Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325080

Bình chọn: 8.5.00/10/508 lượt.

ra vẻ thư sinh, mắt cũng chẳng đảo nhìn tôi lấy một cái

-Này!_Bực bội, tôi kéo mạnh tay hắn, thực sự rất muốn hắn nhìn tôi, chỉ

một cái thôi, để biết trong hắn tôi vẫn còn tồn tại, dù chỉ là cái bóng

-Tránh ra!_Hắn hất tay tôi, quát, nhỏ nhưng lạnh lẽo, ánh mắt giận dữ cứ nhằm hướng tôi mà đả kích vô tình rồi bỏ đi, đến quyển sách trên bàn

cũng ko thèm gấp lại.

"Chẳng nhẽ mình đã làm gì khiến hắn giận?" Ý nghĩ trong tôi cứ gọi là

như nước biển, nhiều vô kể nhưng tóm lại đều cùng chung một chủ đề chính "Tại sao Lăng Tử Thần lại có thái độ như vậy với tôi". Bản tính tò mò

cộng với rảnh rỗi ko có gì làm, tôi quyết định thêm một lần nữa hành

nghề thám tử, lì lợm bước theo cái bóng cao lớn đang ngả xuống hành

lang, vừa đi vừa xem xét cảnh vật xung quanh. Được một lúc, Lăng Tử Thần dừng lại trước một căn phòng, hắn lạnh lùng mở cửa rồi đưa cả thân thể

lọt vào trong, còn chẳng quên đóng cửa lại. Điều này khiến hồ nghi trong tôi đã nhiều càng thêm nhiều.

Chạy đến thật nhanh, ngước nhìn lên bảng tên "Phòng y tế" to đùng, tôi

mơ hồ nghĩ ngợi "Hắn đến phòng y tế làm gì? Chẳng nhẽ bị bệnh?" Sốt

ruột, tôi đánh liều xâm phạm quyền riêng tư của người khác, đưa tai áp

sát cánh cửa trắng muốt, cố gắng dùng nội lực thâm hậu của mình thu nhận thông tin từ bên trong theo các phân tử gỗ truyền ra ngoài.

Chậc! Khá im ắng, thậm chí cả một tiếng nói cũng chẳng có, đầu óc siêng

liên tưởng bậy bạ của tôi lại bắt đầu dựng lên những câu chuyện có thể

xảy ra, mức độ nhạy cảm của nó cũng theo thời gian mà tăng lên vùn vụt.

-A...đừng mà...đừng mà_Sặc! Tôi vừa nghe thấy gì thế này!

Ko tin nổi vào những gì mình nghe được, tôi mở căng tai hết cỡ, cố tập

trung đầu óc để nghe cho thật rõ, xác nhận nguồn thông tin vừa truyền

vào màng nhĩ của mình.

-A...đừng mà...đừng mà...

Rõ...rõ ràng là cái tiếng này, ko sai vào đâu được. khuôn mặt xinh đẹp

của tôi bắt đầu biến sắc một cách vô tôi vạ, từ bình thương chuyển sang

đỏ lựng như cà chua chín, cuối cùng được thể tái mép như người bị si đa. Chưa bao giờ tôi được nghe mấy cái từ đó một cách chân thực ko qua

chỉnh sửa bởi công nghệ thông tin như thế, nên vừa có chút xấu hổ, lại

vừa có chút rùng mình gai cả lông gà, lông vịt. Điều tôi ko ngờ đến,

chính là ở ngôi trường luật lệ, quy tắc thừa thãi này, tình trạng đồi

bại, trái đạo lí luân thường lại có thể lộng hành ngang trắng trợn như

thế, cảm giác thất vọng về một môi trường học tập trong sáng lành mạnh

áp đảo lòng tin bấy lâu nay, khiến tôi có chút buồn buồn.

"Khoan đã, chẳng phải Lăng Tử Thần vừa vào đó sao?" Một dòng suy nghĩ

nữa lại vô tình chạy qua trên đầu tôi. Khái niệm mặc kệ lúc nãy còn

chiếm ưu thế giờ đã bị tôi chủ động chuyển sang phản đối kịch liệt. Nếu

là người khác, tôi còn có thể chấp nhận mà lơ đi cho họ muốn làm gì thì

làm, dù nếu ko có họ thì dân số thể giới vẫn bùng nổ như cơm bữa nhưng

người ở trong lại là Lăng Tử Thần, bí thư "hoàn hảo" của lớp tôi. Hắn ô

nhục thanh danh tôi ko lo làm gì, vấn đề cốt yếu là việc làm của hắn lại một bước bôi nhọ danh tiếng nứt trời nứt đất mà bọn lớp tôi kiệt sức

lắm mới gầy dựng được thì tôi nhất định phải ngăn cản trước khi mọi

chuyện ko hay bị vỡ lở. Vì lớp 10C8 thân yêu mên yêu, hi sinh một mình

tôi nào có xá chi.

Lòng yêu lớp bốc lên trong tôi ngùn ngùn như khói tỏa ra mỗi khi bà tôi

den lửa nấu nước, trở thần động lực hòa cùng nội công thâm hậu đẩy toàn

bộ sức mạnh lên hai chân, 1 cước tung đòn lên ko đạp mạnh cánh cửa phía

trước, tạo thành âm thanh vang dội chấn động tất cả nghi phạm đang ở

trong, khiến chúng mặt mày cứng đơ, chỉ biết trợn mắt há hốc mồm nhìn

dáng võ tựa phượng hoàng múa của tôi.

Vênh mặt lên trời, tôi lấy ngón trỏ vuốt mũi một cái rồi đưa mắt nhìn

"đôi gian phu dâm phụ", vài phút sau cũng há hốc mồm trợn mắt nhìn bức

tranh bên trong căn phòng. Trời ạ! Lăng Tử Thần trần truồng khoe phần

trên của mình thì tôi ko ngạc nhiên mấy, thứ làm tôi ngạc nhiên chính là người đang ngồi lên cạnh, tay đang xoa phần bụng hắn giấu chân của hắn

lại là một bà bác sĩ già tóc đã phất phơ chút bạc. Ko lẽ, "đôi gian phu

dâm phụ" lúc nãy là Lăng Tử Thần và bà già ngoài 50 tuổi. Thất vọng tràn trề, tôi nuốt nước mắt vào trong, oán trách Lăng Tử Thần con gái đã ko

buông, giờ ngay cả một bà già cũng ko tha. Thế giới đúng là có nhiều

điều bí ẩn cần khám phá, hix.

-A...đừng mà...đừng mà..._Cái tiếng nhạy cảm ban nãy từ đâu đó phát ra

phá tan bầu ko khi tĩnh lặng, đưa mắt tìm kiếm mới biết được nó bắt

nguồn từ cái mỏ nhọn hoắt của con vẹt trong lồng trên của số phát ra.

Vậy là, những gì tôi căng tai nghe được...lại hóa tiếng của con vẹt đang tập nói sao? Tổ tông ơi, gì mà như hài kịch thế kỉ XX thế này

-Cậu tới đây làm gì?_Lăng Tử Thần-kẻ đáng chết hàng vạn lần-lên tiếng, ném ánh mắt dò xét về phía tôi.

-Hơ? Tôi...tôi_Tôi giật mình như kẻ trộm bị bắt quả tang, ấp úng một lúc mới tìm được đề tài để chuyển, chứ nếu hắn mà biết tôi xông vào vì hiểu lầm chẳng hóa tôi từ đào đất chôn mình à_A! Sao cậu lại ăn mặc kiểu đó

trước thanh thiên bạch nh


80s toys - Atari. I still have