Snack's 1967
Việc Xấu Trong Nhà

Việc Xấu Trong Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325724

Bình chọn: 9.00/10/572 lượt.

ắn không nghĩ ngợi

gì nói: “Lẽ nào em không muốn biết tại sao ba ghét anh hai vậy à?"

Một mồi nhữ.

Phan Lôi tự nói với mình.

Đó là viên kẹo nhữ cô mắc câu.

Cô thông minh thế, mới không mắc lừa.

Nhưng sự thật luôn luôn tàn nhẫn.

Biết rõ là mồi nhữ, nhưng cô vẫn xoay đầu lại, “Tại sao?"

Lục Tự cười, cá đã cắn câu, là rán hay kho, hắn có thời gian từ từ suy nghĩ.

“Anh còn chưa ăn trưa. Anh đợi em ở nhà hàng cơm Tây đối diện… Vừa khéo, thang máy của em tới rồi…”

“…” Đồ đàn ông gian trá! Phan Lôi âm thầm mắng, lại không có cách nào khác.

Cô muốn biết bí mật của Lục Chung.

Cô hi vọng Lục Chung có thể cười, cô hi vọng anh sống thật tốt.

Vì có tâm sự nên dọc đường đi Phan Lôi đều không yên lòng.

Đang giờ ăn trưa, nên phòng làm việc vắng vẻ không có ai.

Cô vừa căng thẳng bèn buồn tiểu, để cơm hộp xuống rồi chạy một mạch vào

phòng WC, không ngờ lúc này nhà vệ sinh làm ăn quá tốt, đơn giản là tràn ngập tin tức Bát Quái.

“Tôi cá bốn quả dưa chuột, hôm nay Lục tổng sẽ tiêu chảy bốn lần.”

“Tôi cá năm quả…”

Đây là tầng lầu của Lục Chung, Phan Lôi đương nhiên biết Lục tổng trong miệng bọn họ chính là Lục Chung.

Có điều tiêu chảy???

Phan Lôi hơi ngạc nhiên.

“Này… Tôi nói nè, có phải các cô hơi quá đáng không… Lẽ nào tài nấu nướng của người ta không tốt lên à?”

“Tốt lên, bớt nói đi… hôm đó tôi mượn lý do đưa văn kiện đi xem thử thứ

vợ Lục tổng mang tới, quả thực như phân ý… khổ thân Lục tổng, mặt không

đổi sắc ăn nó..."

“Haiz… vậy có lẽ là tình yêu đích thực trong truyền thuyết rồi… Mấy ngày nay Lục tổng tiêu chảy đến nỗi không còn hình người… Chẳng lẽ vợ anh ấy không phát hiện sao? Hay… Đúng rồi… Tôi nghe nói người vợ này của Lục

tổng từng là vợ Lục chủ tịch đấy... Trời xui đất khiến sao mới lấy Lục

tổng… Các cô nói xem, đây có phải một câu chuyện cẩu huyết không. Vợ yêu em trai, lại lấy ông anh… Cô ta nghĩ ra một kế thâm độc, chính là loại

Deadly Delicious[1'> đó, lợi dụng đồ ăn, âm thầm giết ông anh bằng thuốc

độc…”

“Cắt… mưu mô của cô chỉ có lý thuyết thôi!"



Khi Phan Lôi vào, Lục Chung đang ăn trưa.

Bữa trưa của anh luôn đơn giản.

Về cơ bản, cô thư ký mua gì, anh ăn nấy.

Nếu không phải Lục Tư nói, thì cô sẽ cũng không biết Lục Chung thích ăn bánh bao.

Nếu không phải những nhân viên kia tám chuyện trong nhà vệ sinh, thì cô càng không biết.

Tay nghề cô tệ hại thế.

Nghĩ kỹ lại, gần đây Lục Chung gầy đi không ít.

Cô cứ tưởng do tiếp quản cục diện rối rắm của Lục Vĩnh, bận rộn quá.

Hiện tại xem ra, có lẽ là vì cô.

Thấy cô vào, Lục Chung buông nĩa xuống, rút khăn giấy lau tay, rồi xắn tay áo lên, bộ dạng như muốn hoạt động.

Phan Lôi miễn cưỡng cười cười, “Hôm nay không có dương chi cam lộ. Em nghĩ… ăn quá nhiều… không tốt cho sức khỏe… ”

Phan Lôi không biết một hơi đó của anh là thở phào nhẹ nhõm, hay thở dài thất vọng, nói chung cô hơi áy náy.

Cô đúng là không hiểu lục Chung.

Miễn cưỡng ngồi cùng anh một lúc, Phan Lôi quyết định đi gặp Lục Tự.

Bất kể thế nào, dưới một mái hiên cơ hội gặp nhau rất nhiều, cô không thể trốn tránh cả đời.

“Em về trước đây, anh nghỉ ngơi cho tốt nhé……..”

Phan Lôi uể oải rời đi, Lục Chung chợt sải bước đi tới.

Anh tưởng cô ngã bệnh, lấy tay thăm dò nhiệt độ trên trán cô, cuối cùng

không cảm giác được khác thường, lại dịu dàng vỗ vỗ đầu cô.

Phan Lôi suýt bật khóc, trong nháy mắt, cô lắc đầu, kéo tay Lục Chung xuống.

“Gần đây anh gầy quá…” Lục Chung cứng đờ, định rút tay về, Phan Lôi

nhanh chóng bắt được, “Là do đồ em làm đúng không? Lần trước em đã nói

rồi, anh không thích gì thì đừng ăn… đừng miễn cưỡng bản thân, cũng đừng đùa giỡn với sức khỏe mình!"

Lục Chung cái hiểu cái không, lấy di động ra nhắn hai chữ.

“Ăn ngon.”

“Anh là đồ ngốc.” Hốc mắt Phan Lôi ươn ướt, hít hít mũi, “Sao ngon được… Bỏ đi, em nhất định sẽ trở thành một đầu bếp… Anh yên tâm đi!”

Phan Lôi là một tiểu cường (con gián) vạn năm không chết nắm chặt quyền, “Trong khoảng thời gian này em muốn bế quan tu luyện, không tới

nữa. Anh ăn cơm thật ngon, thích ăn gì thì viết lên giấy để người ta mua cho, đừng có người ta mua gì thì anh ăn nấy… Đúng là dễ nuôi thật…”

Phan Lôi càng nói càng chậm, giọng cũng từ từ yếu đi.

Một lúc sau, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh, “Hươu ngốc, anh yên

tâm, sau này em sẽ là một người vợ tốt, nuôi anh trắng mập."

Nói xong, cô nàng xấu hổ chạy ra ngoài.

Nhưng, chạy chưa được vài bước, cô lại vọt vào.

Ôm chầm cổ người đàn ông ngốc nghếch kia, hung hăng kéo xuống, áp bờ môi ấm áp lên môi anh.

Rất nhanh, khẽ chạm một cái buông ngay.

“Em nói xong rồi, anh phải hôn em một cái, giống như vậy nè!”

Lần này, Phan Lôi liếm môi, cuối cùng cũng hài lòng chạy đi.

Ngay sau khi Phan lôi chạy đi, một tiếng cười khúc khích ở ngoài cửa vang lên.

Lục Tư vốn tới đưa thuốc dạ dày, không ngờ lại được chứng kiến một màn như thế.

Đáng yêu thật, hèn gì Lục Chung thích.

Thế giới lạnh lẽo của người đàn ông giờ đây có một mảng ấm áp xông vào, ai cũng sẽ say đắm.

Bất quá, ai biết được chút ấm áp này cuối cùng có bị đồng hóa thành băng giá không.

Dễ dàng