XtGem Forum catalog
Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323910

Bình chọn: 7.5.00/10/391 lượt.

rồi bạo thi, chết cũng không cho chết sảng khoái.

Lương Hạ Mạt âm thầm dùng

các loại mìn, còn đào hố bẫy chung quanh, còn đặc biệt không hiền lành

cài mìn hẹn giờ ở trong đó nữa. Chạy một buổi chiều rồi anh rốt cuộc hối hận, nằm trên mặt đất ngửa mặt lên trời thở dài, làm ông nội mày mệt

chết rồi.

Mặc dù nói không đánh nhau thì không quen biết, anh

hùng tiếc anh hùng, nhưng lời nói này đặt ở trên người Giang Tiềm và

Lương Hạ Mạt thì không đúng, bọn họ đúng là đánh mới quen biết, nhưng

anh hùng chán ghét anh hùng, vì vậy mọi người thành cẩu Hùng.

Giang Tiềm: "Công binh."

Lương Hạ Mạt: "Lão tử là chuyên gia tháo đạn, cao thủ gỡ mìn. Anh đầu óc ngu

si, tứ chi phát triển, cả bụng đầy ý nghĩ xấu . . . . . Anh nhất định là lính đặc biệt."

Được rồi, đây đúng là binh lính lưu manh mà toàn quân khu công nhận. Giang Tiềm cười cười lưu manh đề nghị, "Cậu có thể

thử gọi chúng tôi là Hổ Đông Bắc."

. . . . . . . . . . . .

Chớp mắt một cái ba, bốn năm trôi qua, Giang Tiềm cả vợ cũng lấy rồi, sớm

quên mất nhân vật này, cho nên lần đầu tiên Khuông Vĩ mang Lương Hạ Mạt

tới thì Giang Tiềm thật đúng là không nhận ra được. Lúc ấy anh nhìn lướt qua người xong, còn nói thầm ở trong lòng: khó trách bây giờ con gái

đều sùng bái người làm lính, cũng không phải không có đạo lý, tiểu tử

này tuấn tú, thân hình lại cao lớn, chỗ chết người nhất chính là phong

cách còn cứng rắn đặc biệt có vị đàn ông, nếu người làm lính đều có thể

như cậu ta, ai còn buồn không cưới vợ được.

Khi đối diện nhân vật như thế, trong nháy mắt Giang Tiềm liền không bình tĩnh được. Tuy nói

bộ đội đặc chủng trực thuộc quân ủy, chiêu mộ lính có thể nhảy qua quân

khu nhảy qua quân chủng chọn lựa nhân tài, nhưng bây giờ cũng không có

chuyện lớn gì, không cần phải chính thức chọn người chứ, chưa kể lúc

trước tiểu tử này còn bị anh giày vò quá mức.

"Đi theo huấn

luyện, về sau có tác dụng lớn." Khuông Vĩ thần thần bí bí nói cho anh

biết, "Huấn luyện anh ta thật tốt, giảm phân nửa dựa trên cường độ huấn

luyện lúc cậu ở trường học thợ săn năm xưa, cuộc so tài quốc tế của lính trinh sát năm nay, quân ủy quyết định giao cho chúng ta, cậu phải dạy

ra một đội người tài cho tôi, lần này cậu còn phải đi đấy. Tổ đội mà cậu tuyển ra từ đại đội của tôi phải có lính kỹ thuật, nhưng đại đội không

có chuyên gia gỡ mìn tháo đạn, đúng là các cậu biết gỡ, nhưng không

chuyên nghiệp, mà dẫn bọn họ theo thì cậu không thể cung như tổ tông,

cho nên cậu phải huấn luyện cậu ta, tranh tài xong thì đưa cậu ta về,

trong khoảng thời gian này cậu tốn chút công sức thôi."

Điếu

thuốc trong miệng Giang Tiềm 'bẹt' rớt xuống đất. ‘Trường học thợ săn’

à! Đó thật sự con mẹ nó là một trận kinh nghiệm tức giận lại đã nghiền!

"Công binh à (công = kỹ thuật, binh = lính)." Giang Tiềm lười biếng chèn ép người.

"Lão tử là chuyên gia tháo đạn, cao thủ gỡ mìn. Mấy năm không thấy gặp vẫn đầu óc ngu si, tứ chi phát triển à."

Nếu Khuông Vĩ nói giảm phân nửa theo như cường độ đó, thì Giang Tiềm nhất

định nhiệt tình chà đạp người ta, các cách thao luyện mệt chết người

không đền mạng không biết điều thao luyện đều đè lên người người ta, cả

thời gian chửi má nó cũng không cho.

Chỉ là tiểu tử này cũng thật kiên cường, không có một tiếng oán trách. Chung đụng thời gian dài,

Giang Tiềm ngược lại thật sự bội phục Lương Hạ Mạt, điểm quan trọng nhất của người thông minh là có thể chịu được cực khổ, chịu được giày vò,

dám khiêu chiến với người ác như anh, sau đó bị phạt gia tăng lượng huấn luyện, vẫn chết sống cố gắng.

Sau đó từ từ quen thuộc, từ trong

bản chất cẩu hùng đã nhận định cũng nhìn thấu chút vị anh hùng, thật có

chút hiểu nhau không cần nói. Bởi vì võ lực cao hơn tất cả là tôn chỉ

của đám đàn ông cơ bắp, cho nên phàm là người làm lính, không có mấy ai

không sùng bái Giang Tiềm, Lương Hạ Mạt cũng sùng bái. Sau khi đề tài

của hai người nhiều lên, Giang Tiềm tổng thể mà nói thì tương đối thưởng thức Lương Hạ Mạt, trừ một việc, người này quá gia trưởng, trên vấn đề

đối đãi vợ, lại kiên trì ăn thua đủ, anh ta nói vậy mới là đàn ông, phụ

nữ không thể nuông chiều. Nhưng Giang Tiềm lại có ý kiến riêng, như vậy

không gọi đàn ông, vợ cưới về là để thương, không phải để khinh bỉ.

Vì vậy Giang Tiềm luôn dùng anh ta làm ví dụ mặt trái để về nhà tranh công với Triệu Nhiễm Nhiễm, em xem cậu ta vậy đó, cứ hay gây với vợ, trước

đó vợ cậu ta còn khóc trong điện thoại đấy, anh tuyệt đối sẽ không như

vậy, vợ chính là bảo bối của anh, đời này chỉ thương em, tuyệt đối không ức hiếp em.

Triệu Nhiễm Nhiễm bình thường đều vô cùng nể tình cổ động thêm, ai nha ông xã tốt nhất, tốt nhất tốt nhất, ai cũng không tốt bằng anh.

. . . . . . . . . . . .

Cuộc sống hạnh phúc

ngọt ngào, nên một số chuyện nhỏ liền bị bỏ quên, nói thí dụ như việc

Vương Đan sanh con. Ngày nào đó Triệu Nhiễm Nhiễm nhận được điện thoại

của Giang Tiềm, nói Vương Đan sinh con gái thì cô lúc này mới nhớ tới,

quả thật đến lúc sinh rồi.

Bên này có phong tục là, phụ nữ ở cữ

thì đàn ông không có quan hệ không được