
dịp sửa máy tính đồng thời trộm lấy thong tin cá
nhân của người khác, lại càng ác liệt hơn là cầm lấy những bí ẩn kia tới tống
tiền người bị hại, cuối cùng có người không cam lòng bị tống tiền lâu dài, đã
trực tiếp báo cảnh sát, vì thế người nọ bị ngồi tù hơn hai năm, nửa năm trước
vừa mới mãn tù được thả ra.
Có đầu mối quan trọng này, mặc dù người nọ sau khi mãn án cũng không trở về
nhà, nhưng sau khi xác định phương hướng điều tra, chuyện tình cũng bắt đầu từ
từ sáng tỏ, mặt khác về phía Lăng Nhiễm, cảnh sát cũng tiến lên hỏi thăm qua, cô
khai lúc vầy lúc khác, nhiều lần đều tự mình lật đổ lời khai của mình, khẩu cung
kia nhìn ra có vấn đề, bất quá lại ngại bây giờ còn không có chứng cớ xác thực,
nên cảnh sát bên này vẫn là yên lặng theo dõi kỳ biến không có hành động nóng
vội.
Tô Dịch Thừa đại khái đem tình huống nói một lần cùng An Nhiên, đợi nói xong,
lúc này mới phát hiện người trong ngực thì ra lúc nghe anh nói chuyện bất tri
bất giác đã ngủ rồi, gối lên đầu vai anh, đóng chặt mắt lại, cái miệng nhỏ khe
khẽ ngái, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ, nhìn qua càng thêm khả ái.
Tô Dịch Thừa bật cười lắc đầu, cẩn thận đem cô ôm trở về trên giường, giống
như là trong nháy mắt không có nhiệt độ trên người anh, An Nhiên có hơi chút
không thích ứng, đầu chà chà trên gối, trong miệng mộng mị nói mấy câu, cuối
cùng cũng an ổn ngủ tiếp.
Tô Dịch Thừa đắp kín chăn cho cô, đem sách trong tay của cô tiện tay bỏ vào
trên giá sách, vừa mới mở cửa ra, liền thấy Tần Vân đang giơ tay lên chuẩn bị gõ
cửa. Khẽ ngẩn người hỏi: "Mẹ, tìm con có việc?"
Tần Vân gật đầu, nói: "Trương bí thư tới, người đang ở trong phòng khách
rồi, bảo là có chuyện muốn nói với con một chút."
Nghe vậy, Tô Dịch Thừa gật đầu, chuyện bây giờ đã có kết quả, vậy thì thị ủy
cũng sắp đưa ra quyết định, Trương bí thư tới tìm anh cũng không có gì đáng ngạc
nhiên.
Tần Vân nhìn trong phòng một chút hỏi: "An Nhiên ngủ thiếp đi?"
Tô Dịch Thừa gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, vừa cùng mẹ đi
tới phòng khách vừa mở miệng nói: "Mẹ, buổi tối con chuẩn bị mang An Nhiên về
nhà, ở chỗ này còi hiệu rời giường khiến cho chúng con không thể ngủ ngon."
Tần Vân suy tư , thật ra thì An Nhiên ngủ không được ngon giấc bà cũng đã
biết, mình ở đại viện sinh sống mấy chục năm, sớm đã thành thói quen với tiếng
còi này, có đôi khi thậm chí cũng có thể trực tiếp đem nó thành bài hát ru con,
nó kêu thì kêu, bà ngủ cứ ngủ, nhưng mà An Nhiên mới đến mấy ngày, tự nhiên là
không quen, mặt khác bây giờ còn đang mang thai, là lúc rất thích ngủ, nếu mỗi
ngày đều ngủ không tốt, lâu dài đi xuống quả thật cũng không phải là chuyện
tốt.
Suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu nói: "Ừ, được rồi, nhưng mà các con một
tuần lễ cũng nên trở lại một lần, cho chúng ta biết An Nhiên tốt hay không." Mặc
dù biết để cho An Nhiên ở lại có thể dễ dàng cho mình chăm sóc, nhưng mà suy
nghĩ cho hai đứa cháu mập mạp trong bụng của cô, có lẽ để cho cô đi theo A Thừa
về khu vực thành thị sẽ tốt hơn chút ít, hơn nữa ở thành thị nhà mẹ đẻ của An
Nhiên cũng ở gần, Lâm Tiểu Phân cũng có thể thỉnh thoảng tới chăm sóc cô, mặt
khác bà xem A Thừa có thím Trương giúp việc cũng là người cẩn thận, đều rất biết
chăm sóc.
Tô Dịch Thừa cười gật đầu: "Không thành vấn đề."
Lúc đến phòng khách Trương bí thư đang ngồi ở trên ghế sa lon giống như đang
suy nghĩ chuyện gì đó, trong tay còn bưng trà, ngay cả Tô Dịch Thừa tới đây cũng
không phát giác.
Tô Dịch Thừa ở trước mặt của ông ngồi xuống, lên tiếng gọi khiến cho ông hoàn
hồn: "Trương bí thư."
Trương bí thư lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nhìn anh trước mặt, cười
nhạt: "Dịch Thừa a."
Tô Dịch Thừa cười nhạt gật đầu, chỉ nói: "Trương bí thư tìm tôi là muốn nói
về quyết định xử phạt của thị ủy sao?"
Trương bí thư nhìn mắt anh, vẫn biết anh thông minh có thể hiểu rõ hết thảy,
quả nhiên là ông mới tới cửa, anh cũng đã đoán được mục đích ông tới. Nhìn anh
không nhịn được mà khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu nói: "Dịch Thừa a, chúng ta
lúc nào trở nên khách khí như vậy rồi, nơi này không phải là thị ủy của thành
phố, cậu cũng đừng gọi tôi khách sáo như vậy, không phải là trước giờ cậu luôn
gọi tôi chú Trương sao."
Tô Dịch Thừa chỉ cười nhạt gật đầu.
Thấy thế Trương bí thư có chút trêu ghẹo hỏi: "Dịch Thừa, không phải là cậu
đang thầm oán giận tôi để cho cậu buông việc trong tay nghỉ ngơi chứ?"
Tô Dịch Thừa lắc đầu, mở miệng nói: "Không có, cháu chỉ thấy là hôm nay chú
Trương tới tìm cháu nói chuyện công việc, cho nên cảm thấy kêu chú là bí thư có
vẻ thích hợp hơn."
" Cái gì thích hợp hay không thích hợp, cậu gọi tôi là chú Trường tôi sẽ niệm
tình quan hệ hai nhà mà công và tư không phân minh sao?" Trương bí thư có chút
không đồng ý nói.
Tô Dịch Thừa cười, gật đầu kêu lên: "Chú Trương."
Trương bí thư lúc này mới hài lòng gật đầu, sau đó nâng cốc trà lên nhấp một
chút, nhìn Tô Dịch Thừa có chút cảm khái nói: "Uống tới uống lui tôi vẫn là yêu
thích đại hồng bào của nhà cậu, hương thơm đủ đậm, cậu nói tôi đi