XtGem Forum catalog
Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324375

Bình chọn: 10.00/10/437 lượt.

hỗn đản kia đánh ngươi, ngươi còn chết sống muốn đi theo

hắn? Chẳng lẽ ngươi thực trời sinh thích bị đánh?”

Ta giống người máy giống nhau thong thả hoạt động cổ, chậm rãi nhìn

về phía nắm đấm phát ra tiếng lách cách của hắn, lại chậm rãi nhìn về

phía vẻ mặt nóng lòng muốn thử của hắn, trái phải lắc đầu, vẫn lắc đến

mức cổ nhức ê ẩm, hắn mới chậm rãi buông lỏng nắm đấm ra, tiếp tục

nghiêng đầu nhìn chằm chằm ta xem, vẻ mặt hoang mang.

Ta lưng từng trận lạnh cả người, cấp bách lấy ra từ trong ngực bình

nhỏ đựng thuốc trang điểm, đổ ra một chút bột thuốc tẩy trang bột lên

khăn tay, hướng trên mặt liều mạng lau lại chùi, hao phí non nửa canh

giờ mới khiến vết thương dịch dung bền chắc tháo đi, sau đó giải thích

rõ ràng cái cẩu huyết nhân kế kia từ đầu tới đuôi một phen.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh không hoang mang, hai mắt hắn bắn thẳng tới,

thoạt nhìn tựa như mèo đực động dục ở cách vách nhà của ta trước khi

xuyên qua, chỉ kém không có dựng thẳng lông, chụp lên cắn cổ loạn liếm…… Mặt hắn càng dựa vào càng gần.

Ta nổi giận bùng nổ nhanh hơn so với hắn, lập tức nhảy dựng lên,

không chút do dự một bộ móng tay quạt đi qua, đọng lại chính xác kéo dài ở trên khuôn mặt tuấn tú của hắn, đánh ra năm vệt dấu tay đỏ, bàn tay

chính mình cũng đỏ.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh nghiêng đầu chần chờ hồi lâu, kéo móng tay của ta xoa xoa hỏi:“Đau không?”

Ta tỉnh táo lại, hỏi hắn:“Thạch Đầu không có thân nhân, xưa nay đối

đãi ngươi như anh trai ruột, ta mặc dù lòng còn khúc mắc, lại tự hỏi

chưa bao giờ làm hành vi gì câu dẫn ám chỉ với ngươi, ngươi lại lén lút

theo sau chúng ta, còn ngang ngược đem vợ của huynh đệ cướp đi, cái này

cũng là phong tục thảo nguyên của các ngươi sao? Ngươi mỗi ngày khinh bỉ người Trung Nguyên làm việc ti tiện, chuyên môn lừa gạt các bộ lạc thảo nguyên, nhưng mấy hành động ngươi đã làm, lại cùng những người đó có

cái gì bất đồng?”

“Không…… Không phải,” Người thảo nguyên sợ nhất là bị người mắng phẩm hạnh ti tiện, mặt của Thác Bạt Tuyệt Mệnh dâng lên đỏ bừng, lắp bắp

nói, “Ta đi sau vì muốn làm sáng tỏ chân tướng, liền quay lại bắt hai

người của An lạc hầu phủ đến khảo vấn, bọn họ sớm biết rằng ta cùng

Thạch Đầu mang theo ngươi đi khắp nơi, mà cái chị gái của Mã quả phụ kia là tiểu thiếp của Tri Phủ, nàng ở trong thôn nghe thấy chúng ta muốn đi Trừng hồ, suốt đêm đi trong thành tìm chị gái khóc kể, còn miêu tả dung mạo của ta, sau khi phủ binh nắm được tờ chứng cớ cáo phát treo giải

thưởng, liền dùng bồ câu đưa tin, Long Chiêu Đường được tin tức, tiến

đến Trừng hồ vây trặn, bọn họ mặc dù không biết bộ dáng dịch dung của

ngươi, nhưng vẫn phái người cải trang, chung quanh tìm tòi người dị tộc, là cặp mắt này của ta giúp cho bọn chúng nhận ra đến đây. Nhưng là ta

cũng không có chân chính bán đứng huynh đệ, oan khuất này thật sự gánh

không nổi, cho nên muốn đi tìm các ngươi giải thích rõ ràng. Không nghĩ

tới Thạch Đầu nhưng lại mang theo ngươi vào Kì Liên Sơn, còn cho ngươi

một người ngồi trong rừng rậm, thiếu chút nữa bị gấu ăn mất. Ta lo lắng, cho nên ở phía sau đi theo hai người các ngươi, không nghĩ tới trước đó Thạch Đầu đánh mông ngươi, sau đó thấy trên mặt ngươi có thương tích,

trong lòng thật sự tinh thần nổi giận cực kì, cho nên mới mang ngươi rời đi.”

Ta thấy hắn thần sắc thản nhiên, nhớ tới trước khi xuất phát vẻ mặt

ăn thịt người của Mã quả phụ kia, trong lòng cũng tin vài phần. Cho dù

không tin, cũng không thể ở nơi có bầy sói vây quanh cùng hắn nháo trở

mặt, liền bảo trì hoà bình an ủi nói:“Nếu là hiểu lầm, ta sẽ giúp ngươi

cùng Thạch Đầu phân tích rõ, mọi người vẫn là anh em tốt thôi, ngươi

phát tiết đủ rồi liền mau mau đưa ta trở về, ta cùng Thạch Đầu bồi lễ,

mời khách bày rượu xin lỗi ngươi.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh lắc đầu, cười lạnh nói:“Nếu không tin huynh đệ,

còn làm cái gì huynh đệ? Nếu không phải huynh đệ, vì sao không thể tranh đoạt vợ của hắn? Chúng ta trên thảo nguyên vợ xưa nay chỉ dùng để tranh đoạt, ta muốn đem ngươi mang về.”

Ta mắc nghẹn, một hồi lâu mới nói:“Vợ bị cướp đoạt có khả năng sẽ chạy trốn.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh tự tin nói:“Thảo nguyên rộng lớn, không thấy được giới hạn, mặt trên còn có rất nhiều sói, ngươi chạy trốn không được.”

Ta nói:“Nữ nhân cam chịu số phận thế này, ta là không chịu thuận.

Chạy trốn không được ta cũng chạy, chỉ cần còn có một hơi, cho dù bị sói ăn, ta cũng chạy.”

“Vì cái gì?” Thác Bạt Tuyệt Mệnh hỏi,“Thạch Đầu có thể cho ngươi ta

đều có thể cho ngươi, ngày thậm chí còn có thể càng an ổn. An lạc Hầu

cùng Nam Cung Minh tay có dài, cũng duỗi không đến tới trên thảo nguyên, trừ phi bọn họ muốn khơi mào chiến tranh. Nơi đó trời cao chim ưng bay, chim hót hoa thơm, là địa phương rất đẹp, hơn nữa ta sẽ trao toàn bộ

trái tim cho ngươi, khiến cho ngươi cất giữ cả đời.”

Ta nói:“Ta đã tuyên thề, đời này trừ bỏ Thạch Đầu ai cũng không cần.

Các ngươi hẳn là tin thần linh, vi phạm lời thề sẽ bi sét đánh.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh không thuận theo không buông tha:“Nữ nhân ở thảo

nguyên có thể có vài người chồng, ngươi đem trài ti