Old school Swatch Watches
Tôi Muốn Nổi Tiếng

Tôi Muốn Nổi Tiếng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323871

Bình chọn: 7.5.00/10/387 lượt.

Gia Khiêm bày mưu tính kế nên tôi đã lựa chọn đoạn Thanh Huỳnh chụp hình.

Không có ai diễn cùng, đối với người mới như tôi đây đúng là một khảo nghiệm rất lớn.

Tôi hít sâu một hơi sau đó tập trung tinh thần vào trạng thái của Thanh Huỳnh. Tôi hơi ngẩng đầu lên, đem áo choàng bắt chéo, cố gắng làm cho ánh mắt có vẻ ngây thơ lại mị hoặc.

Nhưng tôi không có sự mị hoặc thiên phú. Tôi chỉ suy nghĩ tới kịch bản, tưởng tượng tôi đang nằm mơ, trong mắt mới dần dần sinh ra một tầng lửa nóng.

"Anh chưa bao giờ thật lòng yêu em."

Giọng nói của Thanh Huỳnh phải rất bình tĩnh. Bởi vì trong lòng cô vô cùng tự ti. Cô cũng không phải là rất xinh đẹp, La Dĩ Huân lại vô cùng anh tuấn phóng khoáng. Cô là một cô gái nghèo, hắn lại gia tài bạc vạn. Là cô theo đuổi hắn trước.

"Sinh mệnh của em không trọn vẹn. Viết văn thôi em đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nhưng rồi lại hướng em tới một vực sâu khác!"

Tự nhiên tôi sinh ra cảm giác đồng tình với lời kịch này. Trong lúc đó tôi có cảm giác tôi chính là Thanh Huỳnh.

Tôi đổi lại tư thế để lộ ra phần bụng. Nguyên tác trong kịch bản hình như là lộ ra nửa ngực, nhưng tôi đương nhiên không có lá gan lớn như vậy rồi.

"Em không cần nhiều người yêu em, em chỉ cần một người hiểu em. Một người yêu em sâu đậm, như vậy là đủ rồi."

Ánh mắt híp lại lộ ra nhàn nhạt ưu thương.

"Em rất dễ dàng thỏa mãn, nhưng đồng thời cũng có lòng tham muốn lấy được toàn bộ thế giới."

Tôi hít mũi một cái, trong giọng nói mang theo vẻ nức nở: "Làm sao bây giờ, em yêu anh."

Trong nháy mắt đó, tôi giống như biến thành một đứa trẻ ngờ nghệch.

Kết thúc thử vai, tôi lau nước mắt bước nhanh xuống hậu trường thay quần áo, chợt bị người khác ngăn lại.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía người đó, là Chung Dịch An.

Hắn vừa cởi quần áo vừa khen ngợi tôi: "Em diễn rất khá!"

Tôi miễn cưỡng cười cười: "Cám ơn, nhưng còn lấy thân báo đáp gì gì đó thì không cần."

Hắn đem áo khoác đưa cho tôi, ho nhẹ một tiếng."Không phải, đang là mùa đông, tôi sợ em lạnh."

Tôi cười lạnh một tiếng, đem áo khoác trắng ném trả cho hắn, cắn răng nói: "Ở giữa đêm đông rét mướt người bắt tôi cởi tất chân, đứng trong gió rét lạnh thấu xương lau xe chẳng phải là anh sao? Còn đứng đây giả bộ làm người tốt!"

Chung Dịch An tiến lên một chút, khiêu mi nói: "Quả nhiên xuất thân là một biên kịch, dùng không ít từ ngữ hoa mĩ a."

Bây giờ tôi không muốn nói mấy từ hoa mĩ mà chỉ muốn nói một câu: "Súc vật!"

Nhưng tôi chợt nhớ ra hôm qua Kỷ Gia Khiêm có nhắc nhở tôi, nhất định phải chú ý hình tượng. Vì vậy tôi nhịn, mỉm cười nói: "Cảm ơn tiền bối khích lệ, chúng ta gặp lại ở tổ kịch sau, tạm biệt!"

Ai, họ nhìn tôi rơi nhiều nước mắt như vậy, chắc cũng phải động tâm một chút chứ nhỉ, coi như không giao vai nữ chính cho tôi, thì ít nhất cũng nên giao cho tôi vai nữ phụ đúng không? Tôi cũng hiểu rằng ai cũng muốn thành công, cơ hội không phải thứ dễ dàng mà có được.

Thay quần áo xong có thể trở về nhà. Tổ kịch còn phải cho nhiều người khác thử vai, ba người chúng tôi về nhà chờ kết quả là được rồi.

Chị Đồng Đồng không để cho tôi về nhà, khăng khăng kéo tôi tới công ty, vừa kéo còn vừa mắng: "Ai kêu em tùy tiện "cởi" như vậy hả? ! Có phải quá diêm dúa lòe loẹt rồi hay không!"

Tôi hung hăng hắt hơi một cái, nói lầm bầm: "Rõ ràng là rất sexy nhưng lại "bị" đi theo phong cách trẻ con ngây thơ đúng là đau thương không dậy nổi. . . . . ."

Thì ra chị Đồng Đồng kéo tôi trở về công ty, là muốn mang tôi tới phòng thu âm thử giọng. Khụ, nói ra thật xấu hổ, ban đầu để có thể thuận lợi gia nhập Tinh Huy, không muốn bị mất mặt nên trên sơ yếu lý lịch tôi khoác lác mình có tài ca hát. Trên thực tế, bạn nhìn khuôn mặt âm trầm của chị Đồng Đồng có thể hiểu tài năng ca hát của tôi giỏi tới đâu.

Thật ra thì tôi hát cũng không phải rất khó nghe, chẳng qua là không có kỹ xảo mà thôi, hát tình ca thì khóc nức nở, chỉ thích hợp hát nhạc vui vẻ. Nhưng ca khúc chủ đề cũng vậy mà nhạc đệm cũng thế, đều là những ca khúc trữ tình lay động lòng người, tôi hoàn toàn không thích hợp.

Chị Đồng Đồng vốn tính toán như vậy: coi như tôi không được chọn làm nữ chính, thì cũng có thể hát một vài ca khúc trong phim, như vậy thì có thể dễ dàng xuất đạo rồi. Nhưng thật ngại quá, tôi để cho chị phải thất vọng rồi

Đang lúc chị Đồng Đồng định hung hăng giáo huấn tôi một bài, thì tin tốt từ trên trời rơi xuống.

Tôi được chọn.

Là nữ chính a.

Chỉ là, tôi có chút khó chịu. Bởi vì nghe nói ban đầu nữ chính mà Doãn đạo diễn chọn không phải là tôi, mà là Chu Duệ Vũ. Là yêu nghiệt Chung Dịch An nói với Doãn đạo diễn để cho tôi diễn.

Chị Đồng Đồng sờ sờ cằm, giúp tôi phân tích: "Đại khái là bởi vì từ khi Chung Dịch An xuất đạo tới nay nhân khí vẫn rất cao, Doãn đạo diễn không muốn đắc tội đại minh tinh như hắn nên đã đồng ý. Hơn nữa chính là, đây không phải lầm đầu tiên Chung Dịch An hợp tác với Doãn đạo diễn, nghe nói bọn họ có quan hệ không tồi, Doãn đạo diễn nể mặt Chung Dịch An, nên mới chọn cây củi mục như em."

Sau đó tôi cũng học bộ dáng của chị Đồng Đồng sờ sờ cằm, nói: "Theo em phân t