XtGem Forum catalog
Tổng Tài Chung Nhà, Xấu Xa

Tổng Tài Chung Nhà, Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321193

Bình chọn: 8.00/10/119 lượt.

àm tổn hại đến lợi ích của bản thân như thế này, anh làm cách

nào mà nghĩ ra được vậy?

- Cô có ký hay không?

- Hợp đồng có lợi như thế này, không ký chính là kẻ ngốc.

Cô dừng một chút, khóe miệng trễ xuống.

- Nhưng ký thì nhất định cũng là đần độn.

Anh trợn mắt nhìn cô.

- Nếu anh nhất định cho tôi thuê, thì chúng ta hãy nghĩ ra một bản hợp đồng

bình thường đi.

Cô nghiêm trang nhìn anh.

- Cô chắc chứ?

Cô nhún vai.

- Nhìn không ra sơ hở không có nghĩ là không có sơ hở, nếu như phải ký một bản

hợp đồng tiềm tàng nguy hiểm, chi bằng ký một hợp đồng mà bản thân đã chắc chắn

là an toàn.

Người đàn ông này có thể ở lại Tôn Tước thì đủ để chứng minh anh ta không phải

một người ngu ngốc, mà đã giao tiếp với một người khôn khéo thì cẩn thận vẫn an

toàn hơn.

Long Dật Thần nhìn cô, khóe miệng tươi cười từ từ mở rộng. Anh thích phụ nữ

biết suy nghĩ!



Vào ở trong cao ốc Tôn

Tước là chuyện có thể diện cỡ nào nha.

Nhưng, cô phải vào ở thì có chút khó coi, một cái va li siêu lớn, một máy bút

kí hình máy vi tính chính là tài sản duy nhất của cô.

Lại cúi đầu nhìn áo sơ mi trắng, quần bò, cộng thêm một đôi giầy thể thao trên

người mình, so với toà cao ốc cao cấp hoa lệ, tiền nhiều khủng khiếp này, có vẻ

rất khập khiễn mà.

“Chào buổi sáng, cô Mục.”

Vẫn là nhân viên bảo vệ có vẻ mặt nghiêm túc ngày hôm qua.

“Chào buổi sáng.”

“Cần tôi giúp cô đem lên không?”

“Không cần, tự tôi làm được rồi.”

Dựa theo trình tự ngày hôm qua học được, cô mở thang máy ra rồi đi vào, sau đó

giá trị những con số đang lóe sáng tăng dần.

Thang máy tới lầu 27 tự động mở cửa, cô xách theo hành lý bước ra.

Thang máy này có thể trực tiếp tiến vào phòng trong, những thang máy khác là ở

hành lang, dành cho khách hoặc nhân viên bảo vệ sử dụng, nói cách khác, thang

máy này là của riêng những gia đình ở đây, mỗi người có thân phận phân biệt đều

cực kì nghiêm mật, mà cô may mắn trở thành một người trong số đó.

Điều Mục Thanh Y không biết là, đây là thang máy chuyên dụng của cao ốc, không

phải hộ gia đình nào cũng có thể sử dụng.

“Đến rồi ư?”

Hù người ta!

Cô giật mình nắm chặt móc hành lý. Người đàn ông này là âm hồn, đột nhiên lên

tiếng sẽ hù chết người, cô nghi ngờ anh ta chính là cố ý muốn dọa cô.

Hôm nay anh mặc bất quá là quần áo nhẹ nhàng ở nhà, thế nhưng cũng có thể làm

cho anh mặc ra phong độ của thân sĩ (người nho nhã), quả thực không có thiên lý mà.

Một người đàn ông bộ dạng đẹp đã rất quá đáng, càng quá đáng là người này còn

rất phong độ, hơn nữa đầu óc thông minh, có tài có quyền, quả thực chính là cái

đinh trong mắt, cái gai trong thịt của dân thường như cô.

“Tôi nghĩ cô đến vào hôm qua kia.”

“Thật đáng tiếc tôi không làm việc theo suy nghĩ của anh.” Cô xách theo toàn bộ

gia sản của mình trực tiếp đi qua trước mặt anh.

“Hy vọng chúng ta ở chung vui vẻ.”

Cô bỗng nhiên xoay người, “Xin chú ý cách dùng từ của anh.” Cái gì gọi là ở

chung vui vẻ?

“Ồ, từ hôm nay trở đi hai người chúng ta ở cùng nhà cùng tầng, đương nhiên tính

là ở chung rồi.”

“Đây là lầu trong lầu, tôi ở lầu dưới còn anh ở lầu trên, nói chính xác

hơn, nhà tôi ở lầu 27, còn anh là lầu 28, OK?”

“OK.” Long Dật Thần giơ ly cà phê trong tay lên, tỏ vẻ hiểu được.

Cô hài lòng xoay người đẩy cửa vào phòng.

“Đúng rồi, ngày đó sao cô lại nhảy vào trong ngực tôi?”

Mục Thanh Y đang soạn quần áo bị giọng của anh hù dọa, lỡ tay làm rơi toàn bộ

quần áo xuống đất.

“Xem ra, vấn đề này dọa đến cô.” Anh có vẻ hiểu ra.

Cô quay đầu thì nhìn thấy anh đang bưng tách cà phê tựa vào cạnh cửa, bộ dáng

như xem kịch vui nhìn vào phòng của cô.

“Này, thưa anh, anh có biết lịch sự hay không, khi ngườ ta chưa mời anh vào,

làm ơn đừng tự ý đứng trước cửa phòng con gái độc thân.”

“Cô để cửa mở, tôi nghĩ rằng cô cũng không phản đối tôi lại đây xem.”

Cô lập tức đến trước mặt anh, đóng sầm cửa lại.

Ngoài cửa Long Dật Thần buồn cười lắc đầu. Cô gái này rất thú vị, anh nghĩ ngày

tháng sau này nhất định sẽ không buồn chán.

Lúc này, cửa đột nhiên không hề báo hiệu mở ra, Mục Thanh Y thò ra nửa cái đầu,

“Còn có, làm ơn nhớ ở đây có một cô gái, sau này đừng ăn mặc quá mát mẻ xuất

hiện dưới lầu, OK?”

Anh thậm chí chưa kịp tỏ vẻ đồng ý, cửa đã đóng lại rồi, khiến anh chỉ có thể

không biết nên khóc hay cười nhìn ánh cửa đóng chặt.

Xúc động luôn là khuyết điểm của cô, điểm này trong lòng Mục Thanh Y vô cùng rõ

ràng. Nhưng mỗi lần xảy ra chuyện, xúc động là điều tất nhiên, tựa như lần

trước rõ ràng người ta bắt chuyện cũng không phải chuyện gì xấu, nhưng bởi vì

mình quá thất bại, cho nên cô không cam tâm, cho nên khi gặp nhau lần nữa, nhất

thời không kịp suy nghĩ, xúc động muốn bắt chuyện lại.

Sau mỗi một lần xúc động cô đều tự kiểm điểm lại, cũng có thể biết phân tích rõ

ràng đúc kết những bài học kinh nghiệm, chẳng qua là khi chuyện tiếp theo xảy

đến, cô vẫn sẽ xúc động như cũ —

Biết rõ anh có mưu tính mới dẫn cô tới cửa, nhưng cô nhất thời giận quá, hơn

nữa lại không thể kháng cự sự cám dỗ được vào cao ốc sang trọng ở, cuối cùng

xúc động đ