Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323530

Bình chọn: 8.5.00/10/353 lượt.

c nhẫn nại. Nhưng đó chỉ là một phụ nữ mà thôi, hơn nữa nàng lại là tỷ tỷ của Tàn Nguyệt cô nương, nàng cũng rất yêu thái tử..."

Phụ

nữ, thời điểm điên cuồng, cái gì cũng có thể nghĩ ra. Thái tử cau mặt

nhăn mày, Ngô Thái vừa nói như vậy, hắn đã sớm hiểu rõ ý của hắn: Hạo

Nguyệt là tỷ tỷ của Tàn Nguyệt, khi ở trong phủ, nàng là người đối tốt

với Tàn Nguyệt nhất. Điểm này, sau này có lẽ sẽ thật sự dùng được.

Đúng là mùa hè, trong phủ thái tử, mùi hương lan tỏa trong không khí, có thể nghe thấy tiếng chim ở khắp nơi, muôn hoa khoe sắc trong sân, xung

quanh những con bướm tung bay, xinh đẹp như một nhân gian tiên cảnh

(thiên đường xinh đẹp trên nhân gian).

Nhưng, Liễu Tương chỉ vội

vã nhìn thoáng qua, không có tâm tình xem xét cẩn thận. Năm năm tháng

tháng hoa vẫn nở, tháng tháng năm năm người khác người, rất lâu về

trước, hắn từng nắm tay giai nhân, cùng thưởng thức hương hoa chim hót,

nhìn mặt trời mọc mặt trời lặn trên bầu trời, chỉ là sau đó, nàng đã đi

xa, mà hắn cũng đã không còn nhàn tình dật trí đó nữa.

Leo lên đến đỉnh cao của quyền lực, nhưng hắn lại thấy thiếu một người phụ nữ để có thể cùng hắn chia sẻ, hắn hối hận sao?

Hối hận!

Nhưng, nếu như thời gian có thể quay lại, nếu như tất cả có thể lặp lại, hắn sẽ không lựa chọn quyền lực?

Lắc đầu, trong lòng hắn không xác định, mất đi nàng, hắn thực đau lòng, rất đau lòng, không có nàng, hắn rất cô đơn, rất tịch mịch...

Nhưng, nếu như không có quyền lực, không có ngườ tham muốn quyền lực, hắn sẽ

không biết mình đã sai, sẽ không nảy sinh luyến tiếc...

Có lẽ, hắn trời sinh đã thuộc về quyền lực, thuộc về một người không chịu nhàn rỗi làm một người lộng quyền!

"Thái tử, không biết tìm lão phu đến có gì phân phó?"

Có chút bất tri bất giác, đi tới phòng khách, nhìn thái tử cao cao tại thượng, Liễu Tương vẻ mặt cung kính hỏi

"..."

Thái tử không có đáp lời, ánh mắt quét về phía ngoài cửa sổ, nhìn một gốc

cây tím tuệ lan trên cửa sổ, dùng toàn bộ tinh thần chăm chú xem, nhìn

không chuyển mắt.

"Thái tử?"

Cúi đầu chờ chốc lát, thấy

thái tử vẫn không có lên tiếng, Liễu Tương mới ngẩng đầu, theo ánh mắt

của thái tử nhìn lại, thấy thứ trên cửa sổ, trái tim của hắn thình thịch thình thịch đạp mạnh...

Tím tuệ lan, trong phòng thái tử, dĩ nhiên có tím tuệ lan rất khó trồng!

Đây là loài hoa Như Yên thích trồng nhất, ở trong phòng Như Yên, cũng chính là nơi của Tàn Nguyệt, hình như còn có một cây...

Nói như vậy, thái tử đối với Tàn Nguyệt, không có thật sự hết tình? Vậy Tàn Nguyệt làm sao bây giờ? Hạo Nguyệt làm sao bây giờ?

"Ồ, Liễu Tương tới rồi?"

Rốt cục từ trong cây hoa phục hồi tinh thần lại, thái tử cười đậm:

"Tướng gia mời ngồi!"

Vốn nên gọi một tiếng nhạc phụ, nhưng là thái tử, gọi hay không là tự do

của hắn, hắn nói như thế nào, Liễu Tương cũng không dám nói một chữ

không.

"Tạ ơn thái tử!"

Mặt ngoài trấn định ngồi xuống,

rất nhanh có nha hoàng bưng rượu ngon và món ngon tới, Liễu Tương muốn

hỏi nguyên nhân thái tử tìm mình, nhưng thái tử vẫn không nhắc tới, hắn

cũng không biết nên nói như thế nào. Không yên lòng uống một ít, sau ba

ly rượu, thái tử đột nhiên cười nói:

"Tướng gia, hôm nay cũng

không có người ngoài, có lẽ ta gọi nhạc phụ thân thiết hơn. Hôm nay Kỳ

quốc gây rối, không biết tướng gia có chọn được người hợp ý chưa?"

Rốt cục nói đến chính sự rồi sao? Trong lòng Liễu Tương run lên, trong đầu đã sớm nghĩ tốt đối sách:

"Thái tử khách khí rồi, chuyện này, ta vốn không có ý định tham dự, nếu như

thái tử chọn được người thích hợp, lão phu nhất định ủng hộ đến cùng!"

Sớm biết hắn là vì chuyện này tới, hôm nay nói ra, ngược lại tâm lý dễ dàng không ít.

"Ai? Tướng gia khiêm nhường rồi, ngươi là trụ cột của Đại Quân Vương triều

ta, chờ sau này, có rất nhiều chuyện phải thỉnh giáo tướng gia."

Thái tử khiêm nhường cười, chỉ là tươi cười đó rất giả, rất khách sáo, khiến cho người ta không cảm thấy có một chút thành ý.

"Chỉ là, tục ngữ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, Kỳ quốc này, bất quá cũng là một nước nhỏ cỡ bàn tay, trước kia, người không phải đi đánh trận, mà là đi lập công, chúng ta đương nhiên phải lo lắng người

một nhà rồi, tướng gia ngươi nói phải không?"

Liễu Tương âm thầm đoán trong lòng, Kỳ quốc này, mặc dù không phải rất lớn

mạnh, nhưng cũng không thể khinh thường, thái tử nói cũng quá khoa

trương rồi. Nhưng nước phù sa không chảy ruộng người ngoài lại là có ý

tứ gì? Hắn chỉ, đến tột cùng là ai đây?

"Thái tử nói rất đúng, chỉ là lão phu ngu muội, không biết thái tử hợp ý người nào? Lão phu sẽ ủng hộ đến cùng!"

Vẻ mặt tươi cười nhìn thái tử, thái tử ha ha cười:

"Tướng gia nói đùa, bổn vương nói, đương nhiên là thông gia của ngươi, Địch lão tướng quân rồi!"

Địch tướng quân? Trong lòng Liễu Tương lướt qua một tia bất an, Địch lão

tướng quân tuổi đã lớn, nếu như không phải Đại Quân Vương triều thật sự

chưa phái người nào, chắc chắn không có khả năng phái hắn đi. Nhưng thái tử vừa mới nhắc tới, đề nghị của hắn, hẳn chính là Địch Mân cũng đang

bảo trì trung lập.

Chỉ là


pacman, rainbows, and roller s