
.
Lục Kiều Kiều ngủ dậy, mở mắt thấy mọi người đã vào thành Phật Sơn náo nhiệt. Họ lấy hai phòng ở quán trọ, rồi lập tức ra ngoài kiếm đồ ăn.
Ở trung tâm thành Phật Sơn có một tòa miếu tổ, bên trong thờ Huyền Thiên Bắc Đế. Xung quanh miếu có chợ họp quanh năm, trong chợ từ trò chơi đến thức ăn thứ gì cũng có, nhóm Lục Kiều Kiều ba người đi thành một hàng vào trong chợ, đến đâu ăn đến đấy, nếm được khá nhiều các món ăn vặt dân gian. Ba người đi trên đường cũng tạo nên một vẻ riêng biệt.
Do thương nghiệp ở Phật Sơn phát triển, lái buôn ngoại quốc ra vào thành Phật Sơn không ít, nhìn chung người phương Tây đều mặc lễ phục, ăn vận kiểu quý tộc, mọi người cũng đã quen nhìn các đại gia phương Tây oai phong khệnh khạng. Còn người Tây như Jack, vận một cây bò giản dị thế này lại khiến mọi người thấy mới mẻ. Trẻ con vây quanh Jack ngắm nghía, trông vẻ mặt tếu táo cười cợt của Jack, có đứa to gan còn thò tay sờ vào vỏ súng của anh.
Lục Kiều Kiều dáng nhỏ nhắn thanh tú, An Long Nhi mái tóc vàng hoe đeo một hòm mây và Jack tóc vàng óng đi bên cạnh, cả ba người làm nền tôn nhau lên, trông rất thú vị.
Lục Kiều Kiều chạy tới phía trước sạp hàng bán đồ chơi con gái, mua cho mình mấy chiếc trâm hoa gài tóc, sau đó lại mua một chuỗi dây tết đồng tâm màu đỏ, nói muốn tặng Jack. Jack dĩ nhiên rất thích, bất kể thứ gì, chỉ cần Lục Kiều Kiều tặng, anh đều sẽ thích. Lục Kiều Kiều liền mắc chiếc dây tết vào báng súng của Jack, Jack lập tức chau mày, vẻ mặt bối rối, trái lại Lục Kiều Kiều vỗ tay cười lớn, nhất quyết không cho Jack gỡ ra.
Ăn uống đến khi mặt trời xuống núi, nghe người ta bảo tối nay có diễn kịch ở Vạn Phúc đài trong miếu tổ, ba người bèn ba chân bốn cẳng chạy vào chiếm chỗ. Trên sân khấu, tài tử giai nhân lũ lượt trình diễn, nào chiêng trống phèng la, tình thù vấn vít, văn võ ngay gian đầu đuôi đảo lộn, mưu mô kế sách, kiếm kích đao thương cứ gọi là diễn xướng linh đình, vui khôn tả xiết…
Hôm nay vận động mạnh hơn nhiều so với ngày thường, lại không có thì giờ hút thuốc, Lục Kiều Kiều vừa mệt vừa mỏi, lăn ra ngủ từ rất sớm. Song hôm nay cũng là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, cô biết đến cảm giác chìm vào giấc ngủ mà không cần uống say. Jack và An Long Nhi sắp xếp cho Lục Kiều Kiều xong xuôi, mới sang một gian phòng khác ngủ.
Hôm sau ngủ dậy, Lục Kiều Kiều rửa mặt chải đầu gọn gàng, hút đã một cữ thuốc, rồi sang phòng bên cạnh, đá tung cửa, kéo Jack và An Long Nhi đi uống trà sáng.
Ba người ngồi xuống một chiếc bàn trong góc tầng hai trà lâu, uống trà ăn điểm tâm, vừa tỉnh táo đôi chút, Lục Kiều Kiều đã bắt đầu trêu Jack.
“Jack, anh có mang tiền theo người không?” Lục Kiều Kiều hỏi.
Jack đáp: “Tôi có một ít bạc vụn, cũng có mấy xâu tiền đồng nữa.”
Lục Kiều Kiều lại nói:”Tôi có thể đoán được anh mang theo bao nhiêu tiền đấy.”
Jack thấy trò này rất thú vị, bèn hào hứng, cười hỏi Lục Kiều Kiều: “Thật không? Cô mau đoán xem nào.”
Lục Kiều Kiều nở nụ cười giảo hoạt, liếc Jack: “Nếu tôi đoán trúng… anh tặng tôi khẩu súng kia, được không?” Nói đoạn mắt nhìn chằm chằm khẩu súng lục bên hông Jack.
Jack nhún vai cười: “Công chúa của tôi, cô muốn gì tôi cũng tặng cô hết. Có điều nếu cô đoán sai thì sao?”
Lục Kiều Kiều đáp: “Tôi mà đoán sai thì tặng Long Nhi lại cho anh.”
Jack bật cười ha hả: “Tôi thèm vào. Nếu cô đoán sai, phải để tôi hôn cô một cái.”
“Được.”
“Hôn ngay tại đây, ngay lập tức.” Jack bổ sung điều kiện.
“Được.” Lục Kiều Kiều rất phóng khoáng.
“Long Nhi, xem nhé…” Lục Kiều Kiều lên tiếng nhắc An Long Nhi, đọan móc từ túi thơm ra sáu đồng tiền, vứt vào ly trà không, lật úp xuống mặt bàn.
Sau đó cô mở chén, tiện tay sắp sáu đồng tiền thành một dãy trên bàn, hỏi: “Long Nhi, coi mặt chữ Hán trên đồng tiền là dương, mặt chữ Mãn là âm, đây là quẻ gì?”
An Long Nhi nhìn qua nói: “m âm dương, dương dương dương, là quẻ Lôi Thiên Đại Tráng.”
Lục Kiều Kiều nói tiếp: “Đúng. Vừa sang giờ Ngọ, tức là bảy, thêm quẻ số nữa tổng cộng là mười hai, mười hai trừ sáu còn sáu, thượng hào động biến, quẻ Lôi biến thành quẻ Hỏa Thiên Đồng Nhân. Quẻ động là dụng, quẻ tĩnh là thể, hạ quẻ là quẻ Càn tức một không đổi, thượng quẻ năm biến thành ba, chính là chỉ trên người Jack hôm qua có mang một lạng bạc năm xâu tiền, hôm nay còn một lạng bạc ba xâu tiền. Hôm qua đã tiêu mất hai trăm đồng.”
Jack hoàn toàn không hiểu Lục Kiều Kiều nói gì: “Đến tôi còn không biết mình có bao nhiêu tiền, để tôi đếm đã…”
Anh ta đổ hết tiền trong túi ra bàn, đếm: “Hai thỏi bạc nửa lạng, cộng vào vừa tròn một lạng, đúng rồi, đống này có đồng hai mươi và năm mươi, cộng lại là hai trăm đồng, làm gì có một lạng ba xâu tiền chứ? Ha ha ha!”
Jack thấy Lục Kiều Kiều đoán sai thì vui mừng ra mặt, lòng thầm nghĩ nụ hôn lãng mạn lần này có bến đáp rồi.
Lục Kiều Kiều bước lại bên Jack, lần mò trên người anh ta một hồi, tìm ra một tấm phiếu thế chấp, là giấy đặt cọc hai gian phòng, bên trên viết rõ: “Một trăm đồng”.
Lục Kiều Kiều nói: “Hứ, một trăm đồng này vẫn chưa thanh toán, cũng tức là tiền chưa tiêu, cộng với số tiền hiện nay thì vừa vặn một