XtGem Forum catalog
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322914

Bình chọn: 8.5.00/10/291 lượt.

ười đến gây phiền phức cho Nhan Hoan.” Lãnh Ngự Thần tiếp lời, ánh mắt nhìn cô phủ một tầng băng lạnh lẽo.

Lãnh Tiểu Mạn ngớ ra, sau đó là kinh hãi, túm cánh tay Lãnh Ngự Thần

bắt đầu náo loạn, “Hóa ra anh đã sớm biết rồi phải không, anh sớm đã

biết đến sự tồn tại của con tiện nhân đó, tại sao không ngăn cản cô ta

quyến rũ Tiêu Trạch, lại để mặc cho họ ở cùng nhau, em là em gái yêu quý của anh, anh biết em thích Tiêu Trạch đến thế nào mà.”

Lãnh Ngự Thần cố nén giận, nếu anh biết như vậy thì đã sớm ra tay

ngăn chặn, còn có thể đến lượt Tiêu Trạch sao. Anh gạt tay Lãnh Tiểu

Mạn, vuốt phẳng nếp nhăn trên tay áo, “Những chuyện khác anh mặc kệ,

nhưng còn Nhan Hoan, em không được động đến.”

Lãnh Tiểu Mạn sững sờ, giọng cao đến tận quãng tám, “Dựa vào cái gì chứ! Dựa vào đâu mà em không thể động vào chị ta!”

Ánh mắt Lãnh Ngự Thần nghiêm nghị, “Tốt nhất đừng vặn hỏi những gì anh đã nói.”

Lãnh Tiểu Mạn mếu máo, tuy không cam lòng nhưng cũng không có gan cãi lại, tủi thân bĩu môi trách móc: “Là chị ta đẩy em xuống biển trước, em lớn đến từng này rồi chưa bao giờ khổ sở như vậy, anh rốt cuộc có phải

anh trai của em không, nếu mẹ mà ở nhà thì đã sớm tát vỡ mồm chị ta thay em rồi.”

Dưới cái nhìn của Lãnh Ngự Thần, cô em gái cùng mẹ khác cha Lãnh Tiểu Mạn hoàn toàn là một đứa trẻ bị làm hư, được cha mẹ chiều chuộng quá

mức nên vô cùng bừa bãi.



Gần đây việc làm ăn của xưởng sửa chữa vô cùng tấp nập, đơn đặt hàng

sửa xe mà Nhan Hoan nhận được đã xếp tới tận cuối tháng. Covertte của

Lãnh Ngự Thần được đặc cách chen ngang, Tiểu Thứ và A Hạ nhanh chóng

thay kính chắn gió, Nhan Hoan chỉ nhíu mày phân phó người này người kia

sửa chỗ nào. Hai người ý thức được một điều, chị của họ vô cùng căm ghét chủ nhân của chiếc xe này. Chủ của chiếc xe này liên tục năm ngày ba

bữa phái người mang quà đến, hoa tươi, bánh kem, đồ ăn vặt, vài món quà

nhỏ, vì thế chị rất đau đầu, mà chị đã đau đầu thì tính tình rất hung

dữ, mà đã hung dữ thì hai người họ sẽ không thể có những tháng ngày tốt

lành.

Hôm nay, lúc Lãnh Ngự Thần đánh xe tới, đám Nhan Hoan đang cầm tạp

chí ô tô bàn luận về chiếc Hummer H6 [1'> trên đó. Mã Khải nói: “Tôi mà

có một cỗ Hummer như vậy chắc chắn sẽ phá ra, lắp ráp lại thành một cỗ

máy bạo lực, rêu rao khắp nơi sau đó đem bán các linh kiện đã tháo.”

[1'> Một nhãn hiệu xe của hãng General Motors, Hoa Kỳ.

Tiểu Thứ nói: “Em mà có chiếc Hummer này, phải lên Bình Sơn một chuyến, chà! Thật oách!”

A Hạ cũng sán lại, “Lái lên Bình Sơn, tôi ngồi ghế lái phụ giữ xe cho cậu.”

“Ặc!” Tiểu Thứ, “Tôi không muốn đi cùng cậu, có giữ xe thì cũng là chị của tôi giữ chứ.”

“Tôi muốn được thong thả ngồi ở hàng ghế sau, cầm ly sâm-panh, có hai cô gái xinh đẹp mát-xa chân cho tôi, cảm giác đó sung sướng biết bao,

chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thèm.” Nhan Hoan hớn hở nói, hoàn toàn không

chú ý, Lãnh Ngự Thần đã đứng ở cạnh đó từ rất lâu.

Hôm sau lúc tan làm, Triển Dương tự mình lái một chiếc Hummer H6 đồ

sộ, dũng mãnh tới xưởng sửa chữa, làm kinh ngạc tất cả mọi người, đủ

loại ánh nhìn ghen tị quăng về phía Nhan Hoan tốt số.

Triển Dương đưa chìa khóa xe cho Nhan Hoan, “Nhan tiểu thư, Lãnh tổng của chúng tôi đã dặn dò, xin cô nhất định phải nhận chiếc xe này.” Tặng hoa, tặng bánh kem, tặng H6, Nhan Hoan chịu đựng quá đủ rồi, cô gào

thét: “Lãnh tổng của các người có ý gì? Sao không đem 300 vạn nhân dân

tệ nện thẳng lên đầu tôi đi.” Rồi rống lên ra lệnh: “Mau lái xe đi!”

Mấy ngày nay cô đều bị hoa tươi quà tặng của Lãnh Ngự Thần làm cho phát bực, anh ta cho rằng cô là loại con gái hám tiền chắc?

Triển Dương cầm chìa khóa xe cười nói: “Nhan tiểu thư, ý của Lãnh

tổng chúng tôi cô vẫn chưa hiểu sao? Đàn ông tặng hoa, quà, đối xử tốt

với một cô gái, việc này còn có gì chưa rõ ràng chứ! Xin cô hãy nhận lấy chiếc xe.”

Không dưng tự nhiên niềm nở tất có mưu đồ.

Nhan Hoan nhướng mày nói: “Không lái đi phải không?”

“Nhan tiểu thư, Lãnh tổng đã nói, nếu cô không nhận chiếc xe này, tôi sẽ lập tức phải cuốn gói khỏi Lãnh Thị, cô xem, mong cô đừng gây khó dễ cho tôi.” Triển Dương tỏ vẻ khó xử, bộ dạng như sắp khóc.

“Được!” Nhan Hoan gật đầu, nhận chiếc chìa khóa giao cho Mã Khải, trịnh trọng nói: “Anh Khải, nguyện vọng của anh.”

“Dỡ máy móc bán linh kiện?” Mã Khải hai mắt tỏa sáng, tung chiếc chìa khóa trong tay, sảng khoái thét to: “Các anh em, cầm vũ khí lên cho

tôi.”

Đám thợ sửa chữa này bình thường vô cùng ư thích tháo dỡ linh kiện,

nghe được có thể bắt đầu xử lý H6, bọn họ vô cùng hưng phấn, tranh nhau

lao tới cỗ máy đồ sộ.

Triển Dương nhìn một đám đàn ông tay cầm dụng cụ mắt lóe sáng, khóe miệng anh ta run rẩy không thôi.

Nhan Hoan liếc anh ta một cái rồi hậm hực xoay người.

Tiểu Thứ không muốn nhìn cỗ H6 sắp sửa biến thành sắt vụn, chân chó

đuổi theo cô, nói: “Nếu có người đàn ông nào đồng ý tặng em một chiếc

Hummer, em sẽ gả cho hắn.”

“H6 đâu phải sản xuất có số lượng, có gì đặc biệt to tát! Đừng quên,

anh Tiêu còn có chiếc Reventon.” A Hạ thực sự không vừa mắt Lãnh Ngự

Thần. “Chị, nếu anh Tiêu tặn