
một lát, đem sự kiện con cọp
vải năm đó sửa sự thật lại một chút, cừu đại khổ thâm nói ra, cũng biểu
đạt bản thân đối Thạch Thạch căm thù đến tận xương tuỷ, còn oán hận bổ
sung nói:“Nếu cha hắn không có dùng roi ngựa đánh hắn 3 ngày không xuống giường được, còn lại chịu nhận lỗi tặng rất nhiều đồ ăn ngon , làm cho
ta ra này khẩu khí, nếu không ta khẳng định muốn thu thập hắn!”
“Đừng xằng bậy,” Nam Cung Minh bất đắc dĩ cười lắc đầu:“Người này học võ thật có thiên phú, tiến bộ rất nhanh, cũng không phạm qua lỗi lầm gì lớn, cha ta sẽ không cho người nào tùy tiện động đến hắn .”
“Chỉ nói mà thôi,” Ta xem thái độ của hắn đã nhẹ xuống, lập tức thay
đổi khẩu phong,“Dù sao khi đó ta còn nhỏ, hắn cũng không tính là cố ý .
Thạch Thạch hỗn đản này sao cũng được , nhưng cha hắn…… Thiết Đầu đại
thúc thật sự là người tốt a…… Ta không có cha, luôn bị đám tiểu tử khi
dễ rơi nước mắt, cậu ta lại nhát gan, không dám quản việc này, là Thiết
Đầu đại thúc thấy ta đáng thương, hỗ trợ tới cửa giáo huấn cha mẹ bọn
họ, ngày mới tốt lên. Lễ mừng năm mới, các cô gái đều có hoa mang, nhưng mà mợ quên mua cho ta, là Thiết Đầu đại thúc lấy tiểu ngân hoa của mẹ
Thạch Thạch lưu lại đưa ta, mới không bị cười nhạo. Hiện tại hắn cha đã
đi, ta phải báo ân, giúp hắn nhìn con mèo độc đinh này, miễn cho gặp rắc rối.”
Nam Cung Minh rốt cục quay người lại đây, an ủi ta:“Báo ân là phải
làm, nhưng nếu hắn hành động quá phận, muội nhớ rõ phải nói cho ta biết, ta nghĩ cách thu thập hắn. Phó dịch ở nơi này ta đều quản được, nếu có
ai làm khó muội, cũng nhớ nói cho ta biết.”
Ta liều mạng gật đầu.
Nam Cung Minh thay ta chỉnh lại tóc bị Thạch Thạch làm rối một chút
rồi đi đến lầu hai, chọn một đống sách về tư tưởng đạo đức và tương
quan văn hóa nghệ thuật, sau đó lặng lẽ chạy tới giá sách gần ngách,
cảnh giác nhìn xem ngoài cửa không có người, nhìn ta giơ ngón trỏ lên
miệng suỵt 1 cái, sau đó nhanh chóng từ bên trong rút ra 1 quyển sách
giấu vào trong lòng, ngẩng đầu thực đứng đắn đi ra.
Ta cảm thấy động tác của hắn trốn trốn tránh tránh như là giấu đông
cung đồ, chờ hắn đi khỏi, nhanh chóng chạy tới cái giá sách kia nghiên
cứu. Lại phát hiện nơi đó toàn là [ Sơn Hà chí '>[ Hải Ký '>[ Ngoại quốc
phong cảnh ký '>[ Lão Thang du ký '> những bộ sách nói về phong tục và
cảnh đẹp.
Loại sách này có cái gì cần che giấu ? Ta đang sờ cằm ngồi một góc hồi lâu, cẩn thận suy nghĩ.
Hay là, tiểu cầm thú giống mấy tên nam sinh trung học trước kia,
thích dùng bìa sách giáo khoa bao bên ngoài manhua bất lương, sau đó
vụng trộm truyền cho nhau đọc?
Cầm thú làm việc thật sự là người thường nghĩ không ra a……
===================================
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thơ ấu thiên rốt cục kết thúc , chăn đệm cũng phủ xong rồi ~
Bắt đầu từ chương sau, mọi người đều trưởng thành.
Các cầm thú lục tục xuất hiện, tình tiết nhanh chóng chuyển động,JQ cái gì cần có đều có.
Nga ~ tiếp tục khi dễ nữ chủ xui xẻo ~
Quất Hoa nói:“Ngươi bỏ chạy đi, cứ việc trốn đi ~”
Oa tạp tạp tạp tạp ~
PS: Tiểu di của ta tặng chocolate tự làm cho ta, hương vị siêu tán ~
Tái PS: Mãnh liệt đề cử phimẤn Độ [ ba cái tên ngu ngốc '>[ bản dịch [ tam ngốc đại náo bảo lai ổ '>'>, phi thường hay! Phi thường khôi hài,
cũng phi thường lừa tình, là phim có kịch bản hay nhất năm nay . Quất
Hoa xem lần thứ hai, vẫn là lập tức khóc lập tức cười, thiếu chút nữa
không muốn viết bản thảo , nam chính cũng siêu cấp soái , *háo sắc ING*
Ta tìm kiếm giữa biển sách mênh mông cuồn cuộn vài ngày, rốt cục nghĩ ra manh mối.
Dịch dung bí tịch nhiều năm như vậy cũng
chưa bị phát hiện, tất nhiên là nằm trong những bộ sách ít người lưu ý
tới, hơn nữa sách là bị Lâm Lạc Nhi không cẩn thận làm rớt, có thể loại
trừ những giá sách cao hơn ta. Cứ như vậy, phạm vi tìm kiếm thu gọn rất
nhiều.
Trời không phụ người có lòng, ba tháng sau, ở một quyển sách phủ kín
tro bụi [ Thánh Nam Kinh '> ta tìm được bí tịch, mặt trên chi chít tràn
ngập chữ cực nhỏ, ta xem hoa cả mắt, ráng phân biệt, thật là dịch dung
thuật do Âu Dương Tử tiên sinh viết ra.
Ta tự nhận không phải kẻ thất học, nhưng ngữ pháp cổ đại không có dấu chấm câu, phải dựa vào ngữ cảm và kinh nghiệm để ngắt câu, hơn nữa bên
trong có phần lớn chỗ dẫn chứng, khó có thể đọc hết. Ta chỉ có thể lấy
giấy và than, phiên dịch ra từng đoạn thành giản thể, sau đó dùng dấu
ngắt câu phân chia ra, lại đi vào Tàng Thư Các tìm kiếm điển tịch tương
ứng đọc giải nghĩa.
May mắn Ngô quản sự ba ngày hai lần được Nam Cung Minh ban thưởng,
năm ngày ba lượt bị Thạch Thạch uy hiếp, cơ hồ xem ta thành cô nãi nãi,
việc lớn việc nhỏ cũng không để cho ta đụng tới, mỗi ngày cầm phất trần
phẩy phẩy bụi là có thể trốn lên lầu hai tiếp tục đọc sách.
Tiếp túc giằng co đánh vật ba tháng, rốt cục đọc xong toàn bộ.
Âu Dương Tử tiên sinh quả nhiên là thiên tài, hắn lấy dịch dung thuật phân ra 3 cấp, hạ đẳng đổi diện mạo, trung đẳng đổi hình hài, thượng
đẳng đổi thần thái.
Đổi diện mạo là tiểu thuyết võ hiệp bình thường hay viết, nhưng cần
phải lấy d