Polaroid
Tôi Và Bạn Trai Kinh Tế

Tôi Và Bạn Trai Kinh Tế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323702

Bình chọn: 9.00/10/370 lượt.

giờ và đành phải cầu xin mẹ: - Mẹ, con còn phải đi làm. Gọi điện thoại quốc tế đắt lắm! Mẹ vẫn không tha, nói: - Đi làm quan trọng hay hỏi vợ quan trọng? Con chẳng hiểu quy tắc gì cả. Lần đầu tiên đến nhà người ta cần phải tuân theo rất nhiều quy tắc. Đến lúc đó, nói lỡ lời, mua nhầm đồ thì có thể bị người ta đuổi ra khỏi nhà đấy. Làm gì có chuyện đó chứ?...Khởi Trung nghe xong mà dở khóc dở cười, chẳng còn sức để phản đối. Sau đó Khởi Trung mới phát hiện ra, có lúc người già nói chuyện đúng là đều có lường trước. Lần đầu tiên gặp mặt bố mẹ Tiểu Quân quả đúng là không được thuận lợi lắm. Tiểu Quân đã cảnh báo trước với Khởi Trung. Trước khi anh đến nhà gặp bố mẹ, cô đã nhắc đến vấn đề này. Từ khi Tiểu Quân và Khởi Trung bắt đầu yêu nhau, những ngày cuối tuần và ngày lễ, cô và anh đều thống nhất là sẽ đến nhà anh ăn cơm. Tài nấu ăn của Khởi Trung rất khá. Hơn nữa, anh lại rất thích làm việc đó. Anh thường thử làm món ăn các nước và đương nhiên Tiểu Quân là người đầu tiên nếm thử. Thỉnh thoảng Mỹ Mỹ và Thái Quân cũng đến ăn cơm. Tóm lại là vô cùng thú vị! Nhưng hôm nay, khi ăn cơm, Tiểu Quân không quên chuẩn bị sẵn những điều cần nói. Bê bát cơm lên, cô mới nói rõ đầu đuôi của việc tại sao đến quán rượu. Cuối cùng, cô mới nhắc đến mẹ mình. Khi cô nói đến chuyện công việc, anh nghe rất chăm chú. Nghe xong, anh mới nói: - Tiểu Quân, nếu em làm việc mà không thấy vui thì… Tiểu Quân cười: - Thì làm sao? Nếu em làm việc mà không thấy vui thì anh sẽ nuôi em sao? Anh nghĩ ngợi một lát. Thực ra, cô cũng không chờ đợi câu trả lời của anh nhưng thấy anh như vậy thì trong lòng cô cũng cảm thấy được an ủi rất nhiều. Trong lòng cảm thấy rất vui. Cô nắm lấy tay anh rồi không đợi anh trả lời đã nói tiếp: - Anh yên tâm. Em đã lén nộp đơn xin việc để tìm công ty khác rồi. Anh nắm lấy tay cô rất dịu dàng. Không kìm được, anh lại vuốt tóc cô: - Chỉ cần em vui là tốt rồi. Nếu muốn nghỉ ngơi thì em cũng có thể ở nhà một thời gian. Không cần phải vội. Tiểu Quân gật đầu. Cô thích công việc của mình.Núi không chuyển thì nước chuyển, làm ở đây không thoải mái thì đổi sang nơi khác là được rồi. Về nhà làm gì chứ? Hằng ngày ở nhà như mẹ cô sao? Hồi trước, Chí Hào đã từng vô số lần bảo cô nghỉ việc nhưng cô không đồng ý. Bây giờ chỉ vì chuyện của Triệu Tinh mà bỏ việc thì không đáng, cô đâu có làm sai gì chứ? Vấn đề này tạm dừng ở đây. Cô cúi đầu dùng đũa gõ lên đĩa vài cái rồi ngẩng đầu nói: - Còn một chuyện nữa. Nó có liên quan đến mẹ em. Khi nói câu này, thái độ của cô nghiêm túc hẳn. Cô thấy lông mày Khởi Trung cũng dựng lên. Thi thoảng anh có nghe Tiểu Quân nhắc đến mẹ cô, nói rằng bà rất ghê gớm. Lại còn một lần Tiểu Quân bỗng nhiên bỏra ngoài giữa đêm rồi nói rằng mình cãi nhau với mẹ. Anh nghĩ chắc là mẹ con họ có mâu thuẫn với nhau nhưng điều này cũng không có gì là lạ, răng còn có lúc cắn phải lưỡi nữa là hai mẹ con ở bên nhau từ sáng đến tối. Tiểu Quân nhìn nét mặt của Khởi Trung mà cảm thấy rất khó mở miệng nhưng nghĩ sớm muộn gì anh cũng phải hiểu mẹ mình nên đành nói: - Mẹ em… vừa giới thiệu cho em một đối tượng nhưng đã bị em từ chối rồi. Anh bàng hoàng một chút rồi hỏi cô: - Mẹ em giới thiệu cho em ư? Em không thích sao? Tiểu Quân trợn mắt nhìn anh: - Thích mà giờ em còn ngồi ở đây sao? Anh đã định thần lại. Anh cười nắm lấy tay cô: - Anh xin lỗi. Anh đùa đấy mà. Em đã nói với mẹ em chuyện của chúng ta chưa? - Em nói rồi. Anh mỉm cười: - Anh cũng nói rồi. Bố mẹ anh đang chuẩn bị về nước. Nụ cười của anh thật nồng ấm. Tiểu Quân mở miệng định nói rồi lại thôi. Cô không nói chuyện mẹ cô đã phản ứng thế nào sau khi nghe cô nói về anh. - Anh biết rồi. Em sợ mẹ em không hài lòng về anh chứ gì? Em yên tâm. Anh sẽ thể hiện thật tốt.- Tâm trạng rất vui. Khởi Trung nháy mắt với cô rồi lại nói tiếp. - Trước kia chị gái anh lấy chồng, mẹ anh cũng không đồng ý. Bà nói anh rể không đẹp trai, sau này sẽ sinh ra con tinh tinh mất. Hai người cãi nhau suốt ngày. Bây giờ, em thấy đấy, không biết bà thương yêu Thiên Thiên, cháu anh đến nhường nào. Phải rồi. Em đã xem bức ảnh mới nhất của Thiên Thiên chưa? - Bức ảnh Thiên Thiên ăn kem ư? Em xem rồi.Đáng yêu thật đấy. Còn cả Tiểu Cương nữa. Dạo này, cậu bé thế nào rồi? Cậu bé có gọi điện cho anh không? - Người nhà Khởi Trung không ở Thượng Hải nhưng anh thường cho Tiểu Quân xem những bức ảnh mới nhất và rất thích nói chuyện với cô về họ. Tiểu Quân rất ít khi liên lạc với họ hàng nên thành thử sau này cô còn quen người nhà của anh hơn họ hàng của mình. - Gọi rồi. Nó đòi lên Thượng Hải chơi. Nó còn đòi rủ em đánh cờ.– Khởi Trung cười trả lời cô. Hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Cứ như vậy đến hết bữa cơm mà Tiểu Quân vẫn không nói được điều mình muốn nói nhất. Khi Khởi Trung rửa bát, cô ngồi gọt hoa quả mà thở dài trong lòng. Tâm trạng anh rất vui! Anh vừa rửa bát vừa hát một bài hát cũ. - Có bao nhiêu tình, có thể quay lại, có bao nhiêu người, cam lòng chờ đợi. Khi tình yêu đã trải qua muôn vàn trắc trở, liệu rằng còn có đủ dũng khí để yêu… Nhân vô thập toàn, con người chẳng có ai là