
a là hôn lễ cử hành rồi!'
Sầm Tử Tranh nhẹ gật đầu.
Khương Ngự Kình nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước, vẻ mặt băn khoăn rời khỏi phòng dành cho cô dâu.
'Các người cũng lui xuống đi!' Hoàng Phủ Ngạn Tước ra lệnh cho những vệ sĩ sau lưng mình.
'Dạ!'
Các vệ sĩ đồng loạt lui xuống rồi cẩn thận đóng cửa phòng lại, canh giữ trước cửa phòng.
Trong phòng lúc này Sầm Tử Tranh mới đứng dậy, nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước bằng
một đôi mắt đượm buồn nhưng trong giọng nói không nghe ra là buồn hay
vui.
'Hoàng Phủ tiên sinh, nếu như anh vì muốn khuyên tôi không
kết hôn với Khương Ngự Kình thì anh không cần lãng phí thời gian nữa.
Đây là quyết định c uảtoi, Quý Dương cũng biết điều đó!'
Cô cướp
lời nói trước, thực ra từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này
xuất hiện trong căn phòng này cô đã đoán được nhất định hắn ta đến làm
thuyết khách.
'Thế à? Sầm tiểu thư cho rằng tôi muốn nói với cô những lời nhàm chán này sao?'
Nụ cười trên môi Hoàng Phủ Ngạn Tước chợt biến mất, thay vào đó là một vẻ ngưng trọng.
Sầm Tử Tranh chợt hoảng hốt, 'Chẳng lẽ Hoàng Phủ tiên sinh còn có việc khác sao?'
Hoàng Phủ Ngạn Tước trầm lặng gật đầu, trên mặt lộ ra một vẻ buồn bã ...
'Thực ra tôi đến đây là để báo cho cô biết một tiếng, Quý Dương hắn ... chắc là không tỉnh lại được nữa!'
Thật gian nan nói hết câu này, giọng Hoàng Phủ Ngạn Tước vẫn nhãn nhặn, trầm thấp nhưng rơi vào tai Sầm Tử Tranh chẳng khác nào tiếng sét giữa trời
quang, sắc mặt cô lập tức thay đổi, bước vội đến nắm lấy cánh tay hắn
...
'Anh ... anh nói cái gì? Cung Quý Dương không tỉnh lại được? Anh ấy thế nào? Anh ấy rốt cuộc thế nào?'
Cả người Sầm Tử Tranh run rẩy kịch liệt, ngay cả giọng nói nhỏ nhẹ thường ngày cũng thay đổi, run run nói chẳng thành câu.
Hoàng Phủ Ngạn Tước thầm thở dài một tiếng, hắn ngồi phịch xuống ghế, rầu rĩ
nói: 'Chuyện là thế này, hôm nay là ngày tiến hành cuộc thi đua xe thể
thức F1 được tổ chức mỗi năm một lần, cô cũng biết Quý Dương trước giờ
rất thích đua xe, hoặc là hắn muốn nhờ cuộc thi đua xe này để nguôi
ngoai nỗi đau khổ trong lòng cũng không chừng, cho nên mới tham gia, nào ngờ ... hắn ...'
Hắn nói không thành lời nữa, giọng nói cũng trở nên nghèn nghẹn.
'Anh ấy ... sao rồi? Anh mau nói đi ...'
Sầm Tử Tranh thấy mình sắp hít thở không thông, trên mặt chỉ toàn là lo lắng và khẩn trương.
Hoàng Phủ Ngạn Tước liếc cô một cái, chậm rãi nói: 'Có lẽ là do không tập
trung tinh thần, chiếc xe đua của Quý Dương bị trượt khỏi đường đua, bởi vì tốc độ xe quá nhanh nên cú va chạm rất mạnh, cả chiếc xe bị lật
ngược, Quý Dương hôn mê bất tỉnh được đưa đến bệnh viện, khi anh đuổi
theo đến thì bác sĩ vẫn còn đang cấp cứu ...' 'Quý Dương ...'
Sầm Tử Tranh nghe vậy cả người liền chao đảo, cũng may là có Hoàng Phủ Ngạn Tước đứng gần đó đỡ lại ...
'Sầm tiểu thư, từ nhỏ Quý Dương đã thích đua xe. Trước đó hắn đã tham gia
vào đội đua thiếu niên rồi đến đội đua chính thức, bất luận đường đua
nguy hiểm cỡ nào, đối thủ mạnh đến mức nào hắn đều có thể dễ dàng vượt
qua, hơn nữa chưa từng thất bại chứ đừng nói đến xảy ra tai nạn nghiêm
trọng như vậy. Tôi nghĩ rằng đó là vì hắn chịu đả kích quá lớn từ chuyện cô sắp kết hôn!' Hoàng Phủ Ngạn Tước nói tiếp vẫn bằng giọng nói trầm
ấm dễ nghe của mình.
'Không ...'
Sầm Tử Tranh cảm thấy cổ
họng mình như bị một bàn tay khổng lồ hung hăng bóp chặt, cô liều mạng
lắc đầu, 'Không đâu, Quý Dương sẽ không ... anh ấy sẽ không ...'
'Sẽ không?'
Hoàng Phủ Ngạn Tước chợt cao giọng hỏi lại, sau đó hắn chỉ tay về phía chiếc
tivi treo trên vách tường của phòng chờ, 'Em có thể xem tin tức từ đây,
chắc là lúc này tin tức này đã được truyền lên tivi rồi!'
Sầm Tử
Tranh nghe vậy liền chạy như điên về phía màn hình, bàn tay cầm chiếc
điều khiến không ngừng run rẩy, ấn mấy lần vẫn chưa mở được tivi, sau
cùng vẫn là Hoàng Phủ Ngạn Tước bước đến giúp cô ...
'Theo tin
tức mới nhất, lúc mười giờ sáng nay, tin tức khiến mọi người quan tâm
đến không phải là tình hình thi đấu của cuộc đua xe thể thức F2 mà là sự cố xảy ra trong cuộc đua. Theo tiết lộ của những người có liên quan, sự cố phát sinh lần này có liên quan đến tổng giám đốc của Cung thị tài
phiệt Cung Quý Dương tiên sinh, trước mắt vẫn chưa có thông tin nào mới
từ bệnh viện ...'
Theo giọng nói truyền cảm của người phát thanh viên, trên màn hình xuất hiện hình ảnh của một chiếc xe đua đã bị lật úp...
'Không ...' Sầm Tử Tranh ngã ngồi trên sàn, lần này không chỉ tay cô phát run mà cả người đều run rẩy không ngừng!
Quý Dương!
Quý Dương đi đua xe ...
Quý Dương gạp tai nạn ...
Có trời mới biết trong khoảnh khắc Sầm Tử Tranh nhìn thấy chiếc xe đua bị
lật ấy lòng cô đau đến mức nào, tim như bị xé thành từng mảnh nhỏ, cả
người nhất thời mất đi tri giác!
'Sầm tiểu thư ...'
Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy vậy trên mặt liền lộ vẻ hoảng hốt, hắn vội bước đến dìu cô nhưng cổ áo lại bị Sầm Tử Tranh níu chặt ...
'Hoàng Phủ tiên sinh, Quý Dương đang ở đâu? Anh ấy ở bệnh viện nào? Tôi muốn
đi gặp anh ấy, muốn gặp Quý Dương. Xin anh, dẫn tôi đi gặp anh ấy