XtGem Forum catalog
Tương Tư

Tương Tư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323670

Bình chọn: 9.00/10/367 lượt.

nghĩ gì. Má Lưu nhìn cũng bắt đầu nghi hoặc, chẳng lẽ lần này là thật sự không định quản lí Lục Từ và Lục Chu?

Bà nói riêng lời này với Nguyễn Tố Trân,

trái lại Nguyễn Tố Trân không có phản ứng lớn gì, một bên đùa với Nữu

Nữu, vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó: “Công ty mấy năm nay toàn dựa vào

Tiểu Niệm, bằng không đã sụp đổ từ lâu. Lục Chu và Lục Từ cũng nên thử

nếm chút đau khổ.”

Má Lưu nhịn không được thở dài: “Nói là nói như vậy, nhưng gia nghiệp nhiều năm như thế, aizz, đáng tiếc.”

Nguyễn Tố Trân cười cười rồi không nói

nữa, má Lưu cũng không tốt lại nói thêm cái gì, thu dọn vài thứ đi vào

phòng bếp. Đúng lúc chuông cửa vang, bà đành phải quay lại mở cửa.

Người đến là Trâu Dĩnh.

Sắc mặt Trâu Dĩnh nhìn không tốt lắm,

chào hỏi Nguyễn Tố Trân vài câu liền lên lầu tìm Hứa Niệm. Nhìn dáng vẻ

khí thế hùng hổ của cô, Nguyễn Tố Trân nói phía sau má Lưu: “Tiểu Niệm

trọng tình cảm, việc này nó đã quản một nửa, sẽ không buông tay giữa

đường.”

Má Lưu nghe cái hiểu cái không.

Hứa Niệm mới mở cửa đã bị Trâu Dĩnh đổ ập xuống mắng một trận vào mặt: “Cậu thuộc loài đà điểu đấy à? Tưởng rằng

gặp chuyện không may trốn đi là xong hả!”

Hứa Niệm không thể nào phản bác, ngoan ngoãn đứng lại đó mặc cho cô mắng.

Trâu Dĩnh nhìn khí sắc của cô kém thành

như vậy, mắt thâm quầng còn hơn gấu trúc trong vườn bách thú, một bụng

lửa giận miễn cưỡng kìm nén. Cô ngồi xuống sofa, hung hăng rút ra hai

điếu thuốc nói: “Cô em chồng của cậu, thật sự là tớ không hầu hạ nổi.”

Hứa Niệm cau mày, chỉ nghe Trâu Dĩnh nói: “Không phải cô ấy rất thông suốt về chuyện tình cảm sao? Thế nào mới

gặp gỡ Chu Kính Sinh lại thành ra thế này, hiện tại không làm gì cả,

suốt ngày chạy theo xe Chu Kính Sinh, cô ấy làm tớ không biết giấu mặt

vào đâu.”

Khó trách hai ngày nay không thấy Lục Từ về nhà, Hứa Niệm ngồi xuống đối diện Trâu Dĩnh, trầm mặc.

Trâu Dĩnh nói tiếp: “Tớ mặc kệ chuyện của cô ấy, nhưng mà Hứa Niệm, chuyện công ty cậu thực sự không thể cứ như

vậy được. Nhiều người còn đang chờ cậu quyết định, chẳng lẽ thực sự định giải tán như vậy? Trước đây tớ thấy cậu là một người tràn đầy nhiệt

huyết nên mới từ chức đến giúp cậu, sao giờ lại ủ rủ không có tinh thần

thế kia?”

Hứa Niệm nhìn người bạn tốt nhiều năm,

Trâu Dĩnh làm người đại diện đã rất thuận lợi, phúc lợi của công ty

trước không biết nhiều hơn bao nhiêu lần so với hiện tại, nhưng cô ấy

vẫn từ chức, bởi vì giúp cô.

Mấy năm nay vì cô làm bao nhiêu việc càng không cần phải nói, Hứa Niệm cảm thấy xấu hổ với cô ấy.

“Trước đây cậu không phải là người dễ

dàng chịu thua như vậy.” Trâu Dĩnh nói xong thì phát hiện hốc mắt Hứa

Niệm đỏ, bỗng chốc luống cuống, vội vàng dập tắt điếu thuốc vào trong

gạt tàn, “Oái, tớ đã giải thích rồi, sao cậu còn giận! Không được khóc,

có nghe hay không!”

Hứa Niệm khịt khịt mũi, lúc này mới lộ ra chút tươi cười: “Không có việc gì, chỉ là tớ mắc phải bệnh lười, muốn

nghỉ ngơi một chút.”

Trâu Dĩnh nghi ngờ nhìn cô chằm chằm:

“Bệnh lười cái gì, cậu cũng đã gánh vác nhiều năm như vậy, không đúng,

có phải xảy ra chuyện gì hay không?”

Lấy hiểu biết của cô về Hứa Niệm, từ

trong xương cốt nha đầu kia là đứa cố chấp lại kiên cường, sẽ không đơn

giản như vậy đã nghĩ buông bỏ. Nhất định là đã nảy sinh chuyện gì đó mà

cô ấy không giải quyết được nên mới bắt đầu muốn trốn tránh.

“Có phải tiền vốn không giải quyết được hay không, nếu không thì nhờ Ngô cục hỗ trợ góp vào một ít?”

Hứa Niệm biết Ngô cục kia dám chắc không

được, khi đó trên bữa ăn gặp Đường Trọng Kiêu, hiện tại ngẫm lại sao lại là tình cờ được, người nọ rõ ràng chính là muốn nói cho cô, Ngô cục

cũng không có khả năng ra tay giúp cô.

Hai ngày này Hứa Niệm thật sự là đã nghĩ mọi cách có thể, nhưng hiện tại thật sự là vô kế khả thi.

“Nếu bên này không được, chúng ta lại

nghĩ cách khác, mọi việc đều có thể xoay chuyển, chuyện gì cũng có tính

hai mặt của nó mà.” Trâu Dĩnh không giỏi an ủi người khác, vụng về nói

một lần, kết quả bản thân muốn biểu đạt cái gì chính mình cũng không rõ.

Ngược lại lời này khiến đáy lòng Hứa Niệm khẽ động, đúng, mọi việc đều có tính hai mặt. Cô có cơ hội tiếp cận

Đường Trọng Kiêu, có lẽ có thể…

Trâu Dĩnh thấy cô vẫn thất thần, mở miệng định nói thêm thì di động trong túi liền vang lên, cô cầm lấy vừa thấy

nhất thời kêu rên một tiếng: “Lại tới nữa.”

Hứa Niệm nghi hoặc nhìn cô, Trâu Dĩnh liền trực tiếp ném thẳng di động cho cô: “Cậu tới giải quyết.”

Hứa Niệm nhìn là số điện thoại bàn của khu vực, Trâu Dĩnh lại bộ dạng không muốn nhiều lời, cô đành phải tiếp máy: “A lô?”

“Chúng tôi là công an khu Thần Dương, cô biết Lục Từ tiểu thư sao?”

“…”

***

Khi Hứa Niệm đưa được Lục Từ từ đồn công

an ra đã là lúc hoàng hôn, ánh nắng nhạt bao phủ toàn bộ mặt đất, nơi

nơi đều là một mảng ánh vàng rực rỡ.

Cô không nói một lời đi tới bãi đỗ xe,

phía sau truyền đến tiếng mắng lải nhải của Lục Từ: “Chu Kính Sinh đúng

là đồ khốn khiếp, lại có thể báo công an nói em quấy rầy hắn! Quên lúc

trước hắn quấy rầy em rồi sao? Lần sau mà em thấy hắn… “

Hứa Niệm