Insane
Vợ Ơi Là Vợ!

Vợ Ơi Là Vợ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324495

Bình chọn: 8.00/10/449 lượt.

là không

tôn trọng vợ và con, đáng bị trừng trị thích đáng.

- Alo,… Là em à !

Khả Vy đảo mắt lừ tên chồng, hắn nói chuyện với ai mà đang từ tôi - cô với mình

đã quay ngoắt vòng tròn rồi.

- Không có chuyện gì đâu em !

Hả, hắn đang cãi nhau với mình mà nói là không có chuyện gì ư ? Đồ hai mặt.

- Ừm ừm,…anh đã đặt vé đi xông hơi thư giãn, có chuyên gia nước ngoài theo dõi

sức khỏe nên…

Tên bắt cá mười tay, hắn định đi xông hơi với đứa nào ? Trời ơi, đi xông hơi,

đi xông hơi... ! Khả Vy vò đầu đau khổ, những người trong phòng tắm hơi chỉ

quấn mỗi tấm vải quanh người thôi. Nhân lúc anh đang nghe cô cúi mình xuống gần

ống.

- Thằng kia ! Lạc Thiên đã có vợ và con rồi, mi đừng có ve vãn chồng bà ! - Một

giọng nam ồn ào đầu máy bên kia làm cho Khả Vy bùng nổ, cô cướp lấy điện thoại

và hét điếc tai, vang cả trời, Lạc Thiên rơi vào thế bị động. - Có giỏi thì nói

chuyện với ta đây, muốn gì, đừng tưởng bà không biết mà tòm tem lén lút nhá !

Lạc Thiên chưa từng thấy một Khả Vy gồng mình thét ra lửa vào điện thoại. Đánh

ghen thì anh đã chứng kiến nhưng tình huống này anh chưa từng gặp.

- Khả Vy, là điện thoại củamà !

- Khả Vy, là điện thoại của Lạc Mỹ và Lạc Kiệt mà !

- Cái gì ? - Khả Vy ghệt mặt ra, cô vừa làm chuyện thiếu suy nghĩ gì vậy.

- Chị dâu... chị hiểu nhầm rồi !

Khả Vy còn mỗi cách ngắt cuộc gọi và ném điện thoại xuống giường, lấy tay che

mặt xấu hổ, để đâu cho hết nhục đây.

- Hihi, vợ mình lúc ghen đáng yêu thật ! - Lạc Thiên đắc chí, tủm tỉm lấy tay

che miệng.

- Tôi không tin, rõ ràng anh gạt tôi, anh gọi cho con bồ nhí nào thì có ! Mỹ Mỹ

hay Pinky hả ?

- Ôi, vợ tôi ! Ha ha, lại đây anh bảo ! - Lạc Thiên đứng dậy để cô ngồi vào chỗ

mình, anh lấy điện thoại, tìm lại phần ghi âm cuộc thoại. Người làm kinh doanh

vẫn có thói quen này.

- Nghe đi vợ !

Anh đặt điện thoại điện thoại trên bàn, để chế độ loa ngoài, nằm nửa mình trên

giường.

- Alo !

- Anh Thiên à, em Lạc Mỹ đây !

- Là em à !

- Vâng, chị dâu và bé Lạc Ba Chấm vẫn khỏe chứ ạ ? Tụi em gọi điện hỏi thăm,

chuyện chiều nay chị ấy đi đâu vậy ?

- Không có chuyện gì đâu em !... Ừm ừm,…anh đã đặt vé đi xông hơi thư giãn, có

chuyên gia nước ngoài theo dõi sức khỏe nên…

- Ai đời lại nói vợ mình đi xem bói, anh đành bày đặt vậy thôi, thật không hiểu

em suy diễn lung tung gì ? Khi định nói thêm rằng không hủy được thì con bé Lạc

Mỹ đã xen vào rồi ! - Anh sải tay cho tạm dừng để trích dẫn câu nói, trong khi

đó mặt Khả Vy nhăn nhúm.

- Vậy ha, chị dâu chú ý sức khỏe như thế chúng em cũng an tâm. Anh đừng để

chị dâu phiền lòng nha, anh cũng đừng kĩ tính quá

- Lạc Kiệt

tranh giành điện thoại với người chị song sinh, hét vào điện thoại -

nhất là

đừng có thấy cô nào xinh xinh là bỏ bê chị dâu đấy ! Chị dâu mà ghen tội nghiệp

em bé !

Lạc Thiên bật cười, giả bộ nói tiếp cuộc thoại :

- Chị dâu của các cô cậu đang cáu tiết lên đây !

- Tắt đi, không nghe nữa, hức hức !

- Còn gì nữa đâu mà nghe, chỉ còn giọng em thôi à ! Ha ha, có cần thuốc nhỏ mắt

để kích thích tuyến lệ không ?

- Gừ, tôi đánh chết anh ! Ya !!!

Khả Vy phắt dậy, cô chèo lên giường ngồi đè lên anh mà đánh đấm, không thương

hoa tiếc ngọc mà phang thẳng vào khuôn mặt, có điều cô dùng gối đánh thì có

đánh mãi đánh nữa cũng không ăn nhằm.

- Eo ơi, anh có làm gì sai mà em vũ nhân quá quắt ! Á đau !

- Chết đi đồ chết tiệt ! Anh xem mấy thứ tranh ảnh kia mà nói không có tội à

!???

- Đâu ? - Lạc Thiên dừng việc làm bao tải, anh giữ gối và xì-tóp hành động chém

chả của cô.

- Đây ! - Khả Vy với người thò tay lấy tờ tạp chí, vị trí của hai người lúc này

thật dễ gây hiểu nhầm cho kẻ thứ ba nếu vô tình nhìn thấy. - Thì cái gì đây,

anh giỏi cãi được tôi sao ?

- Ha ha, em lật mấy trang cuối coi xem, toàn là thông tin về các mẫu nội thất

mà sao xẹt ưa chuộng !

Khả Vy giở lùi từ trang sau cùng, tờ tạp chí đánh lừa cô, không, có mà tên

chồng này bỏ đống tài liệu vào cuối để gạt cô ngay từ đầu đây. Miễn là hắn

không quan tâm đến thứ nhố nhăng kia thì bất luận giở trò gì cũng không đáng

ngại. Cô tặc lưỡi.

- Này, đừng thấy chồng hiền mà nạt nhá ! - Lạc Thiên không thoát được chức vị

bao tải, cô thậm chí còn phủ cả cái gối lên mặt và liên hoàn cước trên đó. Anh

muốn ngồi dậy cũng không thể, bản tọa của con Cáo chống chế hoàn toàn. - Đau !

- Cho anh chừa tội bắt nạt tôi đi ! - Khả Vy vẫn túm tụm bù lu bù loa, cái gối

bị anh ném ra một bên, cô hạ mình véo má thỏa thích.

- Bỏ ra nào ! Anh thua ! - Lạc Thiên đã hiểu vì sao thằng bé Tom lại không

thích bị véo má, anh không để huề nữa, giữ lấy hai tay cô cấm làm càn. Khả Vy

chưa kịp trở mình, mất đà khiến cơ lưng duỗi thẳng song song với tấm thân anh,

cách một đoạn nhỏ.

Ở cự li này, mắt chạm mắt và một luồng điện nhân tạo chạy qua là điều không

tránh khỏi, hai người nhận thấy hình bóng mình trong đôi mắt người còn lại,

long lanh và trọn vẹn.

Hơi nóng len lỏi hầm hập ùa vào thân nhiệt, con tim có cách rung động của nó,

tố giác chủ nhân bởi tiếng loạn nhịp căng dồn. Lạc Thiên ngụm nước trong miệng

khiế