
hăng vỗ vỗ, phát tiết dục vọng nóng nảy muốn
trực tiếp một móng vuốt bắt cái sinh vật trước mặt, sau đó chỉ với một
móng vuốt liền đem cái sinh vật này ấn ở trên mặt đất không thể động
đậy.
‘Giống cái nhà nó’ quá yếu ớt, trước kia còn cho rằng nàng
và nó là cùng một dạng, cả hai đều bị bộ lạc vứt bỏ, nhưng sau lại, nó
lớn lên một chút, mới biết rõ nàng không phải là tộc nhân của nó (*không phải là tộc hổ, nhưng không bít Tô Từ là người nha, Tiger vẫn cho rằng
nàng là “thú” khác tộc hổ thôi), nhưng có phải hay không cùng tộc nhân
đối với nó cũng không có gì khác biệt.
Nàng quá yếu ớt, vì cứu nó mà bị thương, còn đang chờ nó bắt về một cái đồng loại giống nàng trở về chiếu cố nàng.
Tiger muốn tốc chiến tốc thắng, dùng móng vuốt ấn ấn lên bụng của cái sinh vật không ngừng tru lên trước mặt nó.
Sau đó, Tiger lại đưa đầu về phía bụng Lý Ngọc nghe nghe cái gì đó.
Hoài tể (*có thai).
Giống cái hoài tể cũng cần được chiếu cố.
Tiger khó chịu gầm nhẹ, quay đầu nhìn sang hướng một đám cỏ ở phía xa xa.
Nó tới không bao lâu, nơi đó liền có 3 cái sinh vật trốn tránh. (*3 tên nam nhân nhóm Chu Lập)
Tiger lập tức nhảy tới, đứng tại phía trước lùm cây nhìn 3 cái sinh vật tru
lên từ trong bụi cây, đôi mắt màu vàng xem xem, sau đó nhảy dựng lên,
tiến lên không chút phí lực hạ gục một cái sinh vật xem ra miễn cưỡng
cường tráng một chút, ngậm ở trong miệng chạy về hướng huyệt động.
……
Lúc Tô Từ tỉnh lại không thấy Tiger ở bên người, nằm một hồi, thật sự chịu
không nổi cái không khí yên tĩnh trong động, chỉ nghe thấy tiếng tim
đập, cùng với âm thanh hô hấp nặng nề của chính mình, Tô Từ thong thả
đứng lên, lấy da thú che lại trước ngực, dùng một sợi dây thừng cố định
lại qua vai, sau đó mới thuận theo thạch bích đi đi ngừng ngừng, rất lâu mới đi ra sơn động.
Đêm qua, Tiger lại ép nàng uống máu tươi
của mồi, mùi máu tươi còn lưu lại ở trong miệng khó chịu đến nàng cũng
không mở miệng, nhưng bàn chải đánh răng vẫn còn nằm trong ba lô, bởi vì bị thương nàng vẫn chưa đến chỗ ném ba lô nhặt lại.
Nhưng ngày
hôm qua nàng uống máu tươi, sau đó dạ dày vẫn quay cuồng muốn nôn, căn
bản cũng chịu không nổi xốc nảy khi ngồi lên lưng Tiger nếu muốn nó chở
nàng đi tìm ba lô về, hiện tại cũng chỉ có thể nhịn một chút.
Tô Từ than thở, ngồi dựa vào huyệt động, chỉ cần đi về phía trước vài phút liền có thể đụng chạm đến nơi có ánh mặt trời chiếu rọi đợi Tiger trở
về.
Một ngày nàng phải ăn 3 bữa ăn, quy luật này Tiger cũng đã
có thói quen, nếu như không có cái gì ngoài ý muốn phát sinh, lúc này
Tiger hẳn là giúp nàng đi hái dã quả hoặc là đi săn.
Trái cây ăn không có dinh dưỡng, thịt nướng nàng bây giờ có bệnh không thể ăn, cũng không có biện pháp vì chính mình làm đồ ăn, cũng chỉ có thể tiếp tục
uống máu mà thôi.
Tiger cũng sẽ chẳng hề chủ động tìm về cho
nàng những món nàng chưa từng nếm qua, mà nơi này chim làm tổ rất cao
trên cây, nàng lại luôn luôn ghét ăn trứng, cho nên dù đã sống ở thế
giới này hai tháng, nàng vẫn chưa nếm qua bất kỳ loại trứng nào.
Tiger thuộc dòng họ mèo, nó biết leo cây. Đợi lát nữa nên nghĩ biện pháp kêu
nó giúp nàng ngậm về mấy cái trứng chim, bất kể là ăn sống hoặc chín,
vẫn tốt hơn so với uống máu tươi, huống chi xử lý trứng chim rất là đơn
giản.
Tô Từ thỉnh thoảng lại ho khan một chút, mơ mơ màng màng
đã ngủ, đợi nghe đến tiếng rống quen thuộc bên ngoài của Tiger, mới khởi động thân thể chậm rãi đi ra ngoài.
Còn chưa ra đến cửa động
liền gặp Tiger nghênh diện chạy tới, Tô Từ sờ sờ đầu nó, sau đó mới giẫm lên chân nó, leo lên lưng nó ra sơn động, vốn nghĩ rằng sẽ nhìn thấy
mấy cái dã quả hoặc là một con mồi đang run lẩy bẩy, không ngờ nàng lại
nhìn thấy Chu Lập đang chật vật giãy dụa ở nơi nàng thường xuyên lượm
củi phía dưới cách cửa động khoảng hơn 10 thước, Tô Từ ngớ người ra thật lâu.
Tay, chân của Chu Lập đều có vết thương do bị bụi cây, hoa cỏ cào xước, quần áo trên eo còn lưu lại dấu răng của Tiger, rõ ràng
cho thấy hắn bị Tiger cắn eo ngậm tới đây. Nếu như không phải hắn giãy
dụa bò ra từ đống củi, lớn tiếng chửi rủa, Tô Từ cũng sẽ không thể vừa
ra cửa động liền thấy hắn đang ở dưới vách núi.
Tô Từ lập tức
cúi đầu sửa sang lại da thú che trên thân mình, sau đó mới vỗ vỗ Tiger,
đôi tay ôm cổ nó, cặp chân kẹp bên hông nó, nhờ nó chở nàng xuống vách
núi.
Chỉ mới nhảy mấy cái, Tô Từ bị gió thổi qua liền ho mạnh
một trận, đợi sau khi dừng lại cơ hồ không còn khí lực, cả người dựa vào thân cây, lúc này Chu Lập đã từ trong đống củi bò ra, hắn mệt mỏi dựa
vào bó củi nhìn nàng cùng với Tiger đang không ngừng nghĩ liếm lồng ngực và xương quai xanh của nàng với ánh mắt phức tạp.
Lồng ngực Tô
Từ thật ngột ngạt lại muốn ho một trận, tình huống này là ngày hôm qua
sau khi tỉnh lại càng thêm trầm trọng, phỏng chừng Tiger chẳng hề biết
rõ bệnh này là bệnh gì, đêm qua ở trong sơn động, chỉ cần nàng ho khan
một tiếng, nó liền đứng lên liếm lồng ngực cùng miệng của nàng.
Lúc này nó vẫn làm như tối hôm qua, chỉ là lúc này có người ngoài, Tô Từ
cũng không mặc