Old school Swatch Watches
Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324425

Bình chọn: 9.00/10/442 lượt.

lão công5 đánh! Đánh thương mắng yêu,

hắn càng đánh càng yêu ta, ta cũng càng thương hắn. Hôn nhẹ lão công,

ngươi đánh ta thêm vài cái đi, không đánh ta sống không được!”

4 nghĩa vô phản cố: theo đuổi chính nghĩa không cần xem xét lại.

5 Lão công= chồng (thường để gội chồng trong XH hiện đại)

Ta càng nói càng cảm thấy chính mình bị coi thường……

Thác Bạt Tuyệt Mệnh chỉ ngây ngốc ngay trong nháy mắt, Thạch Đầu vẻ

mặt kinh ngạc, theo sau Lam y nhân thở dài, chậm rì rì nói “Cô nương,

thái giám mới kêu lão công……”

Ta phát nóng vội nên nói sai, cả kinh người đầy mồ hôi, lập tức sửa lại “Tướng — công –”

Lam y nhân “Phốc” một tiếng bật cười, Thạch Đầu thẹn quá thành giận

“Ngươi thích hợp hát hí khúc a?! Nha đầu đáng đánh đòn, trở về sẽ thu

thập ngươi!”

Ta biết vâng lời tỏ vẻ để mặc chủ nhân thu thập.

Hắn không coi ai ra gì đi tới, thân thủ muốn kéo ta dậy. Thác Bạt

Tuyệt Mệnh đã sớm tơ máu đầy mắt nổi hung, một quyền hướng cái mũi hắn

đánh đến. Thạch Đầu bị đánh cho lui về phía sau vài bước, mới đứng vững

thân hình, hắn chà xát cái mũi, thấy tay đầy máu, tính bướng bỉnh nhịn

hồi lâu rốt cục bộc phát ra đến, thuận tay đoạt lấy cái then cài cửa,

liệng hướng đầu của Thác Bạt Tuyệt Mệnh.

Phi tác6 của Thác Bạt Tuyệt Mệnh xuất ra, như linh xà lật

uốn quét bắn then cửa, tay phải dao găm ngắn đã vô thanh vô tức đánh tới trước mắt Thạch Đầu, Thạch Đầu hai tay vừa lật, cũng lộ ra chủy thủ7, chống đỡ đi lên.

6 Phi tác = dây thừng dùng để bay (giống cáp treo)

7 Chủy thủ 匕首 một thứ gươm, đầu như cái thìa, ngắn mà tiện dùng.

Tuy nhiên, tên gia hoả Thác Bạt Tuyệt Mệnh thuộc loại đơn bào này có

thể trên giang hồ đi lâu như vậy không chết, toàn bằng một thân võ nghệ, phi tác của hắn xa công, chủy thủ cận phòng8, song phương đoản binh tương giao9, đều một đâm thì đến, tuyệt không lưu lại. Thật giống như rắn độc chỗ

tối, lười biếng cuộn thành vòng, kiên nhẫn xếp đặt hình thế, chậm rãi

tìm kiếm cơ hội, không ra tay thì thôi, ra tay ắt sát chiêu.

8 Cận phòng= Phòng ngự cự li gần

9 song phương đoản binh tương giao= hai phía vũ khí đấu với nhau.

Thạch Đầu như con gấu điên cuồng, mà lại mất đi nanh nhọn (móng) vuốt sắc, trống không một thân cậy mạnh, hắn có thể trong cận chiến quét

ngang ngàn quân, đối với loại nhân vật công kích ở cự ly xa này thực bất đắc dĩ, dây thừng quấn thân, ám khí quấy rầy, đều làm cho hắn không

ngừng phòng né, tìm không được cơ hội đánh gãy tiết tấu của đối phương.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh như trước giống như câu cá, bay mạnh mẽ đi Tứ hợp viện10 nhỏ , làm cho đối phương không thể gần được mình, chậm rãi tiêu hao khí lực của hắn.

10

Tứ hợp viện – ngôi nhà truyền thống của

Trung Quốc : một kiến trúc đóng điển hình, xung quanh là các phòng/ toà

nhà, ở giưa là cái sân.

Ta xem hoa cả mắt, trợn mắt há hốc mồm, sau đó nhớ tới bản thân nữ

nhân vật chính trong sự kiện cẩu huyết, chạy nhanh nhảy lên thét to “Các ngươi dừng tay a — có chuyện hảo hảo nói –”

Lời còn chưa dứt, một cái cây roi sắt xuyên qua phi tác đan thành

lưới , vượt qua chủy thủ ngăn đỡ trong tay Thạch Đầu, đánh trúng bắp

chân của hắn. Thạch Đầu thét lớn một tiếng, chiêu thức mây bay nước chảy lưu loát sinh động dừng một chút, mắt thấy sẽ thiệt thòi lớn.

Lam y nhân bỗng nhiên rút kiếm, gia nhập chiến cuộc, trợ giúp Thạch Đầu.

Thân pháp của hắn như người cá trong nước, bất định (không xác định

được) phương hướng, khoảng vài cái chuồn chuồn lướt nước, nhưng lại

thoải mái đuổi theo Thác Bạt Tuyệt Mệnh bộ pháp, quấy rầy tiết tấu của

hắn. Tế kiếm11 như mưa, kéo dài không dứt, Thác Bạt Tuyệt

Mệnh đành phải đem phi tác quay lại, chú trọng ứng phó cường địch trước

mắt, áp lực trên vai Thạch Đầu nhanh chóng tiêu trừ, giãn thở thật lâu,

thành thạo đứng lên.

11 Tế kiếm: kiếm tinh xảo, thon mảnh

Lam y nhân võ công mặc dù cao, chiếm hết thượng phong, lại chưa hạ

ngoan thủ, hắn đầy thú vị hỏi Thác Bạt Tuyệt Mệnh “Sư phụ ngươi có phải

sát thủ đại mạc hắc điên? Hắn lão nhân gia thông minh nhất đời, tới già

nhưng lại thu ngươi đồ đệ ngu ngốc này?”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh thân hình thoáng một chút, nhanh chóng thu hồi phi tác, đứng trên mái hiên, nghi hoặc nhìn đối phương.

Lam y nhân cũng thu kiếm cười nói “Ta và hắn năm đó trên (núi) Xuân sơn cùng nhau uống qua rượu bằng hữu.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh lập tức thay tôn kính thần, chắp tay nói “Không

biết tiền bối, thất kính, trước khi ta xuống núi sư phụ từng nói qua,

ngươi thân thủ cao minh, ta không thể địch nổi, nhìn thấy phải lễ nhượng ba phần.”

Lam y nhân giải hòa nói “Ngươi đã biết không phải đối thủ, cứng rắn

chống đỡ đi xuống cũng vô dụng, không bằng như vậy dừng tay, đừng động

việc nhà của người ta.”

Thạch Đầu ngồi trên đất thở hổn hển mấy hơi thở, phẫn nộ mắng “Vợ ta vốn cùng hắn không quan hệ!”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh không thuận theo không buông tha “Ngươi đánh vợ, liền cùng ta có quan hệ!”

Hai người giương cung bạt kiếm, còn muốn động võ.

Ta đang muốn khuyên can, Lam y nhân bỗng nhiên mở miệng nói “Các

ngươi lại đánh tiếp, cô nương này không quan hệ cũng muốn có