
núi tuyết Tây Lĩnh, lại đến trận hỗn chiến ở cửa Phong Đô này, Thiên Khê
tới bây giờ mới hiện thân, rốt cuộc hắn có ý đồ gì? Chưởng quầy Ly và
Bạch Nham biết rõ tất cả mọi chuyện hắn làm nhất định có liên quan đến
phong ấn Ngũ Hành trận, nhưng hành động của hắn, bọn họ thật sự không
hiểu.
“Thả ta? Ngươi không muốn cởi bỏ phong ấn Ngũ Hành sao?” Chưởng quầy Ly
thử hỏi,“Hỏa linh thuần khiết đang đứng trước mặt ngươi, ngươi sẽ thả ta sao? Nếu ngươi muốn thả, ba trăm năm trước sẽ không đuổi tận giết
tuyệt!”
Thiên Khê cười:“Nếu cởi bỏ phong ấn Ngũ Hành trận mà chắc chắn cần muội
thì lúc trước ta sẽ không hạ thủ lưu tình, để lão đạo này đưa muội đi
như vậy đâu. Niệm tình chúng ta là sư huynh muội, ta sao có thể đuổi tận giết tuyệt? Nếu ta muốn, muội nghĩ Vân Nhai có thể che chở nổi cho muội sao?”
“Ngươi nói ngươi không cần ta làm tế phẩm?” Chưởng quầy Ly hỏi.
“Tế phẩm, ta đã có rồi,” Thiên Khê mở bàn tay, năm hạt châu lấp lánh màu sắc khác nhau bay lên không trung,“Muội đoán không sai, ta đến Phong Đô là vì tìm chí linh ngũ hành, đa tạ Du Dao muội thay ta bắt Phong Cơ
giảm bớt không ít chuyện cho ta, giúp ta thu Phong Cơ cũng chính là Mộc
linh thuần khiết cuối cùng.”
Cuối cùng…… Bạch Nham và chưởng quầy Ly sửng sốt, bọn họ không thể ngờ
rằng Phong Cơ lại là chí linh cuối cùng. Có lẽ bọn họ đã sống những ngày thanh nhàn quá lâu, không biết Thiên Khê đã sớm thu thập được tứ linh.
“Không thể nào, Ứng Long năm trăm năm trước đã chết, sao ngươi có thể
tìm được Thủy linh?” Chưởng quầy Ly hỏi,“Quỷ mẫu Hỏa Linh chết trong tay Phong Cơ, sao ngươi tìm được Hỏa linh?!”
“Ha ha, lấy đạo hạnh của Phong Cơ cùng lắm là đánh ngang tay với Quỷ mẫu thôi, bà ta sao có thể giết được Quỷ mẫu?” Thiên Khê cười khẽ , hình
như là đang cười nhạo chưởng quầy Ly ngây thơ,“Từ trăm năm trước ta đã
lấy được nguyên thần của Quỷ mẫu, kẻ Phong Cơ giết chẳng qua là một con
rối của ta thôi.”
Trong lòng chưởng quầy Ly chợt lạnh, một trăm năm trước Phong Đô đã mất
chủ? Thiên Khê dùng một con rối đã khống chế Phong Đô một trăm năm? Cho
nên cuộc chiến lần này ở Phong Đô chẳng qua là một cái bẫy để bắt Phong
Cơ?! Nhưng nếu thu phục Phong Cơ, chỉ cần một mình Thiên Khê đã dư lực,
vì sao phải bày ra cục diện máu chảy thành sông như thế này?
“Không biết vì sao ta gây chiến với Phong Cơ?” Thiên Khê nói,“Đây chẳng
qua là kế một mũi tên trúng hai con chim thôi, nhưng không mai lại để
các ngươi phá hủy mất một con chim. Quần ma đại chiến trên núi tuyết Tây Lĩnh là vì hậu nhân của Nữ Oa, cái này các ngươi đoán được đúng không?”
Bạch Nham và chưởng quầy Ly đều có dự cảm không tốt, Thiên Khê vô duyên
vô cớ nói nhiều với bọn họ như vậy chắc chắn có nguyên nhân, hơn nữa
tuyệt đối không phải nguyên nhân tốt.
“Các ngươi giấu Thanh Vũ ở đâu? Huyết mạch của Nữ Oa hiện thế, ta tìm
rất lâu mới thấy, cũng không muốn bị các ngươi mang đi đâu. Người không
biết không có tội, chỉ cần các ngươi giao Thanh Vũ ra đây, ta cũng sẽ
không làm khó dễ các ngươi.”
“Dựa vào cái gì!” Trường cung của Chưởng quầy Ly dựng thẳng bên cạnh, kêu ù ù như kiếm đã ra khỏi vỏ thuận thế chờ mệnh lệnh.
“Dựa vào cái gì?” Thiên Khê nhìn năm viên nguyên thần trong bàn tay,
nói:“Viên màu đỏ là nguyên thần Quỷ mẫu Hỏa Linh, màu xanh là Phong Cơ,
một viên là Thổ linh – nguyên thần vị tiểu thiếu gia Lâm gia ở Đan thành kia, một viên là Kim linh năm trăm năm trước ta tìm được, mà viến cuối
cùng này là Thủy linh, các ngươi đoán xem là ai?”
Lâm tiểu thiếu gia là Thổ linh?? Bạch Nham và chưởng quầy Ly đều không
kịp nghi hoặc, chưa hiểu hết ý hắn đã nghe Thiên Khê nói tiếp:“Nếu các
ngươi muốn lấy lại nguyên thần của Đỗ Tuyền, mang Thanh Vũ đến đổi.”
“Đỗ Tuyền đúng là Thủy linh, nhưng đạo hạnh của hắn còn thấp không giải được phong ấn Ngũ Hành trận.” Bạch Nham nói.
“Đúng vậy, nhưng hắn và các ngươi ở bên nhau ba trăm năm, dùng để trao đổi Thanh Vũ chắc cũng dư dả.”
Chưởng quầy Ly hận nghiến răng, lạnh lùng nói:“Thanh Vũ ở đâu có bản
lĩnh ngươi tự đi mà tìm, ngươi cho rằng dùng Đỗ Tuyền có thể uy hiếp ta
sao? Ngươi quá coi thường ta rồi, đừng quên Ly Du Dao ta cũng giống
ngươi được cùng một sư phụ dạy thành ma, chưa bao giờ biết thiện tâm là
gì.” Dứt lời, trường cung cong lại bắn về phía Thiên Khê.
Bạch Nham muốn ngăn cản cũng đã không kịp, chưởng quầy Ly một lần nữa mở ra bốn cánh bay lên, thậm chí nàng đã hạ quyết tâm muốn liều mạng với
Thiên Khê, vừa dùng trường cung kiềm chế Thiên Khê vừa tụ pháp lực phá
bốn tầng phong ấn Bạch Nham hạ trên tay chân nàng.
“Du Dao!! Không được!!” Phong ấn của Bạch Nham chỉ còn lại có năm tầng,
phong ấn trên tứ chi chưởng quầy Ly cũng đã có đủ sức tự mình giải, chỉ
có một tầng phong cuối cùng trên nguyên thần chưởng quầy Ly là nàng
không thể tự cởi bỏ. Nhưng chỉ có một tầng phong ấn cuối cùng không thể
áp chế được ma tính cuồng bạo của nàng.
Chưởng quầy Ly lúc này toàn tâm toàn ý muốn đấu một trận với Thiên Khê,
sao có thể nghe được Bạch Nham khuyên can. Hai tay nàng nắm chặt, hai
phong ấn vòng trên cổ tay hiện ra, rắ