
i đại diện cc công
ty, đúng rồi, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Thẩm Cận cũng sẽ tham
gia.” Nhắc đến Thẩm Cận, đôi mắt của cô thư ký như thể cong thành hai
vầng trăng. “Lần trước, anh ấy dũng cảm cầm súng bắt bọn cướp ở cửa hàng chúng ta trông thật là đẹp trai!”
Lý An Thần nhìn bộ dạng mê trai của cô thư ký, lạnh giọng hỏi: “Đẹp trai à?”
“Đẹp lắm!” Cô thư ký vẫn còn chìm đắm trong tưởng tượng của mình, gật đầu lia lịa.
“Anh ta đẹp trai hơn hay tôi đẹp trai hơn?”
“Đương nhiên là Thẩm Cận…” Nhìn thấy sếp nhướng mày, cô thư ký hiểu ý vội vàng đổi giọng nói: “Đương nhiên là Lý tổng đẹp trai hơn rồi!”
Trong lòng âm thầm bổ sung: Thẩm Cận còn đẹp trai hơn anh gấp trăm lần,
không, là nghìn lần.
Khóe miệng Lý An Thần nhếch lên, dặn dò: “Sắp xếp giúp tôi một chút, tối nay tôi sẽ đi dự hội nghị này.”
Thư ký hỏi: “Bạn gái chọn ai ạ, Lộ Lộ, Anna hay là Hiểu Uyển?”
Lý An Thần: “Tôi sẽ tự bố trí.”
“Vâng!” Cô thư ký vẫn còn ngờ vực đi ra khỏi phòng.
Lý An Thần cầm điện thoại bấm số của Giản Ninh.
Coi như là giúp đỡ anh để đáp lễ, Giản Ninh đồng ý lời mời đi dự tiệc cùng Lý An Thần. Giản Ninh mặc một chiếc váy lễ phục lộng lẫy, mái tóc
đen vấn cao, đồ trang sức xinh xắn, chân mang một đôi giày thủy tinh,
lúc cô đi ra từ phòng thay đồ, Lý An Thần sững sờ mất một lúc.
Váy hở vai màu trắng nạm ngọc tôn lên dáng người tuyệt đẹp, cô vốn đã cao, giờ đi thêm giày cao gót lại càng trở nên duyên dáng, gương mặt
được trang điểm tỉ mỉ, con ngươi đen láy với viền mắt màu đen rất quyến
rũ, đôi má phơn phớt hồng, cánh môi nhuộm màu mật ong ngọt ngào sáng
bóng khiến người ta nhìn chỉ muốn cắn.
Nó đến khuyết điểm, khuyết điểm duy nhất của cô đó là hàng ngày phơi
nắng phơi gió khiến cho làn da hơi tối màu, thế nhưng điều này cũng
không ảnh hưởng tới vẻ đẹp của cô.
Nâu một chút trông càng khỏe mạnh.
Bàn tay cô nắm chặt làn váy để lộ sự bất an, Lý An Thần đi tới xoay người cô về phía tấm gương lớn, nói: “Em rất đẹp!”
Giản Ninh nhìn cô gái xinh đẹp quý phái trong gương, khóe môi cong lên.
Cuối cùng cô cũng được thỏa giấc mơ làm một nàng công chúa.
Cô là công chúa, vậy thì chàng hoàng tử của cô ở nơi đâu?
Giản Ninh chuyển tầm mắt nhìn vào người đàn ông mặc Âu phục, mái tóc
được chải gọn gàng trong gương, cô nói: “Lý An Thần, sao trước kia tôi
không nhận ra anh lại đẹp trai như vậy!”
“Trước kia tôi cũng không phát hiện em lại xinh đẹp như thế!” Tâm
tình tốt, Lý An Thần nâng khuỷu tay, Giản Ninh mím môi khoác vào tay
anh.
Lý An Thần nói: “Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta không đấu khẩu!”
“Nói mà không biết xấu hổ, làm gì có người đàn ông nào như anh, nhỏ mọn, suốt ngày thích tranh cãi với phụ nữ.”
“Tôi mà nhỏ mọn, tôi là người nổi tiếng rộng rãi đấy.”
“Rộng rãi mà còn cho người chỉnh tôi.”
“Ai bảo em dán hóa đơn phạt vào đầu tôi!”
“Ai bảo anh nói xấu tôi trước mặt đội trưởng của tôi!”
…
Tới khi ngồi vào trong xe, hai người vẫn còn tôi một câu anh một câu
không ai nhường ai, lái xe ngồi đằng trước lắc đầu. Giữa đường có ổ gà,
xe xóc nảy lên một cái, người Giản Ninh đổ ra phía trước suýt nữa ngã cả ra sàn, Lý An Thần nhanh tay giữ chặt cô, che chở trong ngực. “Cẩn thận một chút!”
Giản Ninh ngại ngùng đẩy anh ra, ngồi dịch sang phía cửa xe.
Lý An Thần nhìn cô, rồi lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Trong số phụ nữ, tôi chỉ đấu khẩu với một mình nhóc con chết tiệt em thôi!”
“Đừng có gọi tôi là nhóc con chết tiệt có được không!”
“Không được!”
“Anh…”
“Ôi!” Lái xe lại lắc đầu, khuyên can: “Cảnh sát và nhân dân một nhà, hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài [2'>!”
[2'> Hòa khí sinh tài: giữ hòa thuận trong các mối quan hệ thì tài sẽ đến.
Phần 4
Lần đầu tiên tham dự tiệc kiểu này, Giản Ninh vô cùng căng thẳng, bám chặt lấy cánh tay Lý An Thần.
“Đừng căng thẳng, cứ thư giãn, đừng làm vẻ mặt đau khổ như thế, chỉ
cần mỉm cười với người ta là được. Dùng thái độ mà em hay cư xử với
những người vi phạm giao thông ấy, mỉm cười, khóe môi cong lên, hơi hé
răng ra, đúng rồi, chính là như vậy.”
Lý An Thần vô cùng hài lòng với những gì anh vừa dạy cho Giản Ninh.
Giản Ninh cũng dần dần thích ứng với hoàn cảnh này, đi theo Lý An
Thần và một đám quan chức cao sang, gật đầu mỉm cười hoặc là chào hỏi
vài câu. Tần Vi Vi cũng xen lẫn trong đám người, tìm thấy Giản Ninh, cô
kéo bạn vào một góc tâm sự chuyện phụ nữ.
Ba là thị trưởng, mẹ là doanh nhân, với chức danh con nhà quyền thế
giàu sang, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Thẩm Cận được rất nhiều cô
gái trẻ ái mộ.
Nhưng trong hội trường tổ chức tiệc to thế này, ánh mắt anh ta sáng rực, chỉ vì một người.
Mang vào đôi giày thủy tinh, cô bé lọ lem liền trở thành công chúa.
Lần đầu tiên Giản Ninh có cảm giác mình ngang hàng với Thẩm Cận, cô
giương cằm, nhìn thẳng vào người đàn ông đang đi tới, sự tự ti vẫn theo
cô nhiều năm nay đã bị cảm giác bản thân là công chúa hơn người thay
thế. Cô cảm thán: Nếu như mình cũng có gia thế ngạo nghễ như anh thì
thật tốt.
Tiếc là thượng đế không ưu ái cô, cho cô sinh ra trong một gia đình như vậy.
Chúng ta không