
quán quân hôm
nay của chúng ta, xin các bạn cho một tràng pháo tay, để tôi có động lực nói tiếp
"Trời ạ! Sao hắn ko tặng quách hộp kem trước đã rồi muốn nói gì thì nói
nhỉ, chung quy hắn tự làm khó mình chứ có ai bắt hắn phải vắt kiệt clo
ra mà nói đâu, mắc gì cần động với lực, rõ là bày vẻ thừa thãi" Tôi thầm bĩu môi, nói là ko quan tâm nhưng thực ra tôi rất muốn biết món quá đặc biết ấy là gì, lỡ như còn phần thưởng to lớn nào đó nữa thì sao. Kinh
tế lớp tôi chẳng phải loại giàu sang nhưng ko thể nói là thiếu thốn, mua thêm một món cũng chẳng phá sản được.
-Mời hoa khôi lớp ta, Đặng Chiêu Anh lên đây một chút_"Hoa khôi? Chẳng
nhẽ...?" Tôi tròn mắt nhìn Chiêu Anh diễm lệ nhẹ nhàng bước lên bục, vai sánh vai đứng bên cạnh Lăng Tử Thần ko chút cảm xúc. Có dạo tôi nghe
dân buôn dưa đồn Đặng Chiêu Anh thầm thương trộm nhớ Lăng Tử Thần, nhiều lần bày tỏ tình cảm rất rõ ràng nhưng đều bị cái tên ngu ngơ khờ khạo
đó lơ đẹp đi, lại còn thêm chuyện tôi với hắn gần đây khá "thân mật" nên cô nàng nhiều lần tinh thần suy sụp, thành tích cũng kém đi nhiều, ko
lẽ lại là thật. Cho nên giờ bọn lớp tôi mới thừa nước đục thả câu giúp
đỡ hai người này tiến triển thêm một quan hệ mới? Lấy lại phong độ cho
Đặng Chiêu Anh? Cũng phải, nếu Đặng Chiêu Anh cưa đổ Lăng Tử Thần-iceboy của P&P-chẳng hóa cô ta lên giá sao, danh tiếng cứ gọi là bay ngút
ngàn
Nghĩ đến đây, lòng tôi có chút khó chịu. Đặng Chiêu Anh dù gì cũng là
một cô gái tốt, công dung ngôn hạnh, cầm kì thi họa có thừa, vậy mà vệ
tinh đi theo đầy rẫy ko thích lại đi tia cái tên trời đánh Lăng Tử Thần
này, đúng là, phận hồng nhan bạc mệnh. Theo con mắt tinh đời của tôi,
hai người này hoàn toàn ko hợp, có yêu nhau rồi cũng chia tay liền
-Hai người đẹp đôi quá nha!_Hùng "tếu" lớn tiếng khẳng định, khùng khùng tự vỗ tay bôm bốp mà ca thán
-Phải đấy, một cặp trời sinh, haha_Cái bọn siêng ăn nhác làm kia hưởng
ứng theo, hết lời khen ngợi khiến tôi cũng phải ngượng thay cho 2 người
đó.
"Trời sinh ư? có mà trời diệt ấy! Đẹp đôi chỗ nào chứ, giống đôi đũa
lệch hơn, một bên là mĩ nữ khuynh thành nước đổ, một bên lại là sói đội
lốt cừu, càng nhìn tôi càng thấy mắt bọn bạn mình đang dần có vấn đề,
thần kinh cũng càng ngày càng giảm sút trầm trọng theo năm tháng
-Được rồi!_Lớp trưởng ra oai trấn an dân tình, nhìn Lăng Tử Thần và Đặng Chiêu Anh một lượt rồi nở nụ cười hắc ám_Giải thưởng đặc biệt dành cho
quán quân hôm nay là...được cùng khui hộp kem với hoa khôi lớp ta và tất nhiên, phần ăn chung là ko thể thiếu, haha.
-Bốp! bốp!_Bọn lớp tôi chỉ đợi có thế vỗ tay vang dội như sóng dậy, hò
hét chờ xem kịch hay sắp diễn ra mà ko thèm nghĩ đến cảm giác của tôi
lúc này: suy sụp hoàn toàn.
"Đấy, đấy, người có công giúp Lăng Tử Thần thắng lợi giật giải là tôi
đây, là cái người đang nằm rũ rượi như hổ mất cánh đây nè, đáng nhẽ
người khui đầu tiên, ăn đầu tiên phải là tôi mới đúng, vậy mà, Đặng
Chiêu Anh, sức ko góp mà công cũng chẳng có, cớ sao lại được cơ chứ?
Càng nghĩ càng thấy vô lí hết sức, thà rằng chỉ mỗi Lăng Tử Thần tự khui tự ăn còn được, đằng này...chẳng nhẽ nhan sắc của tôi ko bằng nó, ấm ức quá."
Ném ánh mắt ăn tươi nuốt sống chiếu tướng lên Lăng Tử Thần, tôi hận mình ko thể làm nứt mảng trần nhà phía trên đầu đôi trai tài gái sắc kia, để nó rớt xuống đè bẹp bọn chúng đi cho hết ăn với uống, mất công tôi ngồi khóc hao tổn biết bao nhiêu là nước.
Dường như biết tôi đang nhìn, Lăng Tử Thần cũng quay đầu lại nhìn tôi,
khóe môi nhẹ cong chất chứa sự gian tà. Hắn đang cười nhạo tôi kìa, chắc hắn vui lắm khi thấy tôi toàn thân chấn động thế này mà. Lửa giận trong tôi lại phun lên ngùn ngụt như nham thạch trong lòng núi lửa, lòng dạ
cồn cào như thiêu như đốt, tôi lẩm bẩm nguyền rủa. "Lăng Tử Thần, ngươi
thử ăn xem, ta thề ta sẽ lấy kéo xớp nguyên cái lưỡi của ngươi, về ngâm
rượu uống cho bõ tức, có giỏi thì cứ ăn đi, đến lúc đó đừng trách ta vô
tình"
-Nào, hai người, khui đi!!_Lớp trưởng đưa hộp kem dúi vào tay Đặng Chiêu Anh kèm theo cái nháy mắt tinh nghịch.
Trong tiếng reo hò như sấm dội của dân tình 10C8 và tiếng oán thán nhỏ
nhoi ko có trọng lực của tôi, Lăng Tử Thần và Đặng Chiêu Anh, cặp đôi
hoàn hảo, cùng nhau vai kề vai bóc vỏ khui hộp kem hết sức tình cảm, lại còn dám liếc mắt đưa tình với nhau khiến tinh thần tôi bị đả kích mạnh, tim đập thình thịch, mặt mũi nóng lên như cơm nguội bị hâm ấy.
Phần gay cấn đã đến, Đặng Chiêu Anh, lấy hai cái thìa nhựa chia một để
lại cho mình, một đưa về phía Lăng Tử Thần rồi e lệ đưa hộp kem cho hắn
giữ. Trong lúc tôi đang sửa soạn đồ nghề chuẩn bị làm rượu ngâm lưỡi thì hộp kem từ trên bàn tay Lăng Tử Thần vô ý rơi xuống đất, đổ hết phần
kem ngon béo ngậy bên trong ra sàn nhà.
Lớp tôi im bặt trong mấy phút, chả ai bảo ai chỉ biết liếc nhìn đôi trai tài gái sắc rồi đến hộp kem vô tội dưới đất, thâm tâm đều phảng phất
chút tiếc nuối, một phần tiếc cho Đặng Chiêu Anh phần còn lại tiếc cho
hộp kem chưa kịp ăn đã về với tổ tông. Còn tôi, tất nhiên là...điên đứt
cả ruột: điên vì chưa có c