
n thiên hạ.
Kì Như thấy tôi thế, ko những ko hỏi han, còn đem cả thùng dầu ném vào lửa:
-Ôi! Ta cứ nghĩ ngươi chuồn đi đâu, té ra ngươi ko chịu được nên đến trước hả?
-...._"Ko chịu được cái con khỉ ấy, ngươi nghĩ ta ra nông nổi này là vì
cái lí do điên rồ đó hả" Ko còn sức để nói, tôi ********* trong ý n ghĩ
-Chậc! Thích quá còn giả vờ_Nó vố lưng tôi cái bốp rõ đau_Lại còn bay
thẳng vào tay anh ta nữa cơ chứ, coi bộ mặt lù đù vác cái lu mà chạy,
ghê thật.
-..._Máu trong huyết quản cùng acid trong dạ dày tôi sôi lên sùng sục,
tôi thề tôi mà ko tự tay xẻo cái lưỡi hay suy diễn của nó thì tôi ko làm người, chỉ làm human
Khi tôi đang cố đứng thẳng người dậy, ko muốn làm phiền người anh em một lò mà ra của nó, thì Hạ Kì Như, đã như một thằng cha trọng tài vô duyên trong trận boxing, cầm lấy tay tôi, giơ lên cao xác nhận kết quả trận
đấu, hét lớn đến inh tai nhức óc:
-Xin giới thiệu với các bạn, đây là người quản lí mới của club bóng rổ, nắm trong hay hàng trăm công thức nấu ăn tuyệt đỉnh
"Hơ, ngươi muốn nói thức ăn cho người hay động vật thế?" Ko còn sức lực
phản đối, tôi phóng điện truyền suy nghĩ đang nằm chềnh ềnh trong đầu
bằng mắt sang nó. Thế nhưng, cái miệng phát thanh vàn dặm của nó vẫn cứ
thế phát huy, lôi kéo sự chú ý của hàng trăm hàng ngàn con mắt đổ dồn
về.
-"Thông minh vốn sẵn tính trời; Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm. Cung
thương lầu bậc ngũ âm; Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương"_Thường thì
nó học văn rất tệ hại, sao giờ xuất khẩu thành thơ, hở chút là lại đem
truyện Kiều ra ngâm, ra chế thế này.
Vừa nghe xong cái câu giả dối 100% đó, tất cả các mĩ nam trong club đều
đưa mắt nhìn tôi đầy kì vọng, dĩ nhiên trừ 3 tên ko biết trời cao đất
dày là gì, trong khi lũ hám trai lại nả ánh mắt hình viên đạn như súng
hòng giết người diệt khẩu, làm tôi vừa vui vừa thấp thỏm ko biết tận số
khi nào.
- Đặc biệt, có thâm niên 2 lần làm ** em, được cấp bằng thế giới với
cách thức chăm nom mới lạ, sáng tạo, hiện đại và cực chu đáo tận tình,
Hàn....Tử...Di_Đang cao hứng nghe Hạ Kì Như yêu quý tâng mình lên chín
tầng mây, chợt thêm một tiếng phụt nước mạnh mất đà đâm sầm vào tai tôi, làm tôi bất giác ngoảch đầu, bắt gặp ánh mắt như lòi cả ra của thằng
em_chị gái yêu quý của Hàn Gia Minh, hohohohohoho
Nghe đến đây, những ánh mắt hình viên đạn đáng sợ kia ko biết từ khi nào đã dịu đi hẳn, ái mộ nhìn tôi, hóa ra, cái tiếng chị gái của Hàn Gia
Minh cũng được giá đấy chứ, thôi thì tạm thời nhận máu mủ với nó vậy,
chẳng thiệt gì.
-Nào, chào mọi người đi cưng_Kì Như vỗ bộp bộp lên vai tôi, đau à nha
Thoáng nhìn thấy những ánh mắt trìu mến thân thiện của các mĩ nam dành cho mình, tôi e lệ, làm mặt ngượng ngùng cúi đầu vẫy tay
-Chào mọi người
"Yeah! Cuối cùng mình cũng có club rồi! Hehe! Khoan đã! Chẳng phải Lăng
Tử Thần bảo tôi vào club nào, 1 tuần sau sẽ đeo túi nải giải tán sao.
Thế chẳng hóa club trai đẹp này sẽ giải tán à, đến lúc đó thì...biết
ngắm zai ở đâu trời"
-Đây! Của ngươi nè!_Kì
Như đặt trên bàn tôi một đống truyện to đùng trước khi về chỗ cất cặp,
mắt nó ko ngừng nháy nháy tạo dáng cùng bờ môi căng mọng cười rõ tươi,
làm như thể ban phát ân hụệ cho trẻ em đói nghèo ấy_Bồi thường chuyện
hôm qua cho ngươi đó
-Vậy sao?_Tôi bĩu môi, đã cố quên cái chuyện nhục như con cá nục ngày
hôm qua rồi, vậy mà con bạn vô tâm này lại dám tàn nhẫn lấy que cời lò
khơi ra khiến cơn bực được chôn sâu dưới đáy dạ dày trào lên ko nhân
nhượng phong tỏa toàn thân làm tôi bức bối khó chịu vô cùng. Quay mặt đi chỗ khác, tôi làm vẻ trịch thượng_Ngươi nghĩ ta là ai chứ hả? Dám lấy
chỗ này mua chuộc ta ư? Ngươi xem thường ta quá đấy, Hạ Kì Như!
-Thôi mà! Dù gì cũng đâu thiệt, chỉ là cùng lúc gặp 2 oan gia, nhà ngươi còn may chán_Kì Như đưa tay đập lên vai tôi một phát chấn đông trời
đất, giờ thì tôi đã hiểu tại sao mình lại lùn thêm chứ ko hề nhích lên
nửa phân rồi, ăn tiếp vài quả của nó nữa, chắc tôi sẽ thành người lùn
trong truyện cổ tích mất, nổi tiếng ko tốn sức tốn của
-Ko phải 2, là 3_Tôi hùng hồn tuyên bố, tay chìa ra ba ngón dí sát vào mặt Kì Như để đôi mắt vừa loạn vừa cận của nó nhìn cho rõ
-Sao 3?_Nó hất tay tôi, ra chiều khó hiểu
-Hàn Gia Minh, Hạ Kì Thiên và Lăng Tử Thần, cả 3 đều là oan gia chui
chung một xó, ko đội trời chung với Hàn Tử Di ta, _Đương lúc tôi đang
đập bàn, khẩu khí hùng hồn tuyên bố, thì cái tên oan-gia-3 ko biết từ lỗ nào chui lên đã đứng sừng sững trước mặt tôi. Liếc tôi một cái rõ ớn,
hắn lạnh nhạt lách vào chỗ của mình, đặt cặp xuống bàn rồi mở đường máu
ra khỏi lớp.
-Hắn sao thế?_Kì Như kéo tay tôi, nhỏ nhẹ hỏi như thể nếu tên hung thần ấy nghe thấy chắc chắn sẽ lấy dao chọc tiết nó vậy
-Để vài bữa ta đi học khóa tâm lí học rồi về nói cho ngươi nhá_Tôi
khoanh tay chép miệng hứa hẹn, xem cái bộ dạng đi đứng khó khắn của Lăng Tử Thần mà trong lòng ko khỏi ko để ý "Hắn bị sao thế nhỉ"
***
-Này!_Tôi bé miệng giọng như con kiến gọi Lăng Tử Thần, vô thức kéo kéo tay áo hắn
-..._Ko thèm trả lời tôi một tiếng, hắn im lặng cúi đầu đọc sách