The Soda Pop
Tình Bất Yếm Trá

Tình Bất Yếm Trá

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326013

Bình chọn: 8.00/10/601 lượt.

lại cho tôi.”

Ôn Tửu cười cười nhìn anh: “Làm cơm tất niên xong, tôi sẽ trả lại cho anh.”

“Tôi không biết làm cơm.”

Ôn Tửu cười nhàn nhã: “Không sao, vào phụ giúp tôi, làm chút công việc nặng.”

Yến Luật trừng mắt nhìn cô, có vẻ tức đến nội thương, rồi lại bày ra biểu cảm bó tay chịu trói.

Ôn Tửu nhìn sắc mặt của Yến tiên sinh, cười tươi như hoa, bước chân nhẹ nhàng đi xuống tầng ba.

Chọc Yến tiên sinh tức giận, thật đúng là thú vị.

Ông nội và Yến Hoan đang chơi trong sân, bà nội thì đeo kính lão đang nhặt rau trong phòng khách.

Ôn Tửu vội vàng đi

qua đó, nói: “Bà nội, đợi lát nữa cháu và Yến Luật sẽ cùng nấu cơm, bà

không cần phải làm gì cả, thuận tiện chỉ bảo chúng cháu là được rồi.”

Bà nội cười tủm tỉm

gỡ kính xuống, khen: “Cháu ngoan, mấy cô bé là con gái một như cháu đều

rất được nuông chiều, người biết làm cơm cũng không nhiều lắm.”

“Nấu cơm chẳng lẽ không phải là kỹ năng cơ bản sao? Đến em trai cháu còn biết làm.”

“Aiz!!! Bọn trẻ nhà

cháu đúng là chịu khó. Còn A Luật, đến cả hũ dầu bị đổ, nó cũng không

biết nhặt lên.” Bà nội bắt đầu tán dóc với Ôn Tửu.

“Ông ngoại của A

Luật xuất thân từ quân đội, rất thích con trai, thế nhưng lại cứ sinh ra ba cô con gái, kết quả trong ba cô con gái này, chỉ có mẹ của A Luật là sinh được ra con trai, cho nên ông cụ xem đứa cháu ngoại trai duy nhất

này như báu vật. Lúc còn đi học, A Luật đánh nhau với mấy đứa trẻ khác,

ông nội nó mới mắng nó mấy câu, kết quả ông ngoại nó lập tức cho người

đến đón thằng nhóc này đi, cho nó ở đó đến ba tháng mới chịu đưa về,

chọc ông cụ nhà này vô cùng giận dữ.”

Ôn Tửu không khỏi nở nụ cười, ông ngoại này thật đúng là rất bao che khuyết điểm.

“Không chỉ ông ngoại nó nuông chiều nó, mà ngay cả hai dì của nó cũng cực kì cưng chiều nó,

đặc biệt là sau khi mẹ nó qua đời, hai dì của nó còn thân thiết với nó

hơn cả với con mình.” Bà nội vỗ vỗ mu bàn tay của Ôn Tửu, cười tủm tỉm

nói: “Chỉ là có cháu ở bên cạnh nó, bà nghĩ nó nhất định sẽ thay đổi rất nhiều.”

Hai người vừa trò

chuyện vừa nhặt rau, chuẩn bị mọi thứ xong, Ôn Tửu mang đồ ăn đi vào

phòng bếp, sau đó nói với bà nội: “Bà nội, cháu đi ra ngoài một chút,

cháu sẽ trở về ngay.”

“Cháu có biết đường không?”

“Biết ạ, cháu chỉ đi sang bên kia đường.”

Ôn Tửu mở cổng ra, đi ra ngoài, kết quả vừa đi ra không bao xa, điện thoại đã vang lên, lấy điện thoại ra nhìn, là Yến Luật.

“Cô đi đâu vậy?”

Làm sao anh biết

được cô đi ra ngoài nhỉ? Ôn Tửu ngoái đầu lại nhìn, sau tấm thủy tinh

trước nhà ấm trồng hoa trên lầu ba, có một bóng dáng cao gầy, tuấn tú

đang đứng đó.

“Tôi đi mua ít đồ.”

“Không phải cô vừa đi siêu thị về sao?”

“Có thứ tôi quên mua.”

Yến Luật có chút

không vui: “Cô muốn đi ra ngoài, sao không nói với tôi?” Lúc nãy ở trong siêu thị cô đã đồng ý với anh, sẽ không hành động một mình, kết quả mới không bao lâu cô đã nuốt lời.

“Tôi nói với bà nội rồi.”

“Cho dù là vậy, cô

cũng phải nói cho tôi biết.” Giọng Yến Luật rõ ràng là không vui, anh

ngừng một chút lại nói tiếp: “Cô chờ tôi.”

“Không cần, không cần, tôi tự đi được, sẽ trở về ngay thôi.”

Yến Luật cúp điện

thoại, đi xuống tầng. Bên ngoài không có hệ thống sưởi, cô lại chỉ mặc

một cái áo khoác mà còn muốn đi ra ngoài, thành phố X còn lạnh hơn cả

thành phố Z.

Ôn Tửu tưởng rằng

Yến Luật sẽ không đi theo, không nghĩ tới cô mới vừa đi tới cây cầu nhỏ

trong vườn hoa, sau lưng đã vang lên tiếng ô tô.

Ôn Tửu nhìn lại, đúng là ô tô của Yến Luật.

Cô đành phải dừng chân, đứng ở ven đường.

Yến Luật dừng xe bên cạnh cô, hạ cửa kính xe xuống, nói với cô: “Lên xe.”

Ôn Tửu chỉ vào một hiệu thuốc ở bên kia đường: “Rất gần, không cần phải lái xe, tôi tự đi là được rồi.”

Kết quả Yến Luật thấy nơi cô muốn đi là hiệu thuốc chứ không phải là siêu thị, lập tức nhíu mày: “Cô khó chịu ở chỗ nào?”

“Tôi không khó chịu chỗ nào hết.”

Vẻ mặt mỉm cười

thoải mái của Ôn Tửu chẳng những không làm cho sắc mặt của Yến Luật dịu

đi mà ngược lại còn khiến anh càng nghiêm túc, chăm chú nhìn cô, hỏi:

“Vậy cô đến hiệu thuốc làm gì?”

“Hở, có thể giữ bí mật không?”

“Không thể, bây giờ cô đang ở thành phố X, tôi là người chịu trách nhiệm về sức khỏe và sự an toàn của cô.”

Ôn Tửu: “…”

“Rốt cuộc thì cô khó chịu ở đâu?” Yến Luật biểu hiện vô cùng nghiêm túc, tỏ vẻ không hỏi ra lẽ thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.

“Tôi đi mua một bịch băng vệ sinh, Yến tiên sinh.”

Ôn Tửu nói xong, sắc mặt của Yến Luật lập tức khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Chuyện này không thể trách tôi được đâu, là anh muốn tôi nói, Ôn Tửu cố nhịn cười, nhấc chân lên bước tiếp.

Sau lưng cũng không vang lên tiếng ô tô nữa, chắc hẳn Yến tiên sinh đang lúng túng đến độ trực tiếp lên đường hồi phủ rồi.

Trong nhà và trên xe đều có điều hòa, Ôn Tửu vẫn luôn không cảm thấy lạnh, lúc cô đi đến

giao lộ, một cơn gió lạnh thổi qua, cô không khỏi rùng mình một cái, lúc này cô mới ý thức được thành phố X còn lạnh hơn thành phố Z.

Cô bước nhanh, lướt qua đường cái, tiến vào hiệu thuốc bên kia đường.

Lúc về với Yến Luật

vừa rồi, cô đã nhìn