Vô Diệm Vương Phi

Vô Diệm Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326615

Bình chọn: 7.5.00/10/661 lượt.

của Vương phi, thật xấu nga!”

Nha hoàn Lục Nhi lạnh lùng mở miệng, đàn bà xấu như vậy, như thế nào

xứng đáng với Vương gia chúng ta!

“Lục Nhi, chú ý lời nói và việc làm của ngươi!” Vương mụ lạnh lùng mở miệng, Lục Nhi trong lòng nghĩ cái gì, nàng sớm đã biết, nhưng bởi vì

Lục Nhi là nữ nhi của bà con xa nàng, ít nhiều cũng phải lưu một chút

thể diện.

Lục Nhi cúi thấp đầu, trên khuôn mặt có chút không cam lòng.

Xa xa, Lưu An đi tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, ý bảo mọi người im lặng.

“Chỗ Vương phi cần sai người qua, các ngươi ai muốn ý đi ! ?” Lưu An

cất cao giọng nói, trước kia đã chuẩn bị một nha hoàn, cũng bởi vì Vương gia một câu nói thay đổi phái đi trước viện chăm sóc hoa cỏ, nhưng dù

sao cũng là Vương phi, dù không được sủng ái, đó cũng là Vương phi nương nương có cưới hỏi đàng hoàng, tự nhiên không thể bên người ngay cả một

nha hoàn cũng không có.

Một câu nói, nói tất cả mọi người sửng sốt, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai lên tiếng.

Vương phi không được sủng là chuyện thực mọi người công nhận, vào cửa ngày đầu tiên, ngay cả biệt uyển trong viện cũng ngồi chưa ấm, đã bị

cưỡng ép đưa tới cái sân quạnh quẽ này trong hậu viện, tương lai cũng

khẳng định không có chút tiền đồ gì!

“Vậy, Lục Nhi, ngươi đi đi!” Lưu An thấy không ai đứng ra lên tiếng, lạnh lùng tùy tiện điểm đầu cúi thấp nhất Lục Nhi.

Lục Nhi sửng sốt, mở to mắt, trong ánh mắt hàm chưa một tia không cam lòng, nàng đang chờ hầu hạ vương gia nha, nha hoàn trong phủ mỗi tháng

luân chuyển một lần, mắt thấy tháng này có thể đến phiên nàng!

“Nhưng mà… Lưu quản gia…” Lục Nhi lắp bắp mở miệng, thuận tiện dùng

sức đâm đâm Vương mụ, không ngừng dùng ánh mắt ý bảo Vương mụ mở miệng

vì nàng cầu tình.

Vương mụ chuyển qua đầu, giả bộ làm cái gì cũng không có nhìn thấy.

Dã tâm của Lục Nhi quá lớn, hầu hạ vương gia căn bản không phải là

chuyện tốt gì, chỉ có thể là rước họa vào thân!

“Vương mụ, không phải bà từng nói, phòng bếp có rất nhiều công tác

chờ ta đi làm sao?” Lục Nhi sít sao xé góc áo của Vương mụ, cố không để

Lưu An trước mặt để ý, nhẹ giọng nhắc nhở.

“… Cái này… Có Tiểu Hồng là được rồi, ngươi đi hầu hạ Vương phi nha!” Vương mụ thanh thanh cổ họng, bất đắc dĩ mở miệng nói.

“…” Lục Nhi dừng lại.

“Nếu như vậy, vậy quyết định rồi, Lục Nhi, hôm nay ngươi sẽ dọn đến

bên cạnh phòng của Vương phi !” Lưu An lạnh lùng nói, an bài xong nha

hoàn liền trở về hướng Vương gia thông báo.

Trước viện, hắn không tìm được Đoan Tuấn Mạc Nhiên, liền kêu tiểu thư đồng bên người Vương gia tên Thạch Trụ đến gặng hỏi một phen.

“Vương gia đi rồi?”

“Vâng, sáng sớm liền đi ra ngoài, nói là đi xa nhà!”

“Xa nhà? Đi đâu?” Lưu An cả kinh, Hoàng thượng không phải cho Vương gia mười ngày nghỉ sao?

“Không biết, có thể là đi Giang Nam, gần đây ‘Thiên Địa Thịnh’ hung

hăng ngang ngược lợi hại, Vương gia hẳn muốn điều tra rõ đầu não phía

sau màn!”Thạch Trụ cung kính trả lời.

“Vương gia vừa tân hôn liền đi ra ngoài…” Lưu An càng lo lắng, sợ là địa vị trong phủ của Vô Diệm Vương phi kia…

“Vương phi, dậy thôi, đây là y phục của ngươi!” Mới tờ mờ sáng, Lục

Nhi nét mặt u ám gọi Lăng Tây Nhi dậy, cầm một bộ tơ lụa hồng nhạt, quần lụa mỏng đưa đến trước mặt Tây Nhi, sắc mặt khó chịu tới cực điểm.

Nàng lạnh lùng nhìn Lăng Tây Nhi đang trong cơn buồn ngủ mắt nhập

nhèm, trong lòng ứ đầy phẫn hận, nghe nói Vương gia vừa đi khỏi phủ, đầu sỏ gây nên đương nhiên là cái ả đàn bà xấu xí này, mới gả đến đây một

ngày, đã làm mộng đẹp được hầu hạ Vương gia của nàng trở thành bọt nước.

“Chuyện gì vậy ?” Lăng Tây Nhi dụi mắt, giơ cánh tay lên nhìn đồng

hồ, cũng chỉ mới năm giờ sáng mà thôi, vừa không vội đi làm, rời giường

sớm như vậy, ai da, chẳng lẽ là đến dâng trà cho cha mẹ chồng sao? Nhưng lúc bái đường hôm trước nàng không hề thấy cha mẹ chồng!

“Làm gì? Đương nhiên là rời giường rồi! Coi như ngài là Vương phi cao quý, không phải làm bất kỳ việc gì, nhưng chúng tiểu nhân còn phải làm

việc, phải gấp chăn, phải quét dọn phòng, còn phải hầu hạ ngài thay quần áo trang điểm, làm xong cũng đến giữa trưa rồi!” Lục Nhi bụng đầy tức

khí, cầm quần áo ném cho Lăng Tây Nhi, sau đó đi đến bên giường, nhanh

nhẹn sửa sang lại đệm chăn.

Lăng Tây Nhi ngơ ngác nhìn thái độ thô lỗ của Lục Nhi, mày liễu nhăn

lại, chưa bao giờ nghe nói việc gấp chăn lại cần nhiều thời gian như

thế, mới nửa đêm canh ba đã phải rời giường, nàng lạnh lùng đánh giá Lục Nhi, rõ ràng nàng đây là ma cũ bắt nạt ma mới mà!

Nàng quay mặt nhìn sang, trong lòng thầm đánh giá tư sắc của Lục Nhi, tư sắc của Lục Nhi chỉ có thể xem như bình thường. Nàng cười lạnh một

tiếng, không tin nổi là mình làm Vương phi rồi mà vẫn bị người khác ức

hiếp.

Đặt mông ngồi ở trên cái chăn Lục Nhi mới gấp lại, Lăng Tây Nhi nhíu

lông mày: “Bây giờ ta muốn ngủ tiếp, cho nên, không cần ngươi gấp chăn,

ta không gọi thì ngươi không cần đến!” Tây Nhi cố ý nháo nhào cái chăn,

chui vào, thò mỗi đầu ra ngoài, giảo hoạt nháy nháy mắt, thỏa mãn chứng

kiến nữ tỳ điêu ngoa ức hiếp chủ nhân Lục Nhi tức giận xanh cả mặt


The Soda Pop