Duck hunt
Thượng Cung

Thượng Cung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212381

Bình chọn: 10.00/10/1238 lượt.

uyền lực hắn nắm giữ trong tay? Đối với ta mà nói, ta chỉ muốn tranh cái

thứ hai. Cảm giác từ trên cao, tôn quý nhìn xuống đám người phía dưới, chỉ có

hắn có thể cho ta. May mà hắn đã cùng ta lập hiệp nghị, hắn cho ta cái ta cần

có, ta sẽ trợ giúp hắn hoàn thành việc hắn muốn. Hết thảy đều không quan hệ đến

tình ý.

Cho nên, khi ta giả bộ tranh giành ghen tuông, hắn

liền phối hợp với ta thâm tình khẩn thiết. Ta nghĩ, chúng ta đều là người biết

diễn kịch. Có đôi khi nhìn vào ánh mắt của hắn, dịu dàng như muốn chảy ra nước,

ta còn thật sự cho rằng mình đang được sủng ái.

Ta cầm lấy chén ngọc linh lung trên bàn, nói với Hạ

Hậu Thần: “Chúc mừng hoàng thượng đạt thành tâm nguyện.”

Hắn chạm cốc cùng ta, cười nhạt, “Ái phi chúc mừng ta

cái gì?”

Ta uống cạn rượu trong chén, cười mà không đáp, chỉ

vào thân ảnh Tố Tú đang đi ra cửa, hỏi hắn: “Cung tỳ thần thiếp mới thu

nhận này, hoàng thượng có vừa mắt không?”

Hắn buông chén rượu chưa uống xuống, chậm rãi nói: “Ái

phi biết trẫm hận nhất là cái gì không? Trẫm muốn mỹ nhân, tất nhiên là quả

thật trẫm có mơ tưởng, nhưng có người lại năm lần bảy lượt không biết điều, cứ

cứng đầu nhét người vào bên cạnh trẫm…”

Ta hờn dỗi cười cười, “Hoàng thượng, sao ngài lại giận

rồi? Thần thiếp cũng không có ý đó. Thần thiếp là muốn để hoàng thượng nhìn

xem, cung tỳ thần thiếp mới thu nhận trông có được không?” Ta kéo ống tay

áo của hắn, “Hoàng thượng, trước kia ngài thực sự chưa từng gặp nàng sao?”

Hắn nhíu mày suy nghĩ, nói: “Hình như đã gặp qua,

nhưng không nhớ rõ ở trong cung nào.”

Ta liền nới lỏng ống tay áo của hắn, nói: “Hoàng

thượng thật là tuyệt tình. Mấy ngày trước đây còn ở chỗ thần thiếp không ngừng

nhắc tới Lộng Ngọc thổi khèn, nay Lộng Ngọc bị người ta kéo xuống nước, hoàng

thượng liền không nhớ tới nữa rồi sao?”

Hắn ngẫm nghĩ cẩn thận, nói: “Hóa ra là cung nữ

đàn hay ở Tiêm Vũ các. Bất quá trẫm chỉ mới thấy một lần, về sau chưa hề gặp

lại, làm sao mà nhớ được?”

Hắn cũng không nghĩ đến, chỉ một lần gặp mặt này,

thiếu chút nữa đã khiến Tố Tú mất đôi tay. Trong cung chính là như thế. Nữ nhân

trong cung, bất luận thân phận thế nào, đều là nữ nhân của hoàng thượng. Việc

này khiến cho một số người ôm ấp vô số kỳ vọng, đồng thời mang lại cho một số

người khác vô số khủng hoảng. Nhưng vị thiên tử này, làm sao hiểu được nỗi chua

chát đắng cay trong đó?

Hắn thấy ta trầm mặc không nói, chỉ lo uống rượu mật,

liền bu lại, đoạt lấy cái chén trong tay ta, nhẹ nhàng liếm một cái trên môi

ta, nói: ” Rượu mật của ái phi thật ngọt.”

Ta vội vàng cười tránh đi, ngẫu nhiên ngẩng đầu, thấy

ánh mắt hắn như si như say, ngưng thần nhìn ta, thể hiện ra bộ dạng biếng nhác

mà đầy hứng thú. Thần thái của hắn lúc này, quả thật tuấn tú đến không có cách

nào diễn tả bằng ngôn từ. Ta như bị mệ hoặc, có một lúc trong đại não dường như

ngừng mọi suy nghĩ lại, chỉ ngơ ngẩn nhìn hắn. Hắn lập tức hôn lên làn môi ta,

đè ta ở trên giường. Đầu lưỡi linh hoạt ở trong miệng dây dưa cùng ta, tay trái

sớm đã theo cổ áo chui vào trong sờ soạng, âu yếm trên thân thể ta. Ta đang bị

hắn hôn đến thở không nổi, hắn lại thả lỏng môi ta, đôi mắt say mê đến có thể

dìm chết người. Làn môi lại chuyển về hướng gáy, ở bên tai ta cắn nhẹ mút hút.

Trước giờ, hắn không hề thực hiện khúc dạo đầu như vậy

với ta, trước kia luôn vội vàng đi thẳng vào chủ đề chính. Ta bị hắn chơi đùa

như thế, chỉ cảm thấy cả người giống như là than đá, rất dễ cháy lại cực kỳ khó

tắt lửa, cả người xụi lơ không còn chút sức lực. Y phục ta mặc vốn rộng rãi,

tay hắn công thành đoạt đất, không cần xé rách quần áo trên người ta, liền có

thể trực tiếp thăm dò vào. Ta chỉ cảm thấy bị những nơi hắn vỗ về chơi đùa bỗng

nhiên xuất hiện biến hóa kỳ dị, lại có chút khát vọng hắn. Ta vốn chỉ có sự

chán ghét đối với chuyện này, hoàn toàn không có chút hảo cảm nào. Suy nghĩ xẹt

qua trong đầu khiến ta sợ ngây người, phản ứng đầu tiên, đó là tránh né ngón

tay của hắn. Hắn lại dùng tay kia ấn ta xuống khiến ta không thể động đậy, toàn

bộ thân hình đè ép lên, lầm bầm nói: “Đừng trốn tránh. Ta biết trong lòng nàng

đang nghĩ cái gì, kỳ thật việc này cũng rất vui thích. Trẫm sẽ khiến nàng sung

sướng.”

Ta mềm lòng, thuận theo ý hắn. Vài lần trước đây tuy

ta tận lực cố nén, vẫn khiến hắn nhìn ra ta không vui và chán ghét. Hắn cho

rằng lần này ta tránh né, cũng là vì như thế.

Nhưng ta làm sao có thể nói ra miệng, lúc này suy nghĩ

của ta lại hoàn toàn trái ngược?

Lần này quần áo trên người ta không bị hắn thô bạo xé

rách, mà bình thường cởi xuống từng lớp từng lớp. Sắc mặt hắn đỏ hồng, đôi mắt

trở nên sâu thẳm, nhưng vẫn cố nén, thăm dò, rốt cuộc thấy gương mặt ta không

có biểu hiện sợ hãi trước kia nữa, lúc này mới vọt vào. Một lần này, đúng như

hắn sở liệu, ta không có chút không thích nào, ngược lại cảm giác thân thể như

rớt vào một đám mây bảy màu, lại giống như nhành cỏ nhỏ mùa xuân hạn hán đã lâu

lại gặp cơn mưa rào, có một loại vui sướng cùng khoái lạc nói không nên lời.

Đại khái là thần tình trên gư