Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324375

Bình chọn: 9.5.00/10/437 lượt.

ắm chặt tay, mặt dưới mặt nạ bằng đồng, nổi lên lạnh lùng.

Lâm quý phi? Lại là nàng? Thật đúng là Âm Hồn Bất Tán.

“Lâm quý phi? Tại sao nàng phải cho ngươi uống thuốc?”

Giống như, trong cung ẩn nấp rất nhiều thứ, nghĩ đến bọn họ sửa sang lại tư

liệu trước, đôi mày thanh tú của Chanh Sát hơi nhíu, nhỏ giọng hỏi.

“Này. . . Kỳ thật, là ta không cẩn thận, bị thương thái tử, thái tử về sau, khả năng rất khó có đứa nhỏ. . . .”

Tàn Nguyệt ngập ngừng, nhưng đại thế nói rõ nàng ý tứ, Chanh Sát cười một tiếng:

“Nói như vậy, cũng là quá khứ. Tàn Nguyệt, ngươi cũng không cần rất nản

lòng, ta nhất định sẽ tìm cách chữa khỏi cho ngươi. . . .”

******

“Thanh thúc, sao ngươi đã tới?”

Nghị sự đường, Địch Mân đứng lên, nhìn nam tử cũng mang mặt nạ bằng đồng, cung kính nói.

“Sang đây xem xem! Địch Mân, đối với tất cả nơi này, ngươi còn quen không?”

Thanh đánh giá Địch Mân, khác nhau với mấy ngày trước, hắn lúc này, tuy rằng

vẫn trầm ổn, nhưng hắn có thể cảm giác được, trong giọng nói của hắn,

mang theo vui sướng nhàn nhạt.

“Còn có thể, không phải rất khó. . . . . .”

Địch Mân cúi đầu, biết Thanh thúc tới đây, tất nhiên là có chuyện gì muốn

nhắn nhủ. Hiện tại hắn cơ bản không có võ công gì, đi ra một chuyến,

thật là nguy hiểm.

Còn có Ngọc di, một mình ở trong cốc, hắn cũng chưa chắc sẽ yên tâm.

“Vậy là tốt rồi! Địch Mân, Mặc Sát Môn là tâm huyết cả đời của Thanh thúc,

thanh thúc hi vọng, ngươi có thể khiến nó phát triển rộng lớn. . . .”

Bàn tay to đập trên vai Địch Mân, Địch Mân vội vàng gật đầu:

“Mạng của Địch Mân là Thanh thúc cứu, trên đời này, về sau không còn Địch

Mân, Địch Mân chính là Xích Sát, nhất định sẽ phát dương quang đại Mặc

Sát môn!”

Về phần Đại Quân vương triều, hắn không có khả năng trở về, một người đã chết, một người cả đời trung thành, cuối cùng lại chết trong tay người hắn nguyện trung thành, hắn làm sao có thể không hề

khúc mắc trở về tiếp tục bán mạng cho bọn họ?

“Chuyện ngươi rơi vách núi, đều tra được sao?”

Thanh thở dài, trong ánh mắt hiện lên một tia hận ý, nhưng Địch Mân cúi đầu, đều không phát giác. “Thanh thúc, tra được rồi, là thái tử gây nên. . . . . .”

“Thái tử?”

Thanh nhướng lông mày, bỗng nhiên cười ha hả:

“Thái tử, thái tử gây nên?”

Lặp lại mấy lần, Địch Mân kinh ngạc nhìn hắn, không rõ Thanh thúc luôn luôn lạnh nhạt như nước, làm sao đột nhiên có thể kích động như vậy.

“Địch Mân, ngươi cho rằng hoàng thượng Đại Quân là một cái bao cỏ sao?”

Nghe được có người chửi bới hoàng thượng, trên mặt Địch Mân hiện lên một tia không vui, Thanh thúc ngưng cười:

“Nếu không phải hắn âm thầm đáp ứng, ngươi cảm thấy thái tử có thể hạ thủ sao?”

Địch Mân ngẩn ra, hoàng thượng đáp ứng, nói cách khác hoàng thượng cam chịu, làm sao có thể như vậy? Tại sao lại là như vậy?

Thân mình cao lớn lảo đảo, Địch Mân kinh ngạc nhìn Thanh thúc, bất an nói :

“Thanh thúc, chuyện này. . . . . .”

“Địch Mân, ngươi rất thông minh, ngươi không ngu ngốc, lời nói của ta, ngươi cũng đoán được . . . . . .”

Không ép buộc hắn, bởi vì hắn hiểu được sự chấp nhất của Địch Mân, hắn chỉ

thản nhiên nhìn Địch Mân, nhìn nam tử bi thương đầy người này. . . .

“Không, sẽ không, hoàng thượng sẽ không như vậy, sẽ không đối với ta như vậy. . . .”

Đến bây giờ, hắn vẫn luôn hiểu rõ, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy hoàng

thượng, sắc mặt hoàng thượng ôn hòa, cho tới nay, đối với hắn đều rất

tốt, tốt vô cùng.

“Địch Mân, đúng sai, trong lòng ngươi hẳn đều

biết. Ta không ép ngươi, ngươi cũng có thể tha hoàng thượng một mạng,

nhưng thái tử cùng Lâm quý phi, mạng của bọn họ không thể giữ. Nói cho

cùng, hoàng thượng ngu ngốc, cũng nên xuống đài. . . .”

Vỗ vỗ đầu vai Địch Mân, Thanh thúc thản nhiên nói. Địch Mân ngẩn ra, bất an xoay người lại, vô cùng nghiêm túc đánh giá Thanh:

“Thanh thúc, ý của ngươi là. . . . Tạo phản?”

Thanh thúc nhìn Địch Mân, chợt cười to nói :

“Không phải, ta chỉ nói là kéo hoàng thượng xuống, cũng không nói ngươi cướp lấy, chưa tính là tạo phản!”

“Nhưng, hoàng thượng người. . . . . .”

Địch Mân há hốc miệng, đột nhiên cảm thấy có chút không thở nổi, hắn sẽ tìm

thái tử cùng Lâm quý phi tính sổ, giết bọn họ cũng miễn cưỡng có thể.

Nhưng, cũng không cần lôi kéo hoàng thượng hạ đài. “Ta nói, hoàng thượng ngu ngốc vô đạo, yếu đuối vô năng. Địch Mân, ngươi đã ở triều đình, hẳn là hiểu được thế cục của triều đình bây giờ, Lâm gia

nắm giữ phần lớn triều chính, ngươi cho là, lúc này hoàng thượng động

tới Lâm gia đượcsao?”

Thanh thúc hừ lạnh một tiếng, hoàng thượng, nếu không phải hắn, Ngọc Nhi làm sao có thể rơi vào tình trạng bây giờ? Nếu không phải hắn, lúc trước hắn và Ngọc Nhi cũng đã sớm thành thân

rồi, sẽ không đến bây giờ cũng. . . .

Mà Địch Mân, hắn đối tốt với hắn, chỉ là bởi vì Ngọc Nhi, nếu không phải Ngọc Nhi, hắn mới lười cứu hắn.

Hừ, nghĩ đến tất cả lúc trước, trong trẻo nhưng lạnh lùng hừ một tiếng, để

cho Địch Mân kéo hoàng thượng xuống, nếu như có thể giết hắn thì rất

tốt!

Rất muốn nhìn xem, hoàng thượng bị Địch Mân kéo xuống ngai

vàng sẽ là bộ dạng gì, cũng


pacman, rainbows, and roller s