Vô Sắc Vô Hoan

Vô Sắc Vô Hoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324321

Bình chọn: 9.5.00/10/432 lượt.

.” Ta thoáng yên tâm trong ba khắc chung,

bỗng nhiên nhớ tới một chuyện suy tư hỏi “Minh chủ võ lâm? Phương đại

hiệp…… Tên đầy đủ là cái gì?”

Thác Bạt nói: “Phương Phượng Tường.”

Ta ngẩn mắt, trong gốc truyện ngụy quân tử đại hiệp không phải kêu

Phương Phượng Tường sao? Tên kia trong ngoài không đồng nhất, ra vẻ đạo

mạo làm cho vạn người kính trọng, lén làm việc tung hoả mù5,

trong bụng tâm cơ thâm trầm giống như nước mực đen. Ta vu oan một tên

cầm thú nào cũng không có khả năng vu oan hắn! Thiết Đầu đại thúc chết

tám phần cùng với hắn thoát không khỏi liên quan.

5 Gốc: Kê minh cẩu đạo: Bắt chước tiếng gà gáy rồi giả làm chó để ăn vụng. Nói cách khác là giả nai để gài bẫy, lùa gạt ai đó.

Nỗi buồn của Thạch Đầu.

Thác Bạt bình tĩnh tiếp tục uống trà:“ Trà của Trung Nguyên thật thơm……”

Danh tiếng Phương đại hiệp uy chấn giang hồ, là một tấm bài kim tự (biển hiệu chữ vàng) trong chính

đạo. Ta đại khái nói ra vài lần hoài nghi đối với hắn, Thác Bạt Tuyệt

Mệnh chính là chết sống không tin, còn nói một đống lớn việc Phương đại

hiệp hành hiệp trượng nghĩa, trách móc ta đừng nói lung tung về Phương

đại hiệp, miễn cho bị người nghe được không tốt. Hắn còn nhận định kẻ

thù giết cha của Thạch Đầu là Giang Nam quỷ đạo Mao Phượng Phượng.

Lông (Mao1 ) cái đầu hắn! Ta thật hậm hực…… Ta với Phương

Phượng Tường vốn không biết nhau, lấy không ra chứng cớ hắn làm chuyện

xấu, hơn nữa chính mình đã vu oan Thác Bạt Tuyệt Mệnh vài lần, trong

lòng cũng chột dạ, không biết truyện gốc với trong hiện thực có tồn tại

hiểu lầm hay không.

1 Mao: cũng có nghĩa là lông tóc

Cuối cùng chúng ta quyết định trước tìm được Thạch Đầu, bàn lại chuyện khác.

Sát thủ đều có bản năng trời sinh lần theo dấu vết, sau khi vòng

quanh thật lâu trong hai giờ, Thác Bạt Tuyệt Mệnh tìm được phương hướng

bọn họ đi tới, mang theo ta đuổi theo, ước chừng đến thời gian giữa

trưa, chúng ta ở quán trà nhỏ tại một cái cửa lối rẽ, gặp Phương Phượng

Tường đang một bên uống trà một bên cùng cụ ông nói chuyện phiếm.

Thác Bạt Tuyệt Mệnh thị ý để lại ta ở bên trong xe không xuất đầu lộ

mặt, chính mình tiến lên hành lễ, vì sự tình hồ nháo hôm qua giải thích, cũng hỏi Thạch Đầu ở đâu.

Phương Phượng Tường nhìn hắn kinh ngạc một hồi, vui mừng nói:“Ta đã

nghĩ cái tên Hắc Điên kia sợ vợ, như thế nào dạy dỗ ra cái đồ đệ hái hoa tặc. Sau khi các ngươi đi rồi,Thạch Đầu tức giận đến hai mắt bốc hỏa,

cầm theo đao muốn truy đuổi. Ta lường trước ngươi là nhất thời hồ đồ,

nếu phát sinh ra chuyện không may, cọp mẹ chỉ bao che khuyết điểm nhà

lão Hắc Điên kia chê trách ép buộc trượng phu tìm phiền toái, cho nên

muốn đi theo khuyên giải một hai. Không ngờ bản lĩnh chạy trốn của ngươi quá mạnh mẽ, một đường không truy tới tung tích, đến cửa lối rẽ, hắn đề nghị chia đường tìm kiếm, ta khuyên không được, hắn một mình đi về

phương hướng Khánh Nguyên, ta liền đến đây Tiên Hồ, không nghĩ gặp được

các ngươi.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh vội vàng quay xe, muốn đuổi theo hướng Khánh Nguyên.

Phương Phượng Tường giữ chặt hắn hỏi:“Ngươi dụ dỗ vợ người ta, còn qua hai đêm, đợi sau khi gặp mặt, có thể nói lời phân trần?”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh tỉnh tỉnh mê mê nhìn hắn nói:“Nói cái gì? Không phải còn đi trở về sao?”

Phương Phượng Tường cũng bị tên Tiểu Bạch này làm sặc, qua một hồi

lâu sau mới hàm súc nói:“ Danh tiết của cô nương tôn quý, chỉ sợ người

ta rỗi hơi bóc mẽ.”

Ở thời không này, nam nữ quan hệ hào phóng một chút, nhưng với loại

sự tình cùng trải qua hai đêm này, cũng quá kinh thế hãi tục. Thác Bạt

Tuyệt Mệnh thật vất vả nghĩ đến cấp bậc này, lập tức nổi lên vui

mừng:“Nếu hắn ghét bỏ Lạc Nhi mất danh tiết, chủ động muốn hưu bỏ, vậy

thật tốt quá. Ta lập tức phụ trách cưới nàng trở về.”

Đến phiên ta bị sặc, nguyên lai người này tà tâm còn chưa có chết a.

Phương Phượng Tường rốt cục phát hiện đầu óc hắn cấu tạo khác biệt so với người bình thường, chịu đựng tính khí kiến nghị nói:“Người ta tình ý thâm hậu, ngươi chặn ngang một gậy ngược lại không hay, sư phụ ngươi

mặc dù nhận bạc mua mệnh, lại có thể làm rõ sai trái, ở trên đường đạo

rất có hiệp danh, lại càng thêm ân ái với cùng sư nương của ngươi. Ngươi thân là đệ tử cuối cùng, không nghĩ làm sư phụ vang danh còn chưa tính, tội gì phát sinh ra việc cướp cô dâu, tương lai lan xa trên giang hồ,

chẳng phải là quăng hết thể diện của hắn? Hơn nữa sư nương của ngươi rất xem trọng mặt mũi, nếu biết vợ ngươi dưới hình thức này, sợ là muốn nổi trận lôi đình.”

Thác Bạt Tuyệt Mệnh nghe được tên của sư phụ còn theo ý, đợi nghe

được sư nương muốn phát hỏa khi, rốt cục rũ đầu kéo xuống, rồi biến

thành ngoan ngoãn.

Trời sinh một vật khắc một vật, ta đối với sư nương chưa từng gặp mặt của hắn sinh lòng hảo cảm.

Sau khi Phương Phượng Tường thấy hắn thành thật, tiếp tục nói:“Xem ở

ngươi là Hắc Điên mời ta uống rượu tình cảm bạn bè, ta đi theo ngươi một chuyến đi, sau khi nhìn thấy Thạch Đầu làm bảo chứng, chứng minh hai

người các ngươi chuyện gì cũng chưa phát sinh, Lạc Nhi cô nương danh tiế còn nguyên vẹn, cũn


Old school Easter eggs.