pacman, rainbows, and roller s
Thứ Đế

Thứ Đế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323600

Bình chọn: 8.5.00/10/360 lượt.

- Hắn chỉ nói tới chỗ này, rồi không lên tiếng nữa.

Phượng Toàn nhìn bóng lưng Lam Phi và Phó tướng của hắn giục ngựa rời đi hồi lâu.

Thật ra thì hắn cũng hoài nghi Lê Băng nói dối, chân chính vấn đề có lẽ là ở chỗ: đến tột cùng tại sao hắn lại đồng ý lưu nàng ở lại?

Đêm đó, Phượng Toàn điều A Bối đến chuồng ngựa ngay sát vách doanh trướng, phạt nàng đi canh trừng thớt ngựa —— hắn không nói tại sao phạt, nhưng A Bối và Lê Băng cũng không dám chủ động mở miệng hỏi. Mặc dù chỉ có thể ngủ ở trên cỏ khô, nhưng dù sao A Bối cũng không kén chọn, nàng biết ngày mai không sai biệt lắm là có thể hoàn thành nhiệm vụ quay về Thiên Kinh, hơn nữa ngủ cùng ngựa ở cùng nhau thật ra rất an toàn, bất luận là gió thổi cỏ lay, Mã đại ca cũng sẽ có sự cảnh giác trước tiên, cho nên chưa tới một lát nàng ôm tiền thắng cược chơi xúc xắc ngáy o o ngủ thẳng cẳng rồi.

Lê Băng hồi hộp nhìn Phượng Toàn, lo lắng hắn phát hiện chuyện họ bỏ dược ở trong nước, đôi tay không nhịn được lại uốn éo xoắn vào nhau.

Phượng Toàn buông màn cửa doanh trướng xuống, lộn trở lại bên trong trướng, nhìn nàng một lát mới nói: "Ngủ đi, ngày mai ta sẽ phái một đội nhân mã tiễn các nàng quay về Thiên Kinh !"

Lê Băng cảm giác hình như hắn nhìn thấu được cái gì rồi, không dám nói về chuyện của nãi nương, lại đứng ngồi không yên. Cho đến Phượng Toàn ngồi xuống bên cạnh nàng, bàn tay xoa khuôn mặt của nàng, ngón cái nhẹ nhàng mơn trớn ở trên môi nàng. Lê Băng giương mắt nhìn Phượng Toàn, trong mắt của hắn có nhiều sự thâm trầm mà thường ngày không dễ dàng lộ ra ngoài, hình như đang tính toán cái gì đó.

"Toàn ca ca, ta. . . . . ." - Nếu như nàng thẳng thắn, hắn có tha thứ cho nàng không?

"Chờ ta quay về Thiên Kinh, ta sẽ xin Thánh thượng để cầu hôn, thỉnh cầu ngài gả nàng cho ta!"

Vậy là nàng thành công rồi ư ?

"Nhưng mà… Phụ hoàng hi vọng chàng cưới Sương Hoa !" - Nàng cẩn thận từng li từng tí thử dò xét.

"Ta cũng không muốn trở thành Thân vương phụ chính của Đại Thần !" - Đây có lẽ là một trong những nguyên nhân để hắn quyết định tương kế tựu kế.

"Vậy. . . . . ." - Nàng có thể yên tâm thật sao ? Hắn sẽ không lấy Mộ Dung Sương Hoa! Lê Băng không phát hiện ra, thì ra so với việc trả thù cung Thái Bình, cái kết quả này càng khiến nàng để ý hơn.

Nhưng Lê Băng vẫn lo lắng hắn truy cứu chuyện bỏ thuốc, cả chuyện nàng nói dối nữa, nàng có phần lo lắng mà cúi đầu, cuối cùng không có can đảm ở trước mặt hắn thẳng thắn nói ra những thứ tâm cơ kia.

Nàng sợ hắn chán ghét. Dù là ban đầu nàng đến gần Phượng Toàn vì muốn làm cho cung Thái Bình phải nhục nhã mà nhìn coi, bây giờ đây nàng lại không thể không quan tâm tới cảm thụ của Phượng Toàn.

Phượng Toàn trông thấy dáng vẻ của nàng, giờ phút này ít muốn phải che giấu bất kỳ dục vọng nào nữa.

Có lẽ ngay từ lúc đầu hắn liền muốn nàng. Hắn nâng cằm Lê Băng lên, cúi người hôn lên môi của nàng.

Lần này, không cần bất kỳ mê được thúc tình làm tan rã lòng phòng bị, hắn tỉnh táo, biết mình muốn nàng. Thật ra, chỗ giữa hai chân của Lê Băng vẫn còn có điểm nhức mỏi, nhưng nàng không muốn cự tuyệt.

"Quay về Thiên Kinh đi, chờ ta !" - Hắn ở bên tai nàng dụ dụ dỗ dỗ mà nói.

Lê Băng vùi vào trong ngực Phượng Toàn, phục tùng gật gật đầu, nàng ôm chặt Phượng Toàn, mặc cho tay của hắn dò vào trong áo nàng, móc ra vú trắng không có bất kỳ trói buộc mà vuốt ve suồng sã, mặc hắn lấy chóp mũi và đôi môi gãi ngứa ở trên cổ, trên má nàng, thậm chí có chút thô lỗ lôi kéo đai lưng và quần áo của hai người.

Đêm rất yên tĩnh, tiết tấu mãnh liệt gấp rút dần dần trở lên trùng điệp.

Ưng quân hiệp trợ vương trữ Vĩnh Tế bình định quân làm phản, sau khi chiến thắng trở về, cũng mang về thư tuyên thệ thần phục của Vĩnh Tế vương tân nhậm, Long tâm của Hi Hoàng cực kỳ vui mừng, mở miệng liền hỏi Phượng Toàn và Lam Phi muốn ban thưởng cái gì —— hắn vốn cho rằng Phượng Toàn sẽ theo kịch bản của hắn, mở miệng thỉnh cầu gả Trưởng công chúa, nhưng không ngờ Phượng Toàn tuy mở miệng, lại là muốn kết hôn với Đại công chúa ! Ngay lập tức mặt Hi hoàng liền biến sắc, gần như muốn vỗ án mà mắng to Phượng Toàn đã không nể mặt hắn.

Cố tình vào lúc này, lão tổng quản đại nội - Tiền công công đi tới bên cạnh Hi hoàng, lặng lẽ ghé vào lỗ tai hắn nói thầm: một tháng trước, có người nhìn thấy Đại công chúa xuất hiện trong doanh trại của Ưng quân, Phượng Toàn vì an toàn của công chúa, ngủ cùng với nàng trong một doanh trướng mấy ngày. . . . . .

Trước không luận bàn vì sao Lê Băng xuất hiện tại tiền tuyến, phản ứng đầu tiên của Hi hoàng là ——"Người nào thấy được ?"

Tiền công công cười đến là lúng túng. "Toàn bộ mấy trăm con mắt trong đội tiên phong của Ưng quân đều thấy được!"

Sắc mặt Hi hoàng lập tức càng khó coi hơn, mặc dù văn võ bá quan không nghe được Thánh thượng và lão tổng quản hai người thần thần bí bí kề tai nói nhỏ những cái gì, tuy nhiên cũng rất ăn ý không chen miệng vào chuyện nhà của Hoàng đế.

Quá khứ, lão Thượng thư Lễ bộ thích chen vào nói chuyện nhà của hoàng đế. quốc sự và chuyện nhà của Hoàng thất Đại Thần từ trước đến giờ đều phân