XtGem Forum catalog
Việc Xấu Trong Nhà

Việc Xấu Trong Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326820

Bình chọn: 9.00/10/682 lượt.

Phan Lôi cực kỳ

thích chia sẻ, cuối cùng chỉ có thể theo cô.

Hóa ra Phan Lôi chỉ chơi cho vui, thoáng chốc lại biến thành nghề nghiệp nhất thời có chút không quen.

Lục Chung trấn an cô, có thể từ từ bước.

Dần dà, Phan Lôi cũng hiểu rõ, quá vội vàng trái lại sẽ không hiệu quả.

Còn không bằng cứ thuận theo tự nhiên đi.

Sau khi Lục Vĩnh gặp chuyện không may, Lục Chung càng rảnh rỗi.

Bình thường đi làm sớm, buổi chiều sẽ trở lại.

Phan Lôi cũng từng hỏi công ty đã xảy ra chuyện gì, mỗi lần như thế Lục Chung đều lắc đầu nói không có gì.

Phan Lôi lại cảm thấy có chuyện.

Cô cho rằng Lục Vĩnh chết, Lục Tự lại gây ra chuyện lớn, theo lý thuyết

Lục Thanh Dương hẳn phải trọng dụng đứa con không phạm sai lầm này chứ.

Nhưng Lục Thanh Dương không quyết định vậy, thậm chí còn kiên định đứng về phía Lục Tự.

Vụ án của Lục Vĩnh nhanh chóng có người đứng ra gánh.

Ở trước mặt cảnh sát Lục Thanh Dương khóc thảm thiết bày tỏ nhất định

phải đưa phần tử tội phạm này ra vành móng ngực, nhưng chỉ có Phan Lôi

biết, mấy giọt nước mắt đó giả dối bao nhiêu.

Rõ ràng hung thủ ở bên cạnh, lại kêu gào đưa người khác ra công lý.

Phan Lôi muốn cười ha hả hai tiếng, nhưng thời cơ không thích hợp.

Cô lại không muốn tìm chỗ chết.

Ngoài ra, cô phát hiện, mặc dù Lục Thanh Dương không thân thiết với Lục Chung lắm, nhưng hình như cũng ghẻ lạnh Lục Tự.

Nghe nói ngày đó Lục Tự giải thích là do Lục Vĩnh muốn cưỡng hiếp Chung Phỉ Phỉ, Lục Tự hết cách mới tranh chấp với Lục Vĩnh.

Lời giải thích này, quá gượng gạo thôi.

Phan Lôi cũng chẳng tin.

Khoan nói tới Lục Thanh Dương là con cáo già.

Híp mắt, Phan Lôi quan sát sau khi cảnh sát đi người đàn ông kia nhanh chóng biến sắc, trong lòng thầm nghĩ.

Hai cha con này, cuối cùng có khoảng cách rồi.

Lại liếc nhìn gương mặt than của Lục Chung ở bên cạnh, lúc nào Hươu ngốc mới có được tình thương của cha đây. Lục Chung hình như không có hứng thú quá lớn với tình thương của cha gì đó.

Thỉnh thoảng Phan Lôi sẽ nói về đề tài này với anh, chẳng qua cảm giác Lục Chung cho cô cũng không quá quan tâm.

Hình như anh không thích Lục Thanh Dương. Tình thương của cha gì đó, đối với anh mà nói chỉ như mây bay.

Phan Lôi âm thầm suy nghĩ, hai cha con này sợ rằng không chỉ cần mỗi

thời gian. Sau khi Lục Tự giết người, công ty điện ảnh kia vẫn không trả lại cho Lục Chung.

Phan Lôi kêu oan dùm Lục Chung.

Nhưng cô không ngờ, Lục Tự đang sứt đầu mẻ trán vì công ty điện ảnh đó.

Lục Tự biết Lục Thanh Dương đã có khoảng cách với hắn, kể cả chuyện hắn bất hòa với Chung Phỉ Phỉ cũng biết.

Sau khi Chung Phỉ Phỉ từ resort trở về hoàn toàn thất thế, toàn bộ phim

ảnh tham gia đều bị cắt hết, hóa ra hợp đồng cũng có thể dùng để viện cớ hủy hợp đồng.

Không chỉ thế, cô ta còn mắc một căn bệnh kỳ quặc, da dẻ bắt đầu thối rữa.

Cô ta đến bệnh viện khám, bác sĩ đều nói là do một loại độc tố hiếm

thấy, mà cả trong lẫn ngoài nước đều chưa từng nghe, bọn họ còn đang

nghiên cứu.

Đối với Chung Phỉ Phỉ mà nói, gương mặt là thứ quan trọng nhất với cô

ta, mắt thấy gương mặt từ từ nổi đầy bọc mủ, tấm lá chắn cuối cùng của

Chung Phỉ Phỉ cũng không còn, cô ta từng tới chặn đường Lục Thanh Dương.

Nhưng gương mặt đó, Lục Thanh Dương chỉ liếc mắt nhìn rồi chán ghét đánh đuổi cô ta đi.

Một nữ minh tinh, ngay cả nhan sắc cơ bản cũng chẳng có, còn dùng cái gì nữa.

Chung Phỉ Phỉ nhanh chóng lưu lạc chốn phong trần.

Lục Tự chẳng quan tâm.

Từ khi khuôn mặt đó không còn xinh đẹp, cũng không còn giống người phụ nữ kia, trái tim hắn cũng yên bình hẳn.

Chỉ là, giải quyết xong Chung Phỉ Phỉ, quan hệ giữa Lục Thanh Dương và hắn không còn tốt nữa.

Trong thâm tâm, Lục Tự cảm giác được Lục Thanh Dương có chút oán hận hắn.

Hắn cảm thấy rất kỳ quái, hắn mới là con trai của Lục Thanh Dương, Lục

Vĩnh cùng lắm chỉ là một đứa cháu, lẽ nào vì một đứa cháu, ông ta nhẫn

tâm trục xuất cốt nhục của ông ta sao?

Lục Tự giở thủ đoạn.

Hắn tìm người quen kiểm tra DNA của Lục Vĩnh và Lục Thanh Dương.

Không thể trách hắn đa nghi, chỉ vì mức độ cưng chiều mà Lục Thanh Dương dành cho Lục Vĩnh đã vượt qua giới hạn của một đứa cháu.

Kết quả điều tra quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, thật không ngờ, Lục Vĩnh thực sự là con trai Lục Thanh Dương.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Tự rơi xuống một tảng đá.

Tuy rằng cái chết của Lục Vĩnh còn có không ít điểm đáng ngờ, nhưng giờ

phút này, hắn chả có chút hối hận nào khi ra tay với tên cặn bã đó.

Lục Tự nghĩ, mặc dù Lục Thanh Dương oán hận hắn, nhưng cuộc sống sau này của ông ta chỉ có thể dựa vào hắn, cuối cùng sẽ trọng dụng hắn lần nữa.

Lục Tự tính toán rất khá, chẳng qua hắn không ngờ được, hắn trăm cay

nghìn đắng không dễ dàng gì đoạt được công ty điện ảnh từ tay Lục Chung.

Công ty điện ảnh đã hoàn công, đầu tư cũng rất suông sẻ, thậm chí hắn còn khiêu khích một thương hiệu lớn của Nga.

Nhưng ba tháng qua, lợi nhuận của công ty điện ảnh lại thấp đến mức khiến hắn phải líu lưỡi.

Hắn đã ném một số tiền đáng kể để đầu tư, lại không nhìn thấy lợi nhuận nên có, Lục Tự có chút nóng nảy.

Lúc