Old school Easter eggs.
Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324131

Bình chọn: 8.5.00/10/413 lượt.

à Trung, họ Lã tên Nham, tự là Động Tân còn gọi là

Thuần Dương kiếm khách. Ông là một trong bát tiên của Đạo gia gồm: Chung Ly Quyền, Lã Động Tân, Trương Quả Lão, Lý Thiết Quài, Lam Thái Hoà, Tào Quốc Cựu, Hà Tiên Cô và Hàn Tương Tử. Tương truyền ông chính là Huê

Dương Chơn Nhơn xuống trần đầu thai, trải qua kiếp nạn cuối cùng là “Ái

Tình” để đắc đạo.Trên đường đi Lư Sơn tầm sư học đạo, Lã Động Tân vô

tình bị lôi vào chuyện trừ yêu cứu tiểu thư của nhà Vương viên ngoại.

Con yêu này chính là Hạo Thiên Khuyển của Nhị Lang thần. Bảo vật dùng để bắt yêu là một bức họa đồ, hễ dụ được nó nhảy vào họa đồ thì cuộn lại,

có thể khiến nó xương cốt thành tro.

Lã Động Tân được giao nhiệm

vụ giữ cửa, canh chừng bức họa đồ. Khi dẫn dụ được Hạo Thiên Khuyển nhảy vào bức họa, Lã Động Tân vội cuộn lại, nhưng được nửa chừng thì nghĩ

tới chủ của nó là Nhị Lang thần nên lưỡng lự thả bức họa đồ xuống. Hạo

Thiên Khuyển thoát ra liền quay sang cắn Lã Động Tân một cái rồi chạy

mất.

Lã Động Tân vừa bị cắn đau vừa làm lỡ việc trừ yêu của người ta, đành phải ở lại nhà Vương viên ngoại canh chừng Hạo Thiên Khuyển.

Sau nhờ Hằng Nga tiên tử đưa tin, mời Nhị Lang thần xuống mới thu phục

được nó.

Người đời sau dùng tích “chó cắn Lã Động Tân” này để chỉ bản thân vô duyên vô cớ gặp phải những chuyện không như ý, ách giữa

đàng lại mang vô cổ, làm ơn mà mắc oán.

Lúc Điểm Điểm của Tiểu Tiểu cưỡi Hổ Tử to lớn về sơn cốc, không nằm ngoài dự liệu, liền nhìn

thấy sắc mặt giận dữ của sư phụ. ngẩng đầu nhìn mặt trơi vẫn chưa khuất

núi, ta thầm than: sư phụ về sớm thế để làm gì? nhưng mà, sợ người tức

giận, ta biết khôn mà cúi đầu xuống.

” Tiểu Tiểu, có thể nói cho ta biết đây là chuyện gì không? ” sư phụ chỉ về phía con quái vật lớn kia, nói.

” Là sủng vật mà Điểm Điểm vừa mới thuần được….” nhớ lại lúc sắp ra cửa

sư phụ có dặn dò ta, đừng để Điểm Điểm rời khỏi cốc, ta cả người run

rẩy.

” Ngươi còn có mặt mà nói hả? nó mới bao nhiêu tuổi? ta dặn

dò ngươi thế nào? nếu không phải cháu ngoan của ta thông minh, lão hổ đó có thể nghe lời nó sao? ta chẳng qua chỉ ra ngoài một lát, ngươi lại

làm cho ta suýt nữa không được gặp cháu ngoan của ta nữa…..ngươi, ngươi

muốn ta tức chết a! ” sư phụ chỉ ta, lần này hình như là tức giận thật

rồi.

Ta kéo Điểm Điểm từ trên người lão hổ xuống, vôi nói với nó:

” Điểm Điểm, mẫu thân còn chưa kịp hỏi con, ta chẳng qua chỉ trổ tài nẫu một bữa cơm, sao con lại chạy ra ngoài rồi? “

” Mẫu thân, con ra ngoài bắt chim ” Điểm Điểm ngẩng đầu, ngây thơ nói.

” Bắt chim? con lại không biết khinh công, bắt được chim sao? “

” Chính vì không biết khinh công, con mới chạy ra ngoài bắt a! ” Điểm

Điểm nhìn ta bằng ánh mắt nhìn một kẻ ngu ngốc, ta tức giận hỏi:

” Thế con có thể nói với ta mà, ta giúp con bắt là được rồi. Đúng rồi, Điểm Điểm, sao con lại đụng đến ba con hổ đó vậy? “

” Cái gì? Tiểu Tiểu, ngươi trông con cái kiểu đó đấy hả? Lại còn có ba

con hổ? Ngươi….” sư phụ tức đến nỗi râu mép nhếch cả lên, hảo hán không chịu thiệt trước mắt, ta mau chóng nhận sai:

” Sư phụ, đều là

Tiểu Tiểu không đúng, không trông nom tốt Điểm Điểm. Lần sau không dám

nữa, con bảo đảm lúc người không có ở đây sẽ buộc nó trên lưng, một tấc

cũng không rời, được không? “

Sư phụ đi qua bế Điểm Điểm lên, tức giận nói:

” Tối nay ngươi thu thập đồ đạc, ngày mai xuống núi cho ta. Chừng nào tìm được cha của Điểm Điểm, thì lúc đó trở về đón nó. Giao Điểm Điêm cho

ngươi, ta thực không yên tâm! “

” Nhưng mà, sư phụ, người không

phải nói Điểm Điểm còn nhỏ, đợi nó lớn rồi mới để con xuống núi sao? để

Điểm Điểm ở trên núi, con sẽ không yên tâm….” ta vẫn chưa chết tâm hỏi.

” Không được, Điểm Điểm do ta chăm sóc, ngươi cứ việc yên tâm! để ngươi

chăm sóc ta mới không yên tâm! ” sư phụ nói không chút lưu tình.

” Điểm Điểm, con cần mẫu thân lưu lại chăm sóc con, đúng không? ” nhìn

thấy dáng vẻ kiên quyết của sư phụ, ta dời mắt về phía Điểm Điểm.

” Mẫu thân, người ngốc như thế, Điểm Điểm không cần người chăm sóc nữa.

Người vẫn là xuống núi tìm cha cho ta thì hơn. Điểm Điểm sẽ nghe lời! ”

Điểm Điểm chui vào trong lòng của sư phụ, một chút cũng không muốn giữ

ta lại.

Nhìn hai ông cụ một lòng muốn bắt ta xuống, không, là hai ông cháu mới đúng, ta cuối cùng cũng không nhịn được nữa chạy về phòng

mình, hung hăng lưu lại một câu:

” Được, các người muốn ta xuống núi chứ gì? ta không về nữa! ta trốn đi, để các người không tìm được ta nữa! “

Ta đã nói đến thế rồi, nhưng hai người họ vẫn không thèm để ý đến ta, cư

nhiên không có ai khuyên ta ở lại! buổi tối nằm trên giường, ta càng

nghĩ càng tức, con của mình, tại sao lại không giống ta thế? Được, nếu

các ngươi đã không lưu ta, vậy ta phải ra ngoài chơi cho sướng thân.

Điểm Điểm không phải muốn có một người cha sao? ta đi tìm cho nó, tìm

một người cha còn yinh hơn nó, xem có thể đem nó ăn chết không!

Nghĩ đến bộ dáng bị ăn chết của Điểm Điểm, ta nhịn không được cười phá lên, tiểu tử này, chính là bị sư phụ chiều hư rồi.

” Mẫu thân, đang nghĩ gì thế? cười gian trá vậy?