Polly po-cket
Tình Muộn 2

Tình Muộn 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327495

Bình chọn: 8.00/10/749 lượt.

ta."

"Mẹ, con không có vấn đề..." Tùng San yếu ớt nói.

Phương Tiểu Tiệp nhướn mày, "không có vấn đề chế để hỏi thì tự tạo ra vấn đề đi! Chủ nhiệm Trương này là một người đàn ông độc thân hoành kim đó, tuổi còn trẻ đã làm tới chức chủ nhiệm, ông của cậu ta còn là viện trưởng, không biết chừng tương lai câu ta sẽ kế nghiệp chức viện trưởng đó! Con gặp được sẽ thấy, con người cậu ta tuấn tú, lịch sự, tính tình thì hiền lành." Phương Tiểu Tiệp buông đũa xuống, "Mẹ đã nghĩ xong rồi, nếu hai người hợp ý nhau, chờ con tốt nghiệp thì lập tức kết hôn sanh con, chủ nhiệm Trương có nhà có xe, con lấy hắn rồi cái gì cũng không thiếu, như vậy rất tốt."

Tùng San cảm thấy trước mắt tối đen, "Mẹ, con mới hai mươi tuổi, sang năm tốt nghiệp cũng mới chỉ mới hai mốt tuổi, mẹ muốn con kết hôn sinh em bé sao?"

Phương Tiểu Tiệp gật đầu, "Đúng vậy, con kết hôn rồi sinh con sớm một chút, như vậy mới không ảnh hưởng tới cong việc tương lai của con." nói xong bà liền đưa tay chỉ TV, "Con nhìn nhân vật nữ chính trong phim đi, ba mươi ba tuổi còn chưa kết hôn, công ty cô ta sợ sau này cô ta kết hôn rồi còn sinh con làm chậm trễ công tác của công ty nên ngay cả hợp đồng lao động cũng không ký tiếp. Kết quả cô ta không có bạn trai cũng không có nghề nghiệp, ra ngoài tìm việc còn bị người ta ghét bỏ chưa có chồng con sao!"

Tùng San nghe tới mức đầu óc choáng váng, đành phải dùng ánh mắt cấu xin sự giúp đỡ của Tùng Chí Quân. Tùng Chí Quân ho nhẹ một tiếng, nói: "Mấy cái phim truyền hình này chỉ phóng đại sự việc lên thôi, bà đừng có dễ dàng bị nó gạt như vậy. San San nhà chúng ta vừa xinh đẹp, thông minh lại có bằng cấp, chỉ là chuyện kết hôn sinh con thôi mà cần gì sốt ruột chứ."

Tùng San dốc sức gật đầu, "Đúng đó, mẹ à, con cũng giống như người khác thôi, cứ để mọi chuyện tự nhiên đến đi."

Phương Tiểu Tiệp hung hăng trừng mắt nhìn bố Tùng, "Phim truyền hình phóng đại, chuyện nó phóng đại cũng là lấy từ cuộc sống hàng ngày! Đây chính là hiện trạng ngày nay đó, ngay cả ở bệnh viện của tôi bây giờ tuyển hộ lý, y tá cũng không tuyển người chưa sinh con. Kết hôn sinh con sớm có gì không tốt chứ, thừa dịp hai ta còn chưa già có thể chăm sóc cháu, không để cho công việc sau này của San San bị trì trệ. Hơn nữa chủ nhiệm Trương cũng đã ba mươi ba rồi, chớ tới sang năm San San tốt nghiệp cũng đã ba mươi bốn nên kết hôn sinh con rồi."

Tùng San và Tùng Chí Quân đã sớm có chung nhận thức, đó chính là ngàn vạn lần chớ cùng Phương Tiểu Tiệp ngoài mặt đối địch, bằng không kết quả tuyệt đối là vô cùng đau đớn thê thảm. Nhìn thấy mẹ già đại nhân cố chấp như thế, tuy rằng trong lòng Tùng San rất không hài lòng, nhưng vẫn vô lực phản kháng, cho nên cô đành phải đồng ý trước. Dùng lời nói của Tùng Chí Quân chính là lui một bước để tiến một bước.

Phương Tiểu Tiệp đạt được mong muốn, bà rất vui vẻ nên cũng không nói gì nữa, ăn cơm xong bà để Tùng San về phòng mình, còn bà và Tùng Chí Quân ở lại phòng khách xem TV.

Tùng San trở về phòng, cô hận không thể lấy đầu đập vào tường. Xem mắt? cô mới hai mươi tuổi, vậy mà muốn cô đi xem mắt với một ông chú hơn ba mươi tuổi! thật sự là xấu hổ mà, quá xấu hổ !

cô nằm trên giường trong lòng rối rắm, lấy điện thoại di động ra định lemn6 weibo thư giãn tâm tình, mới vừa động vào thì thấy di động run lên, Tùng San nhìn thoáng qua số điện thoại kia, vừa nhìn thấy là khiến cô càng thêm nhức đầu.

Nếu bây giờ cô nhấn tắt, không biết chừng ông chú đó lại lù lù xuất hiện, lỡ như khiến ba mẹ thấy được... cô có thể trực tiếp đốt sẵn giấy tiền vàng bạc cho mình luôn cho rồi. thật là gian xảo , chuyên chọn lúc cô về nhà để tìm cô!

"A lô?" cô tiếp điện thoại, giọng nói cực kì hung dữ.

"Sao vậy, tâm trạng không tốt sao?" Cố Trì Tây bên kia dịu dàng nói.

"Ừ, không tốt." Tùng San cũng lười che giấu, nếu chú còn có chút lòng tốt thì lúc này đừng có quấy rấy tôi.

Đầu bên kia điện thoại dừng một lát, "Ngày mai có rãnh không? Tôi đưa em đi ăn cơm."

"không có." cô hoàn toàn dứt khoát cự tuyệt.

Đầu kia điện thoại lại im lặng , "Vậy được rồi, vài ngày nữa tôi sẽ gọi cho em." Cố Trì Tây cũng không dây dưa thêm nữa.

"Ừ." Tùng San đang muốn cúp điện thoại, lại nghe thấy bên kia nói: "San San, nếu tâm trạng không tốt, không cần buồn bực một mình, ra ngoài choi sẽ thấy khá hơn."

"Cám ơn, tôi mệt chết đi được, tôi muốn ngủ . Bye bye." Tùng San cúp điện thoại.

Sau đó cô thở dài một hơi, tâm trạng cô ngoài ý muốn thoải mái hơn. Đây đại khái là vì từ khi cô và Cố Trì Tây quen biết tới nay là lần cô và hắn giao chiến mà thắng lợi.

Cứ như vậy đem hết bực tức xả ra trên người hắn thật là hả giận mà!

Sáng thứ bảy, Phương Tiểu Tiệp lôi kéo Tùng San đi tới trung tâm bách hóa thương mại, đi mãi từ tầng một đến tầng cao nhất, cuối cùng tại cửa hàng quần áo kia mua cho Tùng San một chiếc đầm màu hồng phấn. Kiểu dáng của nó như đầm công chúa, đường viền có hoa văn, Tùng San mặc vào trông như từ phim hoạt hình bước ra vậy, Phương Tiểu Tiệp ngồi một bên nhìn, tỏ vẻ rất hài lòng.

Tùng San cảm thấy thật CMN vô lực, nhưng cô cũng không có qu