Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325872

Bình chọn: 7.00/10/587 lượt.

iản nhưng khiến ngọn cỏ trong lòng cô như đón cơn gió thoảng qua.

Ngữ khí này… rõ ràng là hỏi bạn gái.

“Không, tôi chỉ cảm thấy thú vị.” Cô thật thà trả lời.

Anh vẫn dõi mắt về phía trước, cất giọng bình thản: “Từ trước đến nay, tôi

chẳng có người phụ nữ nào quan tâm đến những chuyện này.”

Lâm Thiển: “… Ừm”, lập tức ngoảnh đầu ngắm đường phố.

Sau khi chấp nhận cùng anh “từ từ phát triển”, cô luôn rơi vào bầu không khí mờ ám như lúc này.

Không khí mờ ám một khi nảy sinh, sẽ luôn tồn tại ở khắp mọi nơi mọi lúc. Một lời nói cử chỉ cũng mờ ám, một ánh mắt hay tư thế gần kề cũng rất mờ

ám.

Cảm giác này rất ngọt ngào và dễ chịu, tựa như dòng suối chảy vào lòng bạn, từ từ nhấn chìm bạn.

Có phải tình cảm thích hợp như vậy sẽ khiến đàn ông càng đàn ông hơn, phụ

nữ càng giống phụ nữ hơn, nên hai bên càng bị đối phương thu hút?

Ngoài ra, nụ hôn “chuồn chuồn đạp nước” rơi trên mặt cô mấy hôm trước có phải là một giây phút không thể kìm nén tình cảm của người đàn ông này?

***

Lệ Trí Thành đưa Lâm Thiển đi phố Xuân Đô. Nơi đây có trung tâm thương mái lớn nhất thành phố Lâm, quầy hàng của Ái Đạt, Tân Bảo Thụy và Tư Mỹ Kỳ

trong trung tâm thương mại cũng có quy mô lớn nhất, đầy đủ sản phẩm nhất cả nước.

Trước khi xuống xe, Lệ Trí Thành lấy ra hai cái mũ lưỡi trai, anh tự đội một cái, cái còn lại đội lên đầu Lâm Thiển. Lâm Thiển

hiểu ý anh, bọn họ đi tìm hiểu thị trường, đương nhiên phải âm thầm lặng lẽ. Thế là cô cũng bắt chước Lệ Trí Thành, kéo vành mũ xuống thấp, sau

đó ngẩng đầu nhìn anh: “Được rồi.”

Bởi vì vành mũ quá thấp, cô không nhìn rõ gương mặt, mà chỉ thấy cằm anh.

Giọng nói của Lệ Trí Thành vang lên ở trên đầu cô: “Em có chắc chắn nhìn thấy đường không đấy?”

Lâm Thiển giơ tay kéo vành mũ lên cao một chút. Ở giây tiếp theo, cô chạm

phải ánh mắt bình tĩnh và sâu thẳm của Lệ Trí Thành. Tim Lâm Thiển đột

nhiên đập loạn một nhịp. Ở thời khắc đó, cô hình như ý thức ra điều gì,

điều mà từ trước đến nay bởi thân phận của anh, tâm tư thâm sâu của anh

nên cô bỏ qua.

Im lặng nhìn Lâm Thiển một lúc, Lệ Trí Thành nói nhỏ: “Chiếc mũ này có từ thời tôi học cấp ba, xem ra rất thích hợp với em.”

Một câu nói bình thường, nhưng khiến trái tim bé nhỏ của cô lại rung động.

Bởi vì rõ ràng chỉ đội cái mũ cũ của anh chứ chẳng làm gì, nhưng cô có

cảm giác hai người vô cùng thân mật.

Hôm nay là Rằm tháng Giêng,

trung tâm thương mại tổ chức hoạt động khuyến mãi lớn. Cả tòa nhà toàn

người là người, vô cùng náo nhiệt.

Lệ Trí Thành đưa Lâm Thiển đi

thang máy lên tầng trên cùng. Bởi vì thang máy chật cứng người nên anh

khoác vai cô, ôm cô vào lòng một cách tự nhiên. Lâm Thiển không thể

không thừa nhận, cảm giác này rất dễ chịu. Thậm chí cô còn nghĩ tới một

vấn đề, kể từ sau cuộc tình ngắn ngủi như trò hề với Ninh Duy Khải thời

đại học, bao nhiêu năm qua, mỗi lần tới trung tâm thương mại, cô đều đi

một mình hoặc với bạn gái, chứng kiến vô số đôi tình nhân ngọt ngào lãng mạn.

Lúc đó Lâm Thiển chẳng cảm thấy điều gì, dù chen chúc giữa

đám đông, bị mọi người xô đi đẩy lại, cô vẫn đứng vững. Nhưng bây giờ,

dựa vào khả năng quan sát nhạy bén, cô phát hiện, khi bên cạnh có người

bảo vệ, đám đông cũng không ra sức chên lấn cô như trước. Dù có người

chen vào, cũng bị Lệ Trí Thành nhanh chóng ngăn lại. Người đó quay đầu,

nhìn thấy là đôi tình nhân nên không tiếp tục lùi lại phía sau, thậm chí dịch ra xa một chút, giống như cố gắng tránh mạo phạm đến thân thể bạn

gái của người khác.

Lâm Thiển nghĩ, chắc đây là phản ứng tâm lý

bình thường của con người. Nhưng phản ứng này mang lại cảm giác ấm lòng

và hạnh phúc cho phụ nữ hơn cả tiền bạc và quyền lực. Bất giác cô nhướng mày liếc gương mặt nghiêng của anh.

Cửa thang máy mở ra, bên

ngoài là khu vực bán đồ dã ngoại sáng trưng. Lúc này, Lệ Trí Thành cũng

rời tay khỏi vai cô. Hai người trao đổi ánh mắt, Lâm Thiển hỏi nhỏ: “Lẽ

nào… anh định làm sản phẩm dã ngoại?”

Lệ Trí Thành không trả lời, dõi mắt về phía trước: “Chúng ta đi xem đã.”

Lâm Thiển gật đầu, lặng lẽ đi bên anh, thăm quan từng gian hàng một. Đầu

tiên, bọn họ dừng chân ở khu vực nhãn hiệu nổi tiếng của nước ngoài. Hôm nay các gian hàng cũng khuyến mãi, nhưng chỉ giảm giá 10 đến 20%, rất

ít sản phẩm giảm tới 50%. Tuy nhiên, khu vực này cũng thu hút không ít

người tiêu dùng

Gian hàng thu hút đông khách nhất, lượng tiêu thụ tốt nhất vẫn là nhãn hiệu “Viễn Đồ”[1'> của Tân Bảo Thụy. Nhắc đến mới

thấy, Tân Bảo Thụy phát triển như ngày hôm nay, quả thật có nhiều điểm

đáng khâm phục. Lấy ví dụ lĩnh vực sản phẩm dã ngoại, trong nước chỉ bọn họ có quy mô lớn nhất. Tân Bảo Thụy không những tài trợ cho đội tuyển

leo núi quốc gia, còn mời ngôi sao thể thao, danh nhân trong ngành

thương mại làm người đại diện phát ngôn. Giá cả tuy không thấp, nhưng so với các nhãn hiệu quốc tế, “Viễn Đồ” cũng không đến nỗi quá tầm tay của người dân.

[1'> Hành trình xa xôi.

Lúc này, gian hàng của

bọn họ đang có khuyến mãi lớn vài mẫu giày thể thao và ba lô du lịch.

Khách hàng gần như tranh nhau mua, trong đó có người


XtGem Forum catalog