Old school Easter eggs.
Tình Ngang Trái

Tình Ngang Trái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329454

Bình chọn: 8.5.00/10/945 lượt.

Duy Đóa trừng mắt nhìn ly rượu, cô có dự cảm chẳng lành: “Đây là thứ gì?”

“Ông chủ Trần sắp tới rồi, ông ta đã đồng ý mua giúp tôi mười căn hộ!” Tống Phỉ Nhiên cười cợt, ra vẻ săn sóc, “Nhưng trông cô gò bó quá! Đây là ly rượu pha chút thuốc kích thích, nó sẽ giúp cô mau chóng lên mây,[1'> làm ông chủ Trần hài lòng hơn…”

Duy Đóa trừng mắt nhìn anh ta, con ngươi như sắp bén lửa. Ấy vậy mà Tống Phỉ Nhiên vẫn tỉnh bơ, thậm chí còn cảm thấy sảng khoái, sảng khoái vì trả được thù.

Đúng lúc đó, tiếng chuông cửa vang lên ‘leng keng’. Tống Phỉ Nhiên nhìn qua màn hình camera, thấy bộ dạng ục ịch của ông chủ Trần.

“Cô uống nhanh đi, nếu không Tiểu Lộng của cô sẽ đói khát đến chết!” Anh ta vội vàng thúc giục.

Đôi mắt Duy Đóa co lại từng hồi. Cô uống ly rượu này, uống ly rượu này… Tối nay cô sẽ bị hủy hoại…

“Lẽ nào tình yêu cô dành cho Tiểu Lộng, sự lo lắng cô dành cho Tiểu Lộng đều là giả dối?” Tống Phỉ Nhiên kinh ngạc hỏi.

Duy Đóa bóp chặt nắm tay, cô không nói thêm gì mà cầm ly rượu nốc cạn. Uống xong, cô cầm chiếc ly ném ‘xoảng’ xuống sàn nhà.

Nhìn những mảnh vỡ thủy tinh nằm trên đất, cô khuất nhục khép mắt.

[1'>Nguyên tác: High – (slang của dân đi lắc, hút đá, hút cần, hàng trắng, và các chất kích thích… là lên mây) – Cảm giác lềnh bềnh rất khó diễn tả.

Trong phòng.

Da thịt cô dần dần nóng bỏng, hơi thở dồn dập, hô hấp càng lúc càng trật nhịp.

“Em cũng là bạn gái của Tiểu Tống hả? Trông em đẹp hơn mấy người trước!” Ông chủ Trần nhìn cô bằng ánh mắt hài lòng, bắt đầu hớn hở cởi quần áo.

Ông chủ Trần nhanh chóng cởi sạch đồ đạc trên người, chỉ chừa lại chiếc quần lót và cái bụng bệ vệ như cái trống. Còn cô nằm trên giường, cả người nóng ran. Cô ôm chiếc chăn mỏng vào người mà cảm thấy bỏng rát như lửa đốt. Toàn thân cô túa đầy mồ hôi, gò má trắng nõn bắt đầu phiếm hồng. Duy Đóa cố sức giữ lý trí, nhưng hình như giữa chân cô có dòng nước ấm đang trào ra liên tục.

“Người đẹp, chúng ta cùng nhau ‘lên mây’ nhé!” Ông chủ Trần hay chơi mấy trò này nên dĩ nhiên đã nhận thấy sự khác thường của cô, lão ta hưng phấn vô cùng, “Anh tới đây…” Nhìn cô quá mỹ miều khiến ông chủ Trần rạo rực bổ nhào tới.

Duy Đóa cắn chặt đôi môi vội vàng chống đẩy.

“Mắc cỡ gì nữa, chẳng lẽ Tiểu Tống chưa nói rõ với em à?” Ông chủ Trần coi đây là màn dạo đầu, lão ta cất giọng cười hô hố.

Đám bạn gái cũ của Tiểu Tống đều vô cùng phối hợp đấy!

Duy Đóa sống chết giữ chặt nắm tay. Cơ thể cô càng lúc càng nóng dữ dội, đồng thời cảm giác khuất nhục càng ngày càng nặng trĩu. Nhiều năm qua cô giữ mình trong sạch, nhưng chốc lát thôi sẽ bị hủy hoại. Thế thì sao chứ? Đằng nào cô cũng chả phải là gái còn trinh…

Tiểu Lộng, Tiểu Lộng, Tiểu Lộng… chỉ cần cô chịu đựng, Tiểu Lộng của cô sẽ không gặp bất trắc…

Cả người Duy Đóa bị đè xuống, cô thở hổn hển, ra lệnh cho mình phải nhịn, ráng nhịn, cố nhịn!

“Tới đây người đẹp, chúng ta cởi áo trước nhé…” Ông chủ Trần vừa tham lam ôm lấy thân thể mềm mại của cô, vừa đưa tay cởi chiếc khăn lụa…

Khi ông chủ Trần định cúi đầu hôn lên cổ cô, thì…

“Ô?” Ông chủ Trần giật nảy người, bởi vì trên chiếc cổ mảnh khảnh của cô có một vết sẹo dài sọc nằm ngang rất đáng sợ.

“Em từng phẫu thuật tuyến giáp à? Sao vết mổ khó coi quá vậy?” Nụ cười của ông chủ Trần tắt ngấm.

Thật đáng tiếc, một người đẹp lộng lẫy thế kia mà lại có tì vết lớn đến vậy.

Duy Đóa kéo vội tấm chăn, muốn che đậy khuyết điểm của mình. Nhưng ngọn lửa hừng hực trong cơ thể đã nhuộm hồng toàn thân cô.

“Ông làm cho nhanh lên, đừng hỏi nhiều vô nghĩa!” Cô đanh giọng.

Khắp người cô đều hưng phấn rất khó chịu, nhưng chút lý trí cuối cùng còn sót lại vẫn để cô giữ vẻ lạnh lùng. Bây giờ cô sợ thuốc phát huy sức mạnh khiến cô lạc lối, lại e ngại thuốc chỉ có tác dụng lưng chừng làm cô khó đối mặt với sự khuất nhục này.

“Em gấp cái gì, tất nhiên chúng ta phải làm chứ!” Ông chủ Trần lại đè xuống, bắt đầu cởi nút áo của cô…

Duy Đóa nhắm mắt, bóp chặt nắm tay, cố gắng làm mình đừng phát run. Hiệu lực của thuốc ào ạt phát huy tác dụng, ý thức cô càng lúc càng mơ hồ. Giữa vùng kín lan tràn ham muốn, một thứ cảm giác rõ ràng rất ghê tởm nhưng thân thể cô lại bắt đầu hoan nghênh…



Đúng lúc này, cửa phòng bị ai đó đá ‘ầm’ một tiếng.

“Chẳng lẽ Tiểu Tống đổi ý?” Ông chủ Trần hoài nghi.

“Ầm.”

“Ầm.”

“Ầm.”

Cánh cửa chống trộm vang lên tiếng động lớn, sau đó là tiếng đập cửa liên tiếp khiến người nghe run rẩy. Vài giây sau, bên ngoài vang lên tiếng máy khoan cắt ‘rẹt rẹt rẹt’.

Ông chủ Trần ý thức được có kẻ đang cố sức phá cửa, lão ta sợ tới mức lập tức ôm đống quần áo khoác vội lên người…

“Thằng oắt Tiểu Tống đang làm cái quái gì vậy?” Tầng lầu này là nơi chuyên dùng để giao dịch, chẳng những bí mật mà còn cách âm rất tốt. Cho dù bị người ta đập tường phía dưới thì bên trên cũng không nghe.

Đúng lúc ông chủ Trần vừa ra khỏi phòng ngủ, thì cánh cửa chống trộm cũng ngã ‘đùng’ xuống đất. Bóng một gã đàn ông cao lớn, mặt mày chẳng chút biểu cảm quăng cái máy cưa trên tay, xộc thẳng vào nhà.

Ông chủ Trần trợn tròn mắt, há hốc miệng, “Mày, mày, mày là