Teya Salat
Thất Tịch Không Mưa

Thất Tịch Không Mưa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322651

Bình chọn: 9.00/10/265 lượt.

g có thể nói ra, sao tôi có thể tin là cậu yêu con bé, trân trọng con bé chứ!”

Tề Quang Ngạn không thèm để ý, đứng lên, lấy tay lau

vệt máu trên mặt: “Nói cách khác, cậu yêu cô ấy, trân trọng cô ấy hơn

tôi ư? Vậy thì cậu đi mà làm! Vì sao còn giả vờ nhường cô ấy cho tôi, để tôi trở thành trò cười cho thiên hạ? Thẩm Hàn Vũ, cậu đạo đức giả khiến tôi buồn nôn!”

Thẩm Hàn Vũ biến sắc, tức giận trách mắng: “Cậu nói linh tinh gì vậy? Tình là em gái tôi!”

“Em gái ư? Có anh em nào biến thái như các người không? Động một tí là ôm

nhau cùng ngủ. Anh trai kết hôn, em gái hồn bay phách lạc, đến nỗi khi

tôi hôn cô ấy, làm tình cùng cô ấy, cô ấy cũng rớt nước mắt, miệng gọi

tên cậu!”

Binh! Thẩm Hàn Vũ lại tung một cú đấm: “Cậu muốn nói

tôi thế nào cũng được, dù sao tôi đã là một đống bùn lầy rồi, nhưng tôi

không cho phép cậu sỉ nhục cô ấy!”

“Nói động đến cô ấy một chút

cũng không được ư! Nếu cậu thực sự quan tâm đến vậy, sao không giành lấy cô ấy, phải để cô ấy tìm kiếm sự an ủi bên người đàn ông khác?” Tề

Quang Ngạn nổi điên, không chịu được cũng đấm trả một cú vào má trái

anh.

Thẩm Hàn Vũ hơi lảo đảo, cắn răng chịu đau, lao vào quần

nhau với Tề Quang Ngạn: “Tôi từng cảnh cáo cậu, không cho phép cậu linh

tinh với Tình, nếu cậu thực sự yêu con bé, vì sao không thể kiên nhẫn

chờ đợi, bao dung con bé…”

“Vì tôi còn có lòng tự trọng, cho dù

có yêu cô ấy thế nào, tôi cũng không cho phép một người con gái chà đạp

lên tình cảm của tôi như thế! Tôi và cô ấy căn bản chẳng có gì, cậu nghĩ xem, một người con gái lên giường với tôi, trái tim tan vỡ gọi tên một

người con trai khác, tôi còn biết làm thế nào nữa? Trên thực tế, hủy

hoại cô ấy chính là cậu chứ không phải tôi!” Tề Quang Ngạn ra sức hét to câu cuối cùng, sau đó không nói gì nữa.

Là anh hủy hoại cô?

Tề Quang Ngạn nhìn anh, lửa giận ngút trời: “Tôi đã nói như vậy rồi, cậu

còn không chịu nói thật với tôi sao? Thẩm Hàn Vũ, rốt cuộc cậu có coi

tôi là bạn không?”

“Cậu muốn tôi… nói gì?” Anh sớm đã không còn lời để nói.

“Nói gì ư? Nói rằng cậu và Tiểu Tình hoàn toàn không có quan hệ huyết thống! Chuyện gì cô ấy cũng kể với tôi cả, nếu cậu còn sống chết lấy thân phận ra làm cái cớ, ngu xuẩn bỏ rơi cô ấy, tôi sẽ đấm chết cậu!”

Thẩm Hàn Vũ ngẩng đầu, nhẹ nhàng lặp lại: “Cô ấy là em gái tôi!”

“Cậu, nói, lại, lần, nữa!” Tề Quang Ngạn nghiến răng, vẻ như chuẩn bị giết người.

“Cô ấy là em gái tôi!” Anh bình tĩnh lặp lại, không sót một từ.

“Thẩm, Hàn, Vũ!” Nắm đấm định giơ lên rồi lại buông thõng xuống…

“Cô ấy là em gái cùng cha khác mẹ của tôi.” Lần này, anh nói nhiều hơn vài từ.

Nắm đấm dừng lại giữa không trung, Tề Quang Ngạn nhìn anh như thấy ma: “Cậu, cậu nói gì?”

“Tình là do nhà tôi nhận nuôi, điểm này cả tôi và cô ấy đều biết, điều duy

nhất cô ấy không biết là lý do vì sao cha tôi muốn nhận nuôi cô ấy. Cậu

không cảm thấy rất kỳ lạ ư? Lúc đó, một gia đình có hoàn cảnh không được sung túc, nuôi một đứa con đã rất vất vả rồi, có lý gì mà nhận nuôi

thêm một đứa con gái nữa để tăng thêm gánh nặng?”

Tề Quang Ngạn ngốc nghếch buông tay: “Cậu muốn nói…”

Thẩm Hàn Vũ lùi lại vài bước, ngồi lên sofa, vùi mặt vào lòng bàn tay: “Cậu

tưởng tôi chưa từng thử ư? Tôi yêu cô ấy hơn ai hết, nếu có thể, vì sao

tôi phải buông tay? Cậu không phải tôi, sẽ không hiểu, tôi thấy cô ấy từ nhỏ tới lớn, tình cảm cứ từng chút từng chút chất chồng, sâu nặng biết

bao. Cậu biết sinh nhật năm cô ấy mười lăm tuổi, tôi muốn tặng cô ấy cái gì không? Là tình yêu và hạnh phúc cả đời! Nhưng chính vào lúc tôi nói

với cha quyết định này, thứ duy nhất tôi nhận được lại là một cái bạt

tai và sự thật tàn nhẫn!

Tình chưa bao giờ là trẻ mồ côi, cha cô ấy chính là cha tôi! Không chỉ tôi, ngay cả mẹ tôi cũng không hay biết. Cậu có thể tưởng tượng khi sự việc này bùng nổ đã gây chấn động lớn thế nào trong gia đình tôi không? Mẹ tôi là người phụ nữ truyền thống, cả

đời chỉ biết tận tụy vì chồng, vì con, sau khi dâng hiến một nửa thời

thanh xuân mới phát hiện chồng mình không chung thủy, đã có lỗi với bà

còn đặt chứng cứ của sự phản bội ngay trước mắt bà, ngày ngày nhìn thấy, còn yêu thương nữa! Sự không oán, không hận của bà phút chốc trở thành

điều châm biếm! Không ai có thể bình tĩnh chấp nhận sự thật này, cho nên tôi bỏ đi, mẹ cũng sụp đổ.

Bây giờ cậu còn muốn tôi nói gì nữa? Thừa nhận tôi là kẻ có tâm sinh lý bất ổn, yêu chính em gái của mình ư? Vâng, tôi yêu cô ấy! Yêu hơn cậu, hơn bất kỳ người nào, tuỳ cậu nói tôi bẩn thỉu cũng được, nhơ nhớp cũng được, tội loạn luân này tôi đã chịu

đựng hơn tám năm rồi, không phải chỉ có mỗi lần này!”

Tề Quang Ngạn á khẩu, hồi lâu mới lắp bắp nói: “Tiểu Tình… không biết ư?”

Anh lắc đầu, mệt mỏi nhắm mắt: “Đừng nói, cả đời này cũng đừng nói, tội này cứ để mình tôi gánh là được, tội loạn luân rất khó chịu đựng, dù sao

cuộc đời tôi đã bị hủy hoại rồi, tôi không muốn hủy hoại cả cô ấy nữa.”

Hóa ra… tất cả những hành động vô tình của cậu ta là vì tình yêu quá sâu sắc, muốn bảo vệ cho người cậu ta yêu nhất.

“Nhưng… như vậy cô ấy sẽ hận cậ