Duck hunt
Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình

Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322695

Bình chọn: 7.00/10/269 lượt.

hấp của cô rối loạn, ngay lúc hắn định đến gần mình, Hạ Dĩnh vội vàng lùi về phía sau vài bước, tránh xa

hơi thở khiếp người của hắn.

“Xin hỏi Tổng giám đốc là muốn tôi thay bóng đèn, hay là chỉnh sửa máy photo?” Hạ Dĩnh cố ý chuyển sang nói về công việc.

“Mua bữa trưa, em phải dẫn tôi đến nơi lần trước mua Ham-bơ-gơ, hôm nay tôi muốn ăn.”

“Có phải chí cần sau khi tôi dẫn anh đi mua, anh sẽ không vì bữa trưa mà xuất hiện ở đây nữa?”

“Ừ.” Nhưng cũng không đảm bảo còn có nguyên nhân khác.

Cố tình ừ! Đây là lần đầu tiên trong đời, Táp Nhĩ Đế Tư hắn có hứng thú

với phụ nữ, thế nhưng lại không có hứng thú với hắn. Trò chơi này quả

thật khiến người ta mong đợi!

“Được! đồ này trả anh trước.” Mặc dù chỉ nhận lời ngoài miệng, nhưng Hạ Dĩnh cũng chỉ có thể tạm thời tin tưởng, không thể làm gì hơn.

“Tổng giám

đốc, mời anh đi thang máy, tôi đi cầu thang, chúng ta gặp nhau ở trước

cửa.” Tránh lại bị người khác nhìn thấy hắn và cô đi cùng nhau, cô sợ

mấy lời đồn đại đến chết rồi! Mang túi giấy giao cho hắn, Hạ Dĩnh xoay

người liền đi về phía lồi ra.

Táp Nhĩ không đi về phía thang máy, ngược lại theo ở phía sau Hạ Dĩnh.

Ban đầu Hạ Dĩnh nghĩ mặc kệ hắn, nhưng……giữa cầu thang không gian tĩnh

lặng, càng làm cho cô rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của Táp Nhĩ.

Trái tim cô không hiểu vì sao lại đập rất nhanh, nhất thời cô muốn nhanh

chóng rời khỏi nơi này, rời khỏi người đàn ông làm cho tim cô đập loan

nhịp đang ở phía sau.

“Chờ chút!” Ngay lúc Hạ Dĩnh càng ngày càng kéo dài khoảng cách với Táp Nhĩ, hắn lên tiếng gọi cô lại.

Hạ Dĩnh ở sát ngã quẹo tầng ba dừng lại bước chân, quay đầu lại hỏi: “Làm gì?”

“Có chuyện….tôi muốn chứng thực một cái.” Táp Nhĩ chậm rãi xuống lầu, ánh mắt nhìn thẳng vào cô.

Thân thể Hạ Dĩnh ở trước ánh mắt nóng rực cua hắn không khỏi run rẩy, đôi

chân lại giống như mọc rễ, không thể di chuyển, cho đến khi Táp Nhĩ đi

đến trước mặt cô, mùi vị chin chắn của người đàn ông nhanh chóng bao phủ lấy cô.

“Anh…anh muốn chức thực điều…điều gì?” Nhìn con ngươi đen chứa đựng ý đồ của Táp Nhĩ, trong lòng Hạ Dĩnh đột nhiên khẽ động, tựa như hỏi, cô lại dường như rõ ràng ánh muốn chứng thực cái gì rồi!

Cô phải….trốn!

Nhưng không kịp rồi, Táp Nhĩ nhanh như chớp vươn tay, áp chế Hạ Dĩnh lên

tường, ở lúc cô còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cúi đầu, đoạt lấy đôi môi

đỏ mọng hơi mỉm cười trước sự sửng sốt của cô.

Hắn mong chờ nếm vị ngọt ngào của đôi môi cô, đã lâu lắm rồi.

Lấy ra cái

gọng kính màu đen cản trở trên mặt cô, cũng trả tự do cho những sợi tóc

được giấu dưới mũ lưỡi trai, mùi hương nhàn nhạt của cô tràn đầy trong

khoang mũi của hắn, càng thêm trêu chọc dục vọng của hắn.

“Ưm…” Lúc này cô chỉ có thể phát ra âm thanh mỏng manh, bởi những lời kháng nghị,

mắng chữi người, đều bị đôi môi cực nóng của Táp Nhĩ giam lại, mơ hồ trở thành tiếng rên rĩ ô ô.

Hạ Dĩnh dùng sức muốn đẩy Táp Nhĩ ra, thế nhưng sức lực của hai người

chênh lệch rất xa, cô căn bản không thể đẩy được hắn, chỉ có thể liều

mạng đánh nhẹ.

Chút sức lực này đối với hắn mà nói, căn bản không hề đau đớn, ngược lại

giống như mát-xa. Hắn đưa lưỡi tiến vào sâu hơn, không ngừng dụ hoặc

cùng quấn lấy chiếc lưỡi non mềm mại thơm tho của cô.

Nụ hôn này thật ngang ngược lại vô cùng mạnh mẽ, đối với người không có

kinh nghiệm như Hạ Dĩnh mà nói, hoàn toàn không có sức lực để chống đỡ,

chỉ có thể mặc cho Táp Nhĩ tùy ý đòi lấy, đôi tay lúc đầu còn vùng vẫy

thì giờ phút này chỉ có thể mềm nhũn rơi vào đầu vai của hắn.

“Của em rất

ngọt.” Lưỡi của Táp Nhĩ dây dưa với cô, thậm chí đôi tay còn không an

phận mà thâm dò người cô dưới lớp quần áo, cách một lớp áo lót có ren

màu nhạt, vuốt ve chơi đùa với nơi đẫy đà mềm mại của cô, khi ngón tay

cái của hắn lướt qua đỉnh hồng thì cô không khỏi run rẫy mà rên rỉ.

Mãi cho đến khi hô hấp của hai người đã đến cực hạn, Táp Nhĩ mới lưu luyến

không thôi buông cô ra, nhưng điều này cũng khiến hắn hao tổn khá nhiều ý chí, mới có thể rời đi đôi môi ngọt ngào này của Hạ Dĩnh vượt quá mức

tưởng tượng của hắn.

Hạ Dĩnh không ngừng hít lấy không khí, toàn thân không chút sức lực dựa vào trong ngực hắn, trong đầu tróng rỗng.

Táp Nhĩ vươn tay, yêu thương vuốt ve gương mặt hồng hồng của cô, dùng giọng điệu mị hoặc càng nghe càng bị mê hoặc nói: “Bắt đầu từ giây phút này,

em chỉ có thể gọi tôi là Táp Nhĩ, mấy thứ như ông chủ lớn, Tổng giám

đốc, tôi đều không muốn nghe được từ trong chiếc nhỏ nhắn ngọt nào này,

chỉ cần nghe thấy một lần, tôi sẽ hôn em một lần.”

Táp Nhĩ cúi đầu, ghé sát bên tai cô: “Tin tôi, tôi nói được làm được, hơn

mỗi lần hôn, chắc chắn càng điên cuồng càng mạnh mẽ hơn lúc này.”

Hạ Dĩnh run rẫy ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào trong con ngươi đen sâu không thể lường của hắn, vẻ mặt không thể tin được.

Hắn…..Hắn cư nhiên uy hiếp cô?

Quá ghê tởm!

“Đi thôi! Tôi đói bụng.” Đói đến nổi muốn ‘ăn’ cô tại chỗ, nhưng hắn biết bây giờ còn chưa phải lúc.

Ra khỏi cửa chính, một cơn gió lạnh thổi đến, khiến cô hắt hơi một cái.

Một chiếc áo khoác lại đúng lúc bao bọc lấy người c