
một chút. “…… Anh đi tắm đây….. Em đừng suy nghĩ quá nhiều,
anh……..”
“Yên tâm, em chưa bao giờ suy nghĩ quá nhiều.”
Giọng điệu của tôi bình tĩnh, trong lòng cười lạnh. Đã biết hết sự thật, làm gì còn muốn suy nghĩ nhiều?
Bắc Bắc thở nhẹ nhõm một
hơi, vuốt vuốt mái tóc tôi. “Anh đi tắm trước đây.” Anh cầm bộ quần áo
sạch, vừa đi đến nhà tắm vừa nói. “Y Y, vài ngày tới, anh có thể không
có thời gian ở bên cạnh em…..”
“Được.” Tôi rất nhanh ngắt lời anh
Bắc Bắc cùng Tống Nhiếp Thần hiếm khi được quang minh chính đại ở cùng
nhau, đương nhiên sẽ có những ngày ngọt ngào. Tôi làm sao có thể ngăn
cản?!
“Hôm nay anh gặp được chuyện rất vui, em muốn nghe
không?” Bắc Bắc đã đóng cửa nhà tắm lại, nhưng giọng nói của anh vẫn rất vui vẻ, tuyệt đối không hàm hồ…
“Em không muốn nghe.” Tôi trả lời rất nhẹ….rất nhẹ.
Dĩ nhiên Bắc Bắc không có nghe, trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy
cùng với tiếng nói nghe không rõ của anh. “….. Anh gặp lại một người bạn mất tích đã lâu…..Cô ấy mới từ nước ngoài trở về, còn sinh được một đứa con thật đáng yêu….Vài ngày tới bọn anh dự định họp lớp…Cô ấy xin anh
giúp tìm cho con cô ấy một nhà trẻ tốt…..”
Lời Bắc Bắc nói, tôi thật sự không có nghe được bao nhiêu…..Anh vui, anh sướng đều không liên quan đến tôi…. Tôi đột nhiên phát hiện, cuộc đời của anh, tôi đã
không còn muốn tham dự vào.
Tôi kéo chăn lên cao che kín tất cả…..Trong chăn, tôi không ngừng rơi nước mắt…..
Vì sao, cuộc đời của tôi, đã kết thúc như vậy?.
♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂
Hai mươi ngày…..nháy mắt đã trôi qua……
Không biết nên hạnh phúc hay là bất hạnh, kinh nguyệt của tôi không thấy xuất hiện…..
Tôi giật mình im lặng ngồi trong công viên, trong tay nắm que thử thai đã hiện lên hai vạch màu đỏ…..
Đối với sinh mệnh mới trong bụng, tôi chưa từng cảm thấy sung sướng…Tôi
không thể thích nó, vì nó là quà tặng của phản bội. Tôi không thể chán
ghét nó, vì nó là đứa con của người đàn ông mà tôi yêu tha thiết…..
Tôi biết, bởi vì nó đã tượng hình, cuộc đời của tôi cũng đã thay đổi.
Xoa cái bụng còn bằng phẳng, tôi thương lượng cùng đứa bé. “Nếu mẹ cố gắng
yêu thương con, con cũng có thể yêu thương mẹ, được không? Đừng giống
như cha con…..”
“Mẹ sẽ vô cùng, vô cùng cố gắng quên đi, con đã đến đây bằng cách nào, có thể sau này con cũng làm cho mẹ vui vẻ cười không?”
Thì ra, năm tôi 20 tuổi….đã bắt đầu không nở nụ cười nữa….
“Mẹ thật sự sẽ rất cố gắng yêu thương con…Bởi vì, bất luận thế nào…con cũng là con của anh ấy, mà mẹ yêu cha con….”
Dưới bụng run rẩy một chút, giống như đứa bé đã nhận lời hứa hẹn…..
Thương lượng xong, tôi thu lại nước mắt, nở một nụ cười….
Tôi muốn nói cho Bắc Bắc biết, tôi có thai, bất kể vẻ mặt của anh có bao nhiêu kinh ngạc, bao nhiêu khó tin
Tôi hướng về phía nhà mình bước đi, đã nhận ra sự thật, đã hạ quyết tâm, bước chân tôi ngược lại thoải mái hơn…
Tôi tin tưởng…. Bắc Bắc sẽ là người cha tốt!.
Tôi tin tưởng….. sau này có đứa con, anh sẽ càng cố gắng xây dựng gia đình hơn!
Tôi tin tưởng…..anh vẫn là người đàn ông tốt của Trầm gia!
Điện thoại cầm tay của tôi vang lên…
“Y Y, khi nào thì em về nhà?” Tiếng của Bắc Bắc dịu dàng nói trong điện thoại…
“Nhanh thôi, anh về chưa?… Anh có thể về sớm chút không? Em có chuyện muốn nói với anh.”
“Anh đã về nhà rồi, đúng lúc quá, anh cũng có chuyện muốn thương lượng cùng
em đây!” Bắc Bắc cười, rõ ràng tâm trạng thật vui vẻ.
“Được, em lập tức về đây.” Tôi gật đầu, cúp điện thoại…
Tâm tình của Bắc Bắc vui vẻ, như vậy đêm nay nói cho anh biết là một thời cơ tốt….
Vừa mở cửa vào nhà.… trong phòng hơi tối, có chút ánh sáng lãng mạn, trên bàn cơm có bình hoa hồng, ở giữa có dĩa thịt bò….
Tôi sửng sốt…..Tôi đi lại gần, Bắc Bắc ngẩng đầu lên nhìn tôi, trên mặt anh nụ cười lan rộng… đó là một nụ cười tràn đầy
Bắc Bắc đón tôi, tươi cười thật dịu dàng…..Anh kéo tôi lại, ấn tôi ngồi xuống ghế bàn cơm….
“Nếm thử đi, lần đầu tiên anh làm thịt bò bít tết, không biết ăn có được
không?” Bắc Bắc gắp một miếng thịt bò nhỏ đưa lên môi của tôi.
Tôi há miệng nuốt xuống…..Rất mềm, ăn rất ngon….Nhưng lòng của tôi không yên….
Dich Bắc nắm bàn tay nhỏ bé của tôi, ngồi xổm trước mặt tôi cười đến thật dịu dàng..
“Y Y, anh muốn cùng em thương lượng một việc.”
“Anh nói đi.” Tôi khó khăn gật đầu…Tôi cũng có một việc muốn thương lượng cùng anh.
“Anh muốn trước năm nay chuẩn bị một tiệc cưới, cho em một đám cưới thật
long trọng, được không?” Bắc Bắc cúi đầu, bàn tay đút vào túi quần,
không biết tìm cái gì….. ((&_&))
“Trước năm nay chỉ sợ không được.” Tôi lắc đầu, trong lòng không có cảm động, không có vui sướng…
Tay Bắc Bắc dừng lại, ngạc nhiên. “Vì sao không được?…..”
“Bởi vì em có thai!”… Tiếng nói của tôi hết sức bình tĩnh.
Cho dù bây giờ bắt đầu chuẩn bị đi nữa, ba bốn tháng sau, bụng của tôi đã lớn, không thể gặp a
“Có….có….có…. thai?…..” Bắc Bắc chưa từng có kinh ngạc qua như vậy, khó có thể nhận ra, ngay lời nói cũng không hoàn chỉnh…
“Đúng, em mới biết được.” Tiếng của tôi vẫn bình tĩnh như vậy…
Bắc Bắc nhìn tôi chằm