XtGem Forum catalog
Thích

Thích

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326734

Bình chọn: 9.00/10/673 lượt.

, giống như tình cảm mà cô đã từng một lòng dâng hiến,

làm cho hắn ngạt thở muốn trốn chạy, cho đến khi không còn bị cuốn lấy,

lại phát hiện bản thân đã vì thế mà hít thở không thông.

Nhắm mắt suy sụp ngã vào ghế dựa, hắn lần đầu tiên cảm thấy thất bại.

Đột nhiên bắt đầu hận cô.

Hận cô gái đã luôn đặt hắn vào tình thế khó xử.

Lúc trước không nên tiếp nhận cô, không nên tới gần cô, sẽ không phải phiền não, cũng không vô cớ sinh ra nhiều vướng bận như vậy.

Nhớ tới cái đầu nghiêng nhỏ nhắn của cô, ánh mắt xảo quyệt, nếu ông

không bệnh tật và sạch sẽ như tôi đã nói, cũng có thể được chọn làm

chồng của tôi.

Nhớ tới cô quật cường đứng ở nơi đó, lẳng lặng nói, người đó là của tôi.

Nếu cô biết, giây phút đó trong lòng hắn đã có một chấn động mạnh, có thể sẽ kinh ngạc hay không?

Rốt cục cũng khiến cô phải rời đi —— nhưng hắn bỗng nhiên bắt đầu sợ hãi, bắt đầu để tâm.

Đã từng nghĩ rằng tình cảm sẽ phai nhạt trong một quãng thời gian dài cô ở Mỹ, vậy mà khi cô mang theo một va li hành lý to, đứng trước cửa

nhà hắn nhẹ nhàng một câu "Tôi đã trở về", trong lòng hắn lại xuất hiện

một loại dịu dàng vô hạn.

——– Lý Kiều, người ta nói là bảy năm ngứa ngáy, người yêu nhau trải

qua bảy năm cũng sẽ chán ghét nhau, thậm chí thay lòng đổi dạ, nhưng vì

sao sau bảy năm, tôi vẫn khổ sở vì ông như vậy?

Lúc ấy, hắn đã lựa chọn xem nhẹ sự đau khổ của cô.

Rốt cục cũng khiến cô chịu chấp nhận từ bỏ——– nhưng hắn từ đó cũng nếm được thời gian đình chỉ là loại mùi vị gì.

Thời điểm Thích cười, ánh mắt là hai vầng trăng khuyết sáng rọi. Thời điểm tức giận, có bắt chuyện thế nào cô cũng không để ý. Không thích ăn Socola của Anh bởi vì rất ngọt. Rất sợ chó bởi vì trước đây rượt chó

thiếu chút nữa bị mất ngón tay. (mình muốn cười ^^)

Rốt cục cũng khiến cô chịu rời đi —— tất cả về cô, tất cả những điều

hắn từng nghĩ sẽ không bao giờ bận tâm đến, nay lại xuất hiện trong trí

nhớ.

Mở mắt ra, trong tay là chiếc vỏ hộp DVD, hình ảnh trên đó như một bức tranh, Tô đứng một bên lặng lẽ nhìn cô.

Trong lòng bỗng nhiên dâng lên phiền chán, hắn giơ tay quăng mạnh ra

khỏi cửa kính xe, thanh âm plastic vỡ vụn vang lên trên lề đường, hắn

nhìn tờ giấy bị thổi tung trong gió, hai tay nắm tay lái càng ngày càng

chặt, mạnh đẩy cửa xe ra, đi lại nhặt lên chiếc hộp đĩa đã bị phá vỡ

không còn hình dạng.

Dừng ở cô gái mặc chiếc váy trắng trên bìa, trong con ngươi đen hiện

lên tia tự giễu ——– nếu cô bắt gặp hành vi của hắn hiện tại, có thể sẽ

khinh thường hắn hay không?

Nửa đêm đang mộng mị trong giấc ngủ, mơ hồ nghe được tiếng chuông

điện thoại vang lên trong phòng. Đây là phòng thuê khách sạn, Tô mặc dù ở ngay phòng đối diện, bình thường cũng chỉ có cha gọi điện cho cô, nhưng lúc này, thật sự là quá mức quỷ dị.

Do dự cầm lấy điện thoại, thanh âm quen thuộc như ma quỷ lọt vào tai : "Là em xuống, hay là tôi đi lên?"

Cô giật mình tay run lên, ống nghe rơi xuống mặt đất, tiếng "tút" dài truyền đến, hiển nhiên đối phương đã cắt đứt cuộc gọi.

Vỗ vỗ ngực đang bị kích động phập phồng, cô kéo rèm cửa ra —— tiến

đến trước cửa chính khách sạn là một chiếc ô tô màu đen, trông rất quen

mắt.

Xe chậm rãi dừng lại, phục vụ đem cửa xe mở ra, một thân ảnh cao ngất xuất hiện, áo khoác ngoài màu đen, che phủ dáng người thon dài.

Hắn ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn về phía cửa sổ của cô, khoảng cách xa

như vậy, Thích vẫn có thể cảm giác tầm mắt bức người của hắn.

Phục vụ vì không rõ, nên cũng ngẩng đầu nhìn về phía này, Thích vừa

vội vừa quẫn, "xoẹt" một tiếng kéo lại rèm cửa sổ, vọt sang một bên.

Nơm nớp lo sợ đem ống nghe đặt lại chỗ cũ, Thích nhìn chằm chằm điện

thoại, ngay cả thở cũng không dám, lúc tiếng chuông trong nháy mắt lại

vang lên, cô bay nhanh đến tiếp.

"Không chịu gặp tôi?" Thanh âm hắn vẫn thản nhiên như vậy, nghe không ra cảm xúc là gì.

"Ông đừng có mà quấy nhiễu mộng đẹp của người khác!" Cô tức giận trả lời.

"Chờ tôi ——-" thanh âm của hắn bị Thích hung hăng cắt đứt.

Phòng lại quay về yên lặng, Thích trong lòng càng nổi lên bất an.

Mười phút sau, khóa cửa phát ra một tiếng rất nhỏ của âm thanh điện

tử, cửa trực tiếp bị người bên ngoài đẩy ra, Thích cơ hồ từ trên giường

mà nhảy xuống, chạy vội đến cạnh cửa, hoảng sợ nhìn chiếc thẻ điện tử

trong tay người đàn ông.

"Ông làm sao có thể lấy được chìa khóa?" Cô hạ thấp giọng tức giận

hỏi, lúc thoáng nhìn thấy biểu tình thản nhiên của hắn, mới phát hiện

chính mình đang hỏi một vấn đề ngu ngốc ——- chuyện nhỏ như vậy đối với

Lý Kiều hắn thì có khó gì?

"Em không để tôi vào sao?" Hắn trấn tĩnh mở miệng, nhìn cánh tay cô chống ngang ở cửa.

Cô quật cường nhìn lại hắn. Ý tứ không có nửa điểm nhượng bộ.

"Cậu ta ở phòng đối diện?". Ánh mắt Lý Kiều hướng về phía bên cạnh thoáng nhìn, lạnh nhạt lên tiếng.

Thích vẻ mặt nhất thời hoảng hốt, cánh tay đột nhiên thu lại, mà hắn thì dễ dàng tiến vào phòng, đóng cửa lại.

"Chúng ta như vậy thật giống như một đôi đang yêu đương vụng trộm".

Hắn bỗng nhiên khẽ cười ra tiếng, trong ánh mắt nhìn cô mang theo một

chút giễu cợt.

Đầu óc của hắ