
rõ bản chất của Chu Duệ Vũ, tôi bắt đầu cảm thấy tôi đảm nhận vai diễn này là chuyện đương nhiên. Ban đêm, ngủ vô cùng ngon giấc. Ngày thứ hai sau khi quyết định diễn viên chính trong phim, 《 Dục Sắc 》bắt đầu khởi quay.
Cảnh diễn đầu tiên, tôi được đạo diễn khen nhiều lần. Không phải là bởi vì tôi diễn quá kĩ xảo, mà bởi vì tôi quá nhập tâm vào nhân vật.
Cảnh này chủ yếu là nói về sự ghen tỵ giữa nữ chính và cô nàng lớp trưởng sau đó dẫn đến tranh chấp, mục đích là muốn ra vẻ nữ chính ít tuổi nhưng rất ngông cuồng bướng bỉnh bất tuân.
Tôi mượn cơ hội này trả thù, hung hăng, tát cho Chu Duệ Vũ một cái!
Thấy cô ta bụm mặt lê hoa đái vũ nhìn đạo diễn, ta liền làm bộ như hết sức áy náy nói: "Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý. . . . . . Chẳng qua là quá nhập vai."
Đạo diễn cười híp mắt khen tôi, đưa cho Chu Duệ Vũ một hộp tiện lợi, an ủi: "Đừng khóc, ăn một chút gì đi!"
Sự việc trôi qua dễ dàng như vậy khiến Chu Duệ Vũ không cam tâm càng khóc dữ dội hơn. . . . . .
Chung Dịch An đeo nhẫn kim cương vào tay, đứng một bên khinh bỉ nhìn tôi.
Cảnh kế tiếp là cảnh tôi diễn cùng hắn. Tôi sợ hắn vạch mặt tôi hoặc là cố ý ngáng đường tôi, vì vậy liền cười híp mắt đi tới, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn kia hỏi: "Lớn như vậy, là thật sao?"
Hắn hất mái một cái, rất bảnh bao nói: "Là đạo cụ. Bất quá, nó là thật."
"Chung ái" rất nổi tiếng, rất thành công, cho dù tôi không mê bọn họ, cũng đã từng nghe qua gia thế hiển hách của Chung Dịch An. Chẳng qua là tôi không thích kiểu người như hắn, vương tử đẹp trai dịu dàng mới là hình mẫu tôi theo đuổi suốt cuộc đời.
Thời gian nghỉ ngơi kết thúc. Xe của Chung Dịch An chuẩn bị đâm vào tôi.
Không sai, chính là đâm vào tôi!
Sáng hôm đó nữ chính dự định sẽ nghỉ học, sáng hôm đó cũng là ngày nam chính đính hôn, bọn họ bởi vì va chạm nên mới quen biết. Thanh Huỳnh bất mãn với nam chính lạnh lùng, vì vậy nằm trên mặt đất không chút hình tượng giả chết.
Được, đâm liềm đâm đi, nhìn chiếc xe Maybach cua Chung Dịch An càng ngày càng tiến về phía tôi, tôi nhịn!
Người biên kịch của《 Dục sắc》giống tôi , đều là Maybach khống. . . . . .
Khụ, là một diễn viên, tôi muốn kinh nghiệm không có kinh nghiệm, muốn can đảm không có can đảm, thật là xấu hổ. Đã bốn năm lần Chung Dịch An lao xe tới đây nhưng tôi đều không có tiền đồ mà né tránh.
Tôi thật sự rất sợ a! Trái tim nhỏ bé đang run lẩy bẩy!
Thời điểm lần thứ sáu Chung Dịch An lao xe tới đâm tôi tôi vẫn không nhịn được mà né tránh. Rất cuộc Chung thiếu gia không nhịn được, hạ kính xuống mở miệng liền mắng, khác xa với Ôn Du đạo diễn: "Lại không thể đâm chết em, chốn cái gì chứ? !"
Tôi che mặt nói: "Tôi trực tiếp nằm ngang xuống có được hay không?"
Chung Dịch An: ". . . . . ."
Tôi khổ sở cầu xin, dựng phim tốt cũng có thể tái hiện cảnh đâm xe rất thật mà. Nhưng lần này Doãn đạo diễn theo đuổi chính là chân thực nên không dễ dàng gì nói chuyện với ông ấy. Ông thà rằng tốn nhiều thời gian, cũng không chịu làm giả.
Tôi bị sự âm u của Doãn đạo diễn làm cho cảm động, ở cái thế giới coi trọng vật chất này mà vẫn có những người đạo diễn nguyên tắc như vậy thật hiếm có a!
Vì vậy tôi nắm quyền, cắn răng, hướng về phía Chung Dịch An ngoắc ngoắc tay nói: "Tới a tới a, nếu ta còn tránh thì ta không phải là mẹ ngươi!"
Mặt Chung Dịch An hiện đầy hắc tuyến lao về phía tôi.
Tôi hiên ngang lẫm liệt tiếp tục đi về phía trước, cảm thấy mình rất có khí phách giống Giang tỷ lúc chị anh dũng hi sinh. Trong lòng tôi nói thầm"Gió hiu hiu hề nước sông Dịch lạnh ghê, tráng sĩ một đi hề. . . . . ."
Không đúng, những lời này là điềm xấu, đổi, đổi một câu khác. . . . . .
Tôi còn chưa kịp đổi một lời răn để an ủi mình, chân đã mềm nhũn, ngã xuống .
Cái ngã này khiến cho Chung Dịch An ứng phó không kịp. Hắn dồn sức phanh xe, nhưng vẫn đâm vào tôi.
Thật khốn nạn a~ đau !
Chung Dịch An xuống xe. Nhẫn kim cương của hắn suýt chút nữa chọc mù mắt chó của tôi!
Hắn vươn tay về phía tôi, hơi cau mày hỏi: "Không sao chứ?"
Trong lòng tôi khẽ động, những lời này của hắn giống y đúc trong kịch bản, không bằng nhân tiện tiếp tục diễn, đỡ phải diễn lại một lần nữa.
Tôi đau đến muốn chết, nhe răng trợn mắt nói: "Làm sao sẽ không có việc gì? ! Ta hiện tại cảm giác cả người đều đau , xương khớp đều muốn rụng rời ra ngoài. Ngươi, nhanh lên đưa ta đi bệnh viện!"
Chung Dịch An hơi ngẩn ra, không nghĩ rằng tôi sẽ thuận thế tiếp tục diễn. Nhưng hắn là một lão diễn viên , rất nhanh liền hiểu ý của tôi, nhập vào nhân vật: "Xem ra ngươi vẫn còn rất trẻ, tính khí vẫn còn trẻ con. Bất quá ngươi cũng nhanh mồm nhanh miệng nha, không giống như là có chuyện a."
Cánh tay tôi mềm nhũn, ngửa mặt nằm ở trên đất tạo thành một chữ trạng lớn, dáng vẻ không đếm xỉa đến việc khác: "Không được, ta sắp chết rồi!"
. . . . . .
Cuối cùng đối với cảnh diễn lần này. Doãn đạo diễn trên mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng, cười híp mắt tán dương: "Khinh hàm, cảnh này diễn rất giống như thật a!"
Giống như thật, ép em gái ngươi thật!
Giống như thật ===chị đây khổ ép sẽ thật sự đau chết đấy!
Chung Dịch Anh t