Old school Swatch Watches
Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới

Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327422

Bình chọn: 9.5.00/10/742 lượt.

g quay người lại, cúi đầu bái kiến, chỗ cổ áo lộ ra chiếc cổ

thon, mảnh như cổ thiên nga, cô cụp mắt xuống, miệng cười nói: “A

Chiêu…”.

Mỹ nhân thế này, đến Hạ Ngọc Cẩn quen soi gương, cũng không kìm được phải nhìn vài lần.

Diệp Chiêu nhìn thấy dung mạo của cô ấy, vốn dĩ định ngăn lại hai tay của cô ấy đang dừng trong không trung, nhưng ngại ngùng rụt tay về. Mất một

lúc lâu mới vỗ vỗ vào vai Tích Âm, dịu dàng nói: “Con gái mười tám, tí

nữa ta không nhận ra”.

Liễu Tích Âm nói: “A Chiêu lại không thay đổi mấy, vẫn y hệt như trong trí nhớ của em”.

Diệp Chiêu cười: “Tám năm rồi, cũng lớn rồi, làm sao còn được như trước nữa?”.

Liễu Tích Âm che miệng cười nói: “Là A Chiêu thành người lớn rồi”.

Hạ Ngọc Cẩn thưởng thức người đẹp một lúc lâu. Cùng là con gái của võ

tướng, thấy người ta duyên dáng mang đầy nữ tính, lại nhìn vợ mình thô

lỗ đầy nam tính, không ngừng thổn thức. Đang xem xét sau này nếu không

may sinh con gái, nhất định không để nó học theo gương xấu của mẹ, phải

chăm chỉ tiếp cận người dì họ này, chỉ cần học được hai ba phần, cậu ta

cũng có thể ngậm cười nơi chín suối.

Diệp Chiêu bỏ mặc Hạ Ngọc

Cẩn đang mải suy nghĩ, đích thân cầm tay em họ, thân thiện đưa cô ấy đi

đến căn phòng đã được sắp xếp từ trước.

Trước khi đi, Liễu Tích

Âm còn hơi nhìn về Hạ Ngọc Cẩn, ánh mắt long lanh, khóe miệng mỉm cười

vừa như có vừa như không, rồi trong nháy mắt đã biến mất.

Là đôi mắt đẹp? Lâu lắm rồi không nhìn thấy một đôi mắt đẹp?

Không phải là cho vợ cậu ta, mà là cho cậu ta?

Hạ Ngọc Cẩn mất một lúc mới định thần lại, cảm động đến nỗi không biết trời đất là gì.

Em họ Diệp Chiêu tốt! Không những người đẹp, tâm tốt mà tầm nhìn cũng tốt!

Nếu một người đẹp khéo léo hiểu biết như thế mà không gả cho một lang quân

tốt, tài mạo song toàn tương xứng, thì con gái toàn thiên hạ này đều

chửi rủa nguyệt lão cho sét đánh chết. Em họ sống ở trong

Viện Ngô đồng với mái ngói đen, tường quét vôi trắng, tọa lạc giữa năm

cây ngô đồng, lại còn điểm xuyết thêm một vài chậu hoa tường vi.

Diệp Chiêu nói: “Em thích mùa hè, cái viện này được xây theo đúng cảnh sắc

mùa hè. Bây giờ đã là tháng năm, sắp tới mùa hè rồi, đến lúc đó cây ngô

đồng tỏa bóng, hoa tường vi nở, chắc là đẹp lắm đấy”.

Liễu Tích

Âm đang đi loanh quanh trong phòng, nhìn khắp bốn phía, nghe những lời

này của cô ấy, trong lòng rất vui mừng, miệng nở một nụ cười: “Hóa ra

chị còn nhớ hết, việc sắp xếp trong căn phòng này, chắc không phải do

chị làm đúng không?”.

Diệp Chiêu ngại ngùng gãi gãi đầu: “Em xem chị có giống những người con gái biết sắp xếp những việc này không?”.

Liễu Tích Âm nói: “Cũng đúng, ngày trước có lần chị nói mua ít đồ tặng em,

còn đang tưởng là phấn son, kết quả là cầm theo một con cá chạy tới, ướt như chuột lột, vừa chạy vừa nhảy, dọa em sợ gần chết”.

Diệp

Chiêu: “Đó là một cá thu đao rất ngon! Hơn nữa cuối cùng không phải là

bị ta lén lút nấu chín sao? Em lại là người ăn nhiều nhất đấy”.

Nghĩ lại thời trẻ con, hai người đều không nhịn được cười. Hạ Ngọc Cẩn đợi

đến mất kiên nhẫn, nghĩ là vợ ăn cơm cùng với em họ rồi, liền tự ngồi ăn một mình. Không lâu sau, trên trời rớt xuống những hạt mưa nho nhỏ, cứ

rơi mãi không thôi, cho đến tận đêm.

Khi về phòng, Hạ Ngọc Cẩn

đã tắm rửa xong xuôi, tập trung tinh thần chong đèn đọc sách. Diệp Chiêu muốn khen cậu ta chăm chỉ, đi qua ngó một cái, hóa ra là quyển “Thu

cung bí hí”, mở miệng vài lần nhưng mà không nói được lời nào, thế là âm thầm quay người bước ra.

Luyện võ được hơn một tháng, mỗi ngày

thêm một ít, xương cốt thân thể thêm phần rắn chắc, leo núi lưng không

đau nữa, chân cũng không nhũn nữa, đoán là cố gắng thì cũng được nửa

canh giờ không thành vấn đề, vì thế công phu nếu tính qua loa thì cũng

hoàn thành xong rồi. Trong đầu Hạ Ngọc Cẩn đang mơ màng nghĩ đến ngoài

xuân cung thì vẫn là xuân cung.

Còn về Liễu Tích Âm, cậu ta cũng không phải là không nghĩ tới.

Nhưng trong lòng đại đa số đàn ông đều có các ngưỡng thưởng thức mỹ nhân cao

thấp khác nhau. Vượt qua ngưỡng này thì đều là mỹ nhân. Mỹ nhân tiêu

chuẩn và siêu mỹ nhân thì sự cách biệt không lớn lắm, nếu là gặp trên

đường thì chỉ khác nhau về mức độ nhìn lén mà thôi.

Lấy vợ thì

lấy người hiền. Tuy nhiên người con gái đặc biệt muốn lấy về thì vẫn là

chọn tính cách, gia thế, tài hoa v.v… trong số những mỹ nhân đạt tiêu

chuẩn trở lên. Người thiếp đẹp chỉ là đồ chơi, đem ra chơi đùa là được

rồi. Người đàn ông thực sự động lòng trước thiếp phòng không phải không

có, nhưng chắc chắn là người thiếp phòng đó phải rất xinh đẹp, tính tình phải đặc biệt hợp ý, với cô ấy là hay không là siêu mỹ nhân thì cũng

chẳng quan trọng.

Hạ Ngọc Cẩn bản thân cũng rất xinh đẹp, thường

lưu lạc mấy nơi trăng gió, nên con mắt cũng đòi hỏi khá cao. Cũng không

phải là thằng nhãi vừa nhìn thấy con gái là đờ đẫn cả người. Hạ Ngọc Cẩn thuộc loại rất có nguyên tắc, không bao giờ gặp những cô gái bám riết

không rời, là vợ hoặc thiếp của bạn. Tuân thủ quy tắc và ngoan ngoãn, vì thế Hạ Ngọc Cẩn rất ít gặp phải rắc rối.