Polaroid
Thượng Cung

Thượng Cung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210264

Bình chọn: 8.00/10/1026 lượt.

ay viết. Trong thư tất nhiên là

cảm kích bất tận, còn hi vọng ta giúp đỡ muội muội khác mẹ Ninh Tích Văn. Ta

xem thư chỉ khẽ cười lạnh. Ninh Tích Văn này tuy bộ dạng cũng dễ nhìn, nhưng

tính khí ngang ngược kiêu ngạo, vào trong cung, chẳng phải càng khiến ta hoạ vô

đơn chí?

(*Thủ dụ: Ý chỉ, sự cho phép của người bề trên.

**Khẩu

dụ:Lệnh truyền đạt bằng miệng không có văn bản chính thức
.)

Ta đã vượt qua khảo nghiệm của thái hậu, chỉ cần yên

lặng chờ bước tiếp theo của bà ta, thì ta sẽ có thể hành động.

Việc hoàng thượng sủng hạnh ta tại thiền đường, xem ra

cũng không có người nào biết. Ở trong cung, ta vẫn là một vị phi tần không được

ưu ái đặc biệt, những cũng không đến nỗi bị ghẻ lạnh quá mức. Khổng Văn Trân

chưa vội vã xuống tay, người ta đắc tội cũng đang xem chừng. Như vậy rất tốt,

chỉ cần ta tiếp tục duy trì trạng thái cân bằng này, thời gian trôi qua, chung

quy sẽ có một ngày, trong hậu cung, ta sẽ lại như cá gặp nước.

Giống như thời làm thượng cung trước kia.

Cơ hội ta chờ đợi rốt cuộc đã tới. Qua mấy ngày, ta

lại đi tới chỗ thái hậu, thái hậu cầm một cái hộp báu Cửu Cung bảy sắc cầu

vồng*** đưa cho ta, muốn ta nghĩ cách đưa nó ra ngoài cung. Hộp báu này làm từ

gỗ tử đàn thượng đẳng, quanh thân có khắc rồng phượng, nắp hộp từ chín lần chín

tám mươi mốt khối gỗ nhỏ chế thành, có một chỗ trống có thể di chuyển, người

nhận được hộp báu phải dựa theo Cửu Cung đồ di chuyển tám mươi mốt khối gỗ

này ghép thành một bức họa mới có thể mở nó ra, trên nắp hộp sơn bảy sắc cầu

vồng, hoàn toàn nhìn không ra là hình gì, nhưng ta biết, thiết kế của hộp báu

này khiến ta chỉ có một cơ hội để mở nó ra.

(*** Myu tìm không thấy hình minh họa.

Cái hộp này hình vuông trên mặt là hàng ngang chín ô, hàng dọc cũng chín ô.

Trên mặt hộp là tám mươi mốt ô vương nhỏ sơn bảy màu. Có một ô trống, ta di

chuyển các ô vuông để ghép thành một bức tranh hoàn chỉnh.)


Hơn nữa chiếc hộp này trông cũng cũ kỹ, nếu như được

chế tạo trong cung, hẳn là do thượng cung tiền nhiệm giám chế, nhưng ta

lật đi lật lại bản chép tay của của thượng cung, cũng không tìm được cách chế

tạo cái hộp nào như thế. Chắc hẳn cái hộp này rất quan trọng, thái hậu từng dặn

dò không được viết lại. Ta nghĩ đi nghĩ lại, thượng cung tiền nhiệm là một

người cực kỳ tự phụ, phàm những thứ bà ấy có nhúng tay vào, không thể nào không

lưu lại đôi câu vài lời, thế là ta mở rộng suy nghĩ ra, không câu nệ chỉ tìm

kiếm cách làm hộp, quả nhiên trong sách tại một góc không hề bắt mắt, ta phát

hiện một bức tranh vẽ đám mây bảy màu vô cùng rực rỡ tươi đẹp.

Cái này, mới là cách mở hộp báu Cửu Cung bảy màu chân

chính!

May mắn lúc ta ở cục Thượng Cung, vì muốn đi lên vị

trí thượng cung, kỹ thuật các phòng đều có đọc lướt qua, hơn nữa cũng nghiên

cứu chuyên sâu, so với cấp độ Tư thiết bình thường còn cao minh hơn không biết

bao nhiêu lần, cho nên, hộp kiểu này ta cũng từng thấy qua, biết rõ bước mấu

chốt để mở ra. Tuy nói là một khi mở không ra, sẽ bị người ta phát hiện ra cái

hộp này đã bị đã bị động vào, ta sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ta nghĩ, nếu

như ta không mở hộp ra. Cục diện bế tắc này sẽ mãi mãi như vậy, ta ở

trong cung sẽ luôn bị người ta quản chế.

Cho nên, ta dùng một buổi tối để mở cái hộp này ra,

lấy từ bên trong ra một bức thư bí mật.

Hóa ra, những lời hoàng thượng nói với thái hậu ngày

đó, cũng không phải chỉ là tùy tiện, hắn muốn lấy tình thân để đả động thái

hậu.

Chỉ tiếc, bất luận hắn làm như thế nào, tình mẫu tử

cũng không thể trở lại như xưa.

Mà hiện tại việc ta muốn làm, chính là ngăn cản sự

việc sẽ khiến cung đình biến đổi lớn này. Vừa nghĩ tới chuyện ta sẽ trở thành

công thần ngăn cản tai họa này, được hoàng hậu khen thưởng và tín nhiệm, Hạ Hầu

Thần nể tình chuyện này cũng không làm khó ta nữa, mà ta, ở trong hậu cung lại

như cá gặp nước, ta liền nhịn không được muốn cười ra tiếng.

Ninh Vũ Nhu, ngươi quả nhiên lợi hại, mục tiêu ngươi

muốn đạt tới, trước giờ chưa bao giờ không thực hiện được!

Năm Kỷ Sửu tháng Quý Dậu ngày Bính Tý, kinh thành mưa

bụi mù mịt, tất cả tường đỏ ngói xanh trong hoàng cung bị mưa bụi ùn ùn kéo đến

bao trùm, màu sắc vốn tươi đẹp hiện tại lại trở nên u tối. Y phục trên

người dính hơi nước, vừa đưa tay sờ đã bị hơi nước làm ẩm, dinh dính ướt lạnh,

khiến người ta khó chịu đến cực điểm. Đèn lồng dưới mái hiên bị gió thổi qua,

không ngừng lắc lư, tạo ra những bóng đen chập chờn, bầu không khí khiến người

ta ngạt thở.

Ta ngồi trong hoa các nhỏ tại Lan Nhược hiên, ôm lò

sưởi nhỏ để loại trừ cảm giác ẩm ướt. Tố Hoàn thêm một ít hương huân vào trong

lò, nhất thời ngăn cách hẳn thời tiết âm trầm ẩm ướt bên ngoài với trong phòng.

Trong hương thơm ấm áp, ta nhắm mắt, thần kinh cũng buông lỏng.

Bên hoàng hậu lại không ngừng truyền tới tin tức, các

cung các điện đều có người bị âm thầm mang đi treo cổ, nhưng ở ngoài cổng thành

vẫn không truyền tới tin tức gì, không biết tình huống ra sao.

Tố Khiết và Tố Hoàn chỉ biết là mấy ngày gần đây trong

cung bắt đ