
i của
tỷ, cuộc sống hạnh phúc của ngươi, ta rất hâm mộ! Ta biết, tỷ cùng ta là hai
người hoàn toàn bất đồng, ta tin tưởng, nếu tỷ thay ta sống, nhất định có thể hạnh
phúc! Mà ta, sẽ hồn phi phách tán, không có cách nào sống cùng tỷ, Nguyệt tỷ tỷ,
tỷ đừng giận ta, ta thật sự không phải cố ý! Thực xin lỗi, thời gian của ta
không còn nhiều, tỷ đồng ý với ta, được không?”
Vân Nhược Điệp xinh đẹp mà thống khổ, hai mắt
đẫm lệ, làm cho lửa giận của Vân Hiểu Nguyệt biến mất, vội vàng ôm lấy nàng, vội
vàng hỏi: “Nhược Điệp! Chúng ta không phải hẳn là trao đổi linh hồn sao? Trong
sách đều viết như vậy? Sao lại thành thế này? Nếu thật sự muội không muốn ở
đây, vậy cứ đến cơ thể của tỷ, về phần những người đã khi dễ muội, ta nhất định
giúp muội giáo huấn hắn! Sao có thể hồn phi phách tán?” Trời ạ, nếu thật sự như
vậy, ta không phải vĩnh viễn không có cơ hội về nhà sao?
“Nguyệt tỷ tỷ, ta cũng không biết vì cái
gì lại như vậy! Lúc trước khi ta cầu xin trời xanh, nghe thấy một thanh âm, trời
nói trời có thể đồng ý yêu cầu của ta, chẳng qua, bởi vì không phải chết tự
nhiên, nên ta phải hồn phi phách tán, biến mất ở trong trời đất! Ta lúc ấy thống
khổ, nên đã đồng ý, tỉnh lại liền đã ở nơi này! Nguyệt tỷ tỷ, sau khi tỷ đến,
trời nói cho ta biết, bởi vì lời cầu xin của ta trùng hợp đúng lúc đường hầm
không gian ngàn năm mới mở một lần, đưa hồn phách của tỷ nhập vào cơ thể ta,
làm cho thân thể của tỷ ở địa cầu đã hoàn toàn chết đi, hơn nữa đã an
táng cả rồi! Thực xin lỗi, ta thật sự không phải cố ý! Cho nên, vì thế, ta cũng
phải trả giá! Nguyệt tỷ tỷ, ta chỉ có một yêu cầu, cầu tỷ đừng làm Hoàng Thượng
khó xử! Ta biết, tất cả mọi chuyện này, đều là ta tự tìm, ta không nên oán
trách bất cứ ai! Nếu ta không ép buộc phụ thân, phụ thân cũng sẽ không uy hiếp
Hoàng Thượng cưới ta, Hoàng Thượng cũng sẽ không đối với ta như vậy! Nguyệt tỷ
tỷ, cha mẹ Điệp nhi cùng đại ca liền nhờ tỷ tỷ, được không?” Khuôn mặt mỉm cười
xinh đẹp của Vân Nhược Điệp càng ngày càng mơ hồ, thân hình cũng dần dần trong
suốt!
A? Ta thật sự đã chết! Tâm can của Vân Hiểu
Nguyệt dường như đã bị dìm đến đáy cốc! Như vậy, ta thật sự không thể trở về
sao? Tiểu Huyên Huyên, Viễn Thần, Tuấn. . . . . . Ta thật sự sẽ không còn được
gặp lại các ngươi sao? Nước mắt nhịn không được rơi xuống !
“Tỷ tỷ, thực xin lỗi, cầu tỷ đồng ý cho
ta, được không?”
Âm thanh mỏng manh truyền vào trong tai,
làm bừng tỉnh Vân Hiểu Nguyệt đang đắm chìm trong thương tâm!
Nhìn Vân Nhược Điệp chuẩn bị tan biến, Vân
Hiểu Nguyệt cắn môi, ngẩng đầu, kiên định nói: “Nhược Điệp. . .Được, tỷ tỷ đáp ứng
muội, sẽ thay thế muội sống thật tốt, chiếu cố cha mẹ cùng đại ca của muội thật tốt, không tìm Hoàng Thượng gây phiền toái, muội an tâm đi!”
Vân Hiểu Nguyệt rơi lệ đầy mặt, đau lòng nhìn tiểu cô nương này. Xã
hội cũ thật sự độc ác! Điệp nhi, ta tất nhiên là sẽ không đi tìm Hoàng Thượng
kia, nhưng, nếu hắn tới tìm ta, đừng trách ta không khách khí!
“Tỷ tỷ, người kia nói, có một vật để lại cho tỷ, ở dưới tàng cây phía
sau, Điệp nhi đi, tỷ tỷ, bảo trọng!”
Khóe miệng thoải mái mỉm cười, cơ thể của Vân Nhược Điệp càng lúc
càng mờ nhạt, cuối cùng hóa thành một điểm sáng tựa ánh sao nhỏ, giống như cầu
vồng sau màn mưa, là ánh sáng của một sinh mệnh trong nháy mắt, sau đó biến mất.
. . .
“Thực xin lỗi, tỷ tỷ vô dụng, không cứu được muội!”
Mở ra hai tay, nhìn điểm sáng trong lòng bàn tay dần dần biến mất,
Vân Hiểu Nguyệt đau lòng khóc!
Điệp nhi, rốt cuộc yêu là như thế nào, khiến muội ngay cả sinh mệnh
cũng không cần? Tỷ tỷ không có người yêu, cho nên không biết nỗi khổ của ngươi,
nhưng ta biết, tại nơi này, là không thể có tình yêu! Điệp nhi, muội yêu thương
người kia, nhất định sẽ chịu đau khổ! Cả đời này, tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không giẫm
lên vết xe đổ, cho dù là xã hội trọng nam khinh nữ thì thế nào? Phi! Bằng thủ
đoạn của ta, ta nhất định có thể làm cho “Chơi đùa vạn bụi cỏ, một ngọn cũng
không dính thân!” Ta đã đem mĩ nam trong thiên hạ ra làm thú chơi đùa, ai có thể
ngăn cản? Bất quá, muốn gả cho ta, tuyệt đối không thể!
Lau khô nước mắt, Vân Hiểu Nguyệt nhớ tới di ngôn lúc lâm chung của
Vân Nhược Điệp, quay sang, quả nhiên thấy một gốc cây cổ thụ thật lớn, dưới gốc
cây là một bàn gỗ, trên bàn có một phong thư cùng một cái hộp gỗ nhỏ!
“Hừ! Người nào thần bí như vậy chứ!”
Đi đến bên cạnh bàn, Vân Hiểu Nguyệt cầm lấy phong thư mở ra, vừa thấy,
nhất thời tức giận đến nổi trận lôi đình!
“Nha đầu:
Ta là thần vận mệnh, ngươi vốn là người của thế giới này, bởi vì sơ
suất của ta, cho ngươi đầu thai nhầm đến địa cầu, là ta không đúng! Cũng may
nơi này tất cả mọi thứ cùng với địa cầu gần như giống nhau như đúc, ngươi không
cần lo lắng sẽ không thích ứng nổi! Cho nên, ta để lại đan dược làm của bồi thường,
còn có một quyển võ công bí tịch, một quả Trữ Vật giới. Chỉ cần ngươi ăn đan dược
này, có thể đả thông nhâm đốc nhị mạch, sau đó cần tu luyện võ công thêm, theo
thời gian, có thể trở thành đại hiệp võ công cao cường! Trữ vật giới để ngươi dự
ph