôi nói đi."
Trên đường, Tống Hàng Hàng biết mục đích của Đỗ Tử Thăng, thì ra anh còn
chưa nhận một phần sách giáo khoa, chuẩn bị đến phòng làm việc của thầy
giáo để lấy. Đến phòng làm việc, La Nhạc Sơn lấy sách cho Đỗ Tử Thăng từ trong ngăn kéo, sau đó Tống Hàng Hàng mới mở lời, "Thầy giáo La, là như thế này, em muốn tự đề cử mình cho chức lớp phó học tập."
"Vậy à? Nói nguyên nhân một chút đi."
Tống Hàng Hàng có chuẩn bị mà đến, vì vậy chậm rãi đáp:
"Thầy giáo, đầu tiên em rất có tự tin với thành tích học tập của mình, tiếp
theo, em từng là ủy viên sinh hoạt trong lớp, đã có kinh nghiệm nhất
định trong việc phối hợp giữa các bạn học, có tự tin gánh vác chức lớp
phó học tập. Cuối cùng, bởi vì mới phân ban, bạn học trong lớp chưa quen biết nhiều, em muốn nhân cơ hội này để tiếp xúc với các bạn. Hi vọng
thầy giáo có thể phê chuẩn."
La Nhạc Sơn trầm tư một chút, nói:
"Thật ra thầy chuẩn bị ngày mai họp lớp sẽ nói, em đã nói ra, thầy liền
nói trước nói với em, Đỗ Tử Thăng, em cũng tới đây."
Gì? Tống Hàng Hàng nhìn Đỗ Tử Thăng đang ôm chồng sách đến gần.
La Nhạc Sơn nói tiếp: "Tống Hàng Hàng, thành tích của em không cần hoài
nghi, lớp mới nên tất cả mọi người đều chưa quen, nhưng tên các bạn học
em đều đã biết, ha ha, còn rất có quyền uy. Thầy cũng đã nghe cô Nguyên
nói, em rất dung hiệp với các bạn, cho nên ——"
La Nhạc Sơn dừng một chút mới nói: "Thầy muốn để em đảm nhiệm vị trí lớp trưởng, em đồng ý không?"
Thầy lại quay đầu sang phía Đỗ Tử Thăng, "Về phần lớp phó học tập, thầy muốn để Đỗ Tử Thăng đảm nhiệm, trợ giúp em quen thuộc nhiều bạn học hơn."
Tống Hàng Hàng vốn là muốn mượn chức lớp phó học tập để đốc thúc mình nghiêm túc học tập, La Nhạc Sơn vừa nói như thế cô cảm thấy không thể từ chối, còn nữa, chức lớp trưởng cũng có thể có tác dụng đốc thúc, nghĩ một lát cô liền gật đầu. Đỗ Tử Thăng cũng đồng ý.
Ngày hôm sau họp lớp, Thầy giáo
La lại ủy nhiệm thêm mấy cán bộ lớp, các bạn học các tự do tranh cử. Như vậy vừa dân chủ vừa công bằng. Cán bộ lớp được bầu ra cũng không có dị
nghị gì. Chớ nhìn bề ngoài hai người Tống Hàng Hàng và Đỗ Tử Thăng, trông có vẻ yếu
đuối văn nhược, làm việc lại rất có khí phách, nói ví dụ có người không
nộp bài tập, Đỗ Tử Thăng lập tức vung bút ghi tên, không nói với đối
phương nửa câu, nếu trong giờ tự học buổi tối có người nói chuyện, Tống
Hàng Hàng cũng không chút lưu tình trực tiếp lên bục giảng vỗ bàn, không được nữa thì ghi tên báo cho thầy giáo. Sau mấy tuần, tỉ lệ nộp bài tập của ban 12 bọn họ cao hơn các ban khác rất nhiều, thành tích học tập kỷ luật cũng rất tốt.
Nhưng hai người làm việc, trong mắt người ngoài đều đã không phân rõ giới hạn nữa rồi.
Vì sau khi tan lớp Tống Hàng Hàng thường xuyên ghi chép danh sách rồi mới
đi ăn cơm, lúc chỉnh người cũng chỉnh họ đến không gượng dậy nổi. Cho
nên phần lớn bạn học rất tin phục hai người.
Bởi vì nguyên nhân
công việc, Tống Hàng Hàng và Đỗ Tử Thăng ít nhiều tiếp xúc nhiều hơn.
Tống Hàng Hàng vốn có hảo cảm, cộng thêm với hành động và tác phong của
hai người tương đối thống nhất, thường xuyên tiếp xúc nên thuận nước đẩy thuyền trở thành bạn tốt.
Ha ha, không phải hầu hết các mối tình đôi lứa đều bắt đầu từ tình bạn