
nói ra, đừng làm hành vi trái với lương tâm mình." Từ lúc Hạ Thiên
Triệu bắt đầu đi vào Hạ gia, cô liền cảm thấy được hắn không bình
thường.
"Anh không có gì, anh chỉ cảm thấy nếu lấy vợ thì phải yêu thương tốt mà thôi." Hắn cười quỷ dị, tay lại âu yếm mà vuốt ve
chơi đùa tóc của cô.
"Hạ thiếu, điều đó không hợp với anh, anh gạt được cha, nhưng anh không lừa được tôi." Hàn Nhất Nhất nói thẳng,
cô tuyệt đối không tin tâm Hạ Thiên Triệu lại tốt như vậy, cô khắc sâu
nhớ rõ một đêm kia hắn có bao nhiêu căm ghét cô, mà cô lại có từng đấy
muốn giết hắn.
"Em cảm thấy được anh muốn lừa em cái gì? Lừa tiền em? Hay là lừa sắc em?" Hắn chọn vị trí mà nhìn cô, chờ mong cô trả lời.
"Anh. . ."
"Không phải đi, em vừa không có tài, cũng không có sắc, cho nên em căn bản là không có gì đáng giá để anh lừa, lời của anh như vậy, tại sao em không tin chứ, vợ chồng nên thẳng thắn thành khẩn, không phải sao?
Chẳng lẽ em không nghĩ cùng anh sống tốt sao?" Đây là Hạ Thiên Triệu,
lần đầu tiên trong đời cùng một người phụ nữ nói ra những lời như vậy.
"Anh đã có thành ý như vậy, tôi đương nhiên không từ chối, có thể sống tốt ở đây là tốt nhất." Hàn Nhất Nhất không biết hắn có chủ ý gì,
nhưng là cô không quên thăm dò hắn như cũ, cũng có thể nói là một phương pháp bảo vệ chính mình.
"Tôi thấy chúng ta còn cần bình tĩnh
một chút, mọi người có thành ý, để thể hiện thành ý, tôi thấy chúng ta
phải ngủ riêng, anh ngủ sô pha, tôi ngủ trên giường, nếu anh thật sự
thành tâm, khẳng định sẽ làm như vậy đi." Ánh mắt Hàn Nhất Nhất như nước trong veo, mỉm cười, nhìn hắn.
"Ngủ sô pha với ngủ trên giường là thể hiện thành tâm? Vợ chồng là như vậy sao?" Hạ Thiên Triệu nói
"Đương nhiên, đây là tôi trừng phạt anh, trước đây anh làm tổn thương
tôi, tôi có thể không để ý tới anh, chờ anh làm tôi vừa lòng, tôi có thể suy xét chuyện chúng ta. . ."
"Chúng ta cái gì?" Hắn hứng thú mà nhìn cô, trong mắt đột nhiên toát ra một tia nhu tình.
"Chúng ta. . . chúng ta không giữ quy tắc tốt." Cô hận chính mình ngốc, lần nào cũng tiến vào bẫy của hắn
"Chính là. . . chính là vợ chồng trong lúc cãi nhau không nên như
vậy?" Hắn nhìn cô giống như chỉ bảo đứa nhỏ, hắn thật muốn nhìn cô còn
có mánh khóe gì.
"Không phải như vậy thì là gì?" Cô tức giận
mà nhìn hắn một cái, mang theo một chút oán giận nói "Dù sao anh trêu
tôi tức giận, anh phải nghe tôi, tôi nói như thế nào là như vậy."
"Yêu. . . Hóa ra vợ của anh còn có thể làm nũng, nhìn không ra!"
"Anh. . . Ai làm nũng, ai phải làm nũng anh, anh đừng ngậm máu phun
người." Nói xong, mặt của cô đã đỏ một mảng, muốn ngồi dậy lại bị hắn
hung hăng đè ép trở lại.
"Để anh nói cho em, vợ chồng trong
lúc cãi nhau phải như thế nào là đúng nhất." Thanh âm hắn trầm thấp nói
bên tai của cô, hơi thở thở ra xung quanh cô quanh quẩn không ra.
"Như thế nào là đúng nhất?" Không biết tại sao, cô khi cô nói những
lời này thanh âm lại thấp xuống, hơn nữa có một loại cảm giác tim đập.
"Đầu giường cãi nhau, cuối giường cùng nhau."
Vừa dứt lời, còn không cho cô mở miệng, miệng của hắn liền áp trên
miệng của cô, không do dự mà mở miệng của cô, cùng đầu lưỡi của cô quẩn ở một chỗ
"Ưm. . ."
Chỉ nghe được từng tiếng ưm ưm chống cự mềm nhẹ, chậm rãi chuyển hóa thành thanh âm êm ái
Tan tầm ngày hôm sau, Hàn Nhất Nhất cùng Lãnh Nghiêm đúng lúc cùng thời điểm tan tầm, hơn nữa đang cùng đi thang máy xuống
Đứng ở giao lộ về nhà mình, Lãnh Nghiêm gọi Hàn Nhất Nhất lại.
"Aily, đi uống cà phê đi!" Lãnh Nghiêm nhẹ nhàng mà nói, cũng bổ sung
một câu: " Hôm nay đưa em đi một quán cà phê, rất đặc sắc, có lẽ em sẽ
thích."
"Lãnh tổng, ngại quá." Hàn Nhất Nhất có chút khó nói.
"Có phải có chuyện gì không?" Anh thản nhiên một câu quan tâm, Lãnh
Nghiêm cũng không biết mình vì cái gì, gần đây rất thích cùng Aily ở một chỗ, hai người cho dù uống cà phê cũng không nói gì, hắn cũng hiểu được rất tốt, ngoại trừ Hàn Nhất Nhất ra, đây là người phụ nữ thân thiết
nhất anh muốn ở cùng, tuy rằng bộ dạng cô bối rối, nhưng điều này với
anh không quan trọng
"Ngại quá, Lãnh tổng, hôm nay cô ấy có
hẹn." Một người đàn ông đột nhiên đi đến bên người bọn họ, khuôn mặt đẹp trai tức giận so với Lãnh Nghiêm hơn vài phần khí phách.
Hai người ngẩng đầu, đồng thời nhìn về Hạ Thiên Triệu
"Hóa ra là Hạ thiếu!" Lãnh Nghiêm thật không ngờ, hai người bọn họ sẽ
gặp mặt nhau ở tình huống như vậy, ở một số hoạt động chung, mặc dù bọn
họ có gặp mặt nhau nhưng không chào hỏi.
"Tôi nghĩ anh không
biết, cô gái cùng anh uống cà phê cũng không đơn giản." Nói xong, hắn
một phen kéo Hàn Nhất Nhất qua, thân thể của cô trực tiếp bị cuốn vào
trong ngực hắn
"Không nghĩ đến bạn trai Aily là Hạ thiếu."
Thấy cô không phản kháng, Lãnh Nghiêm thấy mất mác, anh không biết chính mình tại sao lại có cảm giác như vậy.
"Lãnh tổng, anh đoán sai rồi, cô ấy không phải bạn gái của tôi." Hạ Thiên Triệu cười xấu xa
"Nếu không phải bạn gái anh, xin Hạ thiếu tôn trọng nhân viên của tôi
một chút, ít nhất ở công ty này." Anh lạnh lùng nói, thậm chí có chút
vội vàng