
mở ra, sớm đã có người xem qua, hẳn là không phải được để
lại riêng cho ta, thế là ta bèn cầm lấy phong thư.
Chỉ thấy phong thư tuy đã rất cũ nhưng
giấy vẫn mềm dẻo, hẳn đã được ngâm tẩm đặc biệt để không hư hao vì năm
tháng. Trên thư viết gửi cho hậu nhân Tiết thị, chắc chắn là cha mẹ ruột lưu lại cho ta, ta vội lấy thư bên trong ra, may là giấy viết cũng là
loại đặc biệt, có điều chữ viết rất nhỏ, ta đem đến bên cạnh ngọn đèn,
cẩn thận đọc.
Tiết thị con cháu lãm chi:
Có thể đọc bức thư này hẳn là con cháu
Tiết thị. Nhà họ Tiết từ xưa tới nay, truyền đến đời ta đã được bốn mươi ba đời, hoặc làm triều đình quan viên, hoặc làm buôn bán phú hộ, hoặc
bị tù đày đi lính, có lên có xuống. Ta may mắn sinh thời thái bình thịnh thế, bái được danh sư, có một thân y thuật tuyệt kỷ, tiếc rằng chưa bì
kịp một phần mười sư tôn.
Sư tôn ta là chưởng môn Tiêu Diêu phái,
cầm kì thư họa, y bặc tinh tượng không gì không thông, thu nhận tám
huynh muội bọn ta làm đồ đệ. Ta đây tư chất bình thường, tập môn nào
cũng chẳng bằng được một phần mười, thật thẹn với ơn dạy bảo của sư tôn. Ngày ấy võ lâm động loạn, sư môn bất hạnh có một nghịch đồ, sư tổ, sư
phó cùng bị trúng độc thủ của gã phản đồ ấy.
Sư huynh muội chúng ta ngăn cản không
kịp, thẹn với ân sư. Ta tuy có danh hào trong chốn võ lâm, Nhân nghĩa
Diêm vương địch, thế mà lại vô năng giải độc cho sư tôn, thẹn với người
trong thiên hạ, cùng đại nạn lúc sau mang người nhà quy ẩn núi rừng,
hàng ngày nghiên cứu y độc thuật, đáng tiếc tư chất bình thường, tuy có
tiền bối Tiêu Diêu phái giúp đỡ nhưng cũng chỉ được chút thành tựu,
chẳng thể thành công.
Thấm thoắt đã qua ba mươi năm, sư huynh
muội trước sau qua đời, ta cũng gần đến đại hạn chi niên, ta không đành
lòng để y thuật của mình cùng tuyệt kỷ của các sư đệ muội bị thất
truyền, đành đem thủ bút của tiền bối bản môn, y thuật của ta, cơ quan
thuật của lục đệ, thì hoa chi kĩ (có lẽ là kĩ thuật trồng hoa) của thất
muội, dịch dung tuyệt kỹ của bát đệ để vào trong hộp này, truyền thừa
cho hậu bối con cháu, hy vọng trong đám hậu bối có người tư chất tuyệt
luân, truyền thừa tuyệt kỷ của ta mà làm một lương y.
Hắc trân châu trong hộp là ta lấy ra từ
trong cơ thể dị thú ở một khu rừng cổ. Có điều ta tuổi già sức yếu, vô
lực nhìn xem nó có diệu dụng gì. Trong trù là tuyệt kỷ Bất lão Trường
xuân công của Tiêu diêu môn, là lão sư tổ Tiêu Diêu Tử tổng hợp đạo gia
tuyệt thế kì công, có điều hai vị sư bá tổ cùng sư tổ tư chất có hạn,
cùng không thể luyện thành.
Lão sư tổ đành phải căn cứ tư chất của ba vị sư tổ, từ Bất lão Trường xuân công diễn hóa ra ba môn kì công là Bắc Minh thần công, Tiểu vô tướng công, Bát hoang lục hợp duy ngã độc tôn
công. Sau khi lão sư tổ quy ẩn, ba vị sư tổ cũng cố nghiên cứu Bất lão
Trường xuân công, đáng tiếc không ngộ ra được huyền ảo trong đó, tuy
cũng tạo ra được mấy công phu kỳ môn, nhưng đều không thể so sánh với
thành tự như thần tiên của lão sư tổ, đây là sư môn bất hạnh.
Sau này cháu gái của Lí sư bá tổ là Vương thị cũng trầm mê vào Bất Lão Trường Xuân công, bôn ba tứ phương hòng
tìm kiếm bí quyết trong đó, chưởng môn cùng Đại Lí hoàng đế thấy nàng
trầm mê quá mức, lại nghĩ chỉ có người y thuật tinh thâm mới có thể tìm
ra khúc mắc, bởi vậy bèn đem sao ra một bản Bất Lão Trường Xuân công đưa tới cho ta, nhờ ta cẩn thận nghiên cứu.
Đáng tiếc, ta chỉ có thể từ trong đó nhìn ra nhiều đạo gia huyền ảo, y đạo cũng tăng lên không ít, võ công điều
tức chi đạo thành hiệu, nhưng cho đến hôm nay cũng không có bao nhiêu
thành tựu. Con cháu hậu bối nếu ai có chút thiên phú dị bẩm, y thuật
thành tựu, có thể lý giải huyền ảo trong đó, biết được bí quyết võ công, như có đem có lòng trở về Tiêu Diêu môn thì hãy tới Thiên Sơn Phiếu
Miểu Phong Linh Thứu cung, nhớ lấy nhớ lấy.
Mộ Hoa công dặn dò hậu bối con cháu nghĩ đến truyền thừa
Chính cùng tám năm canh dần năm quý chưa nguyệt đinh hợi ngày.
Ta đọc kỹ bức thư, đọc đi đọc lại mấy lần, kết hợp với trí nhớ kiếp trước, tổ tiên viết thư này của ta, càng
xem lại càng thấy giống nhân vật trong Thiên long bát bộ thần y Tiết Mộ
Hoa. Thứ nhất tên giống, thứ hai hắn cũng là đệ tử Tiêu Diêu phái, thứ
ba sư huynh muội của hắn gồm tám người, từ từ, chính là tại sao lại có
Bất lão Trường Xuân công ở đây, ta nhớ võ công Tiêu Diêu phái hình như
không có Trường Xuân công.
Ta ngẫm nghĩ, nhớ rõ trước đây báo chí có nói Kim Dung đại hiệp đã từng sửa lại Thiên Long bát bộ, nhớ đại khái
là hình như quả thật có một đoạn chi tiết Vương Ngữ Yên trầm mê Trường
Xuân công, ông trời ơi! Ông làm cho ta xuyên thành Chu Chỉ Nhược cũng đã quá đáng, thế nhưng lại xuyên đến thế giới cải bản, ai biết được Ỷ
Thiên Đồ Long ký có được bị ảnh hưởng mà thay đổi hay không, vạn nhất
kịch tình thay đổi lớn thì làm sao bây giờ? Lần này cũng thực phiền
toái, có lẽ Trương Vô Kỵ cũng không có, có lẽ nhân vật chính sẽ là người khác chăng? Giây phút này trong lòng ta thực sự có vạn phần oán niệm.
Nhưng dù sao thì cũng phải sống sót, diễn viên là ai cũng khô