
nhưng vẫn không thể tránh khỏi hắn, cằm dưới
thiếu chút nữa bị bóp nát, đau đến nước mắt đều sắp rơi xuống.
Hắn rốt cục tà tà cong khóe miệng nở nụ cười:“Ánh mắt của Nam Cung Minh tinh hơn so với phụ thân nhiều lắm.”
Ta sợ hãi đến cực điểm, rốt cục nhịn không được dùng mấy cây răng
nhỏ,“Ngao ô” một ngụm cắn ở trên mu bàn tay của hắn, sau đó điên cuồng
kêu “Cứu mạng”!
Long cầm thú bị đau tức giận, liền đem ta đang muốn chạy trốn chặn
ngang ôm lấy, hung hăng đặt ở trên bàn, gắt gao đè lại hai vai, dưới ánh đèn, cúi người ở bên tai ta nói:“Gia coi trọng ngươi làm sao bây giờ?”
“Không…… Ta không cần! Hầu gia thỉnh tự trọng! Bên ngoài mỹ nữ thiệt
nhiều! Đều đang tìm người đó!” Rõ ràng gần đó có tiếng người, ta kêu
khiến cổ họng muốn tắt tiếng, nhưng không ai trả lời.
Tình huống rất không ổn .
“Làm gì ra vẻ trinh liệt?” Long cầm thú thú vị nhìn ta kêu cứu, ngón
tay nhẹ nhàng lướt qua ngũ quan của ta, bình luận ác độc vô cùng,“bỏ qua đám hoa đào tiển cổ quái, nha đầu ngươi toàn thân không hề xấu chút
nào, chẳng những diện mạo tuyệt sắc, hai tròng mắt ẩn tình, càng hiếm
nữa là có vạn trung không một trời sinh khúm núm, nhất bính tức nhuyễn,
nhất định là dâm, oa, đãng, phụ mệnh cách.”[ chú 1'>
——————–
[ chú 1: lời nói đùa giỡn, không có hàm nghĩa đặc thù'>
================================================
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Lịch ra chương mới của Quất Hoa ……
Về sau liền cố định một chút.
Hôm nay bỏ qua đi, từ giữa trưa ngày mai 12h34ph56giây update.[ Quất
Hoa không có bản thảo tồn, toàn bộ là đang viết, hơn nữa gần đây trong
nhà bận rộn, tâm lý hỗn loạn, hơn nữa tốc độ chậm chết tiệt [ kỳ thật,
Quất Hoa viết bộ này ở JJ chính là bởi vì JJ không yêu cầu tốc độ update a......'>. Nếu đến lúc đó không có xuất hiện chương mới, là vì có việc
kéo dài thời hạn, nếu hơn hai ngày sẽ có thông báo và giải thích. Mọi
người cần có lòng khoan dung một chút nha, vẫy vẫy khăn nhỏ bé nói cho
Quất Hoa “Chầm chậm update, đừng bỏ là tốt rồi”'>
Cam đoan sẽ không bỏ hố, cam đoan sẽ không kéo dài thật lâu không update.[ nhiều nhất trễ hai ngày '>
Bình thường mỗi chương 2000-3000 chữ
Nếu mọi người thảo luận ra cái gì có đề nghị đáng yêu, tóm lại là làm cho Quất Hoa nổi máu hoặc là tìm được linh cảm, khả năng sẽ bùng nổ,
gia tăng tốc độ update hay số lượng từ, hơn nữa cảm hứng lưu sướng cũng
có thể giảm bớt đoạn càng khả năng tính thôi ~
Cho nên ~
Ân…… Các bạn biết đấy.
Phải có nhiệt tình a nhiệt tình.
Vẻ mặt của hắn không phải của người hay nói giỡn, cũng không phải
đang đùa giỡn, rất giống một người có niềm đam mê nào đó, mừng như điên
khi phát hiện ra một tác phẩm nghệ thuật hiếm thấy.
Tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve, tinh tế nhu nhu, lướt qua những chỗ mẫn
cảm, thường thường dùng sức niết mấy cái, khoái cảm và run sợ từng trận
đánh úp lại, cũng khiến cho ta rốt cục có điểm hiểu được Lạc nhi trong
nguyên tác vì sao khó có thể chống cự hoan ái dụ hoặc.
Bàn tay vàng của tác giả nguyên tác cho Lâm Lạc Nhi mỹ mạo tuyệt sắc, cũng cho nàng một thân thể cực độ mẫn cảm. Vô luận thủ đoạn là bạo
ngược hay nhu tình, đều có thể dễ dàng gây cho nàng dục vọng nguyên thủy mãnh liệt, so với người bình thường càng mãnh liệt khoái cảm và dục
vọng, đây mới là hung thủ chân chính khiến cho nàng lâm vào mâu thuẫn
giãy dụa giữa thiên đường và địa ngục, hơi chút đã bị dụ dỗ, cũng rất dễ dàng thỏa hiệp với đám cầm thú, ỡm ờ thần phục dưới thân bọn họ.
“Không, ta không phải loại nữ nhân như vậy.” Ta khàn khàn giải thích.
“Thử xem liền biết.” Long cầm thú thô bạo lập tức đè ta dưới thân,
cởi bỏ đai lưng. Phất tay một cái, đèn lưu ly vụt tắt, hắn ôn nhu một
lát sau, lại nói,“Dưới ánh trăng nhìn ngươi, thật sự là tuyệt sắc mỹ
nhân.”
Đôi tay lạnh lẽo của hắn xâm nhập vào trong y phục, mang đến từng
trận hàn ý, đặt lên hai quả đào chưa phát dục hoàn toàn của ta, sau đó
một tay nắm nắm, thưởng thức một lát sau, nhẹ nhàng hàm trụ phần đỉnh,
dùng đầu lưỡi ướt át nhẹ nhàng phác họa, đột nhiên lại cắn một chút.
Mãnh liệt kích thích làm cho ta trợn to mắt, hét rầm lên, giãy dụa muốn nhảy dựng.
Long cầm thú lại thuận thế đem ta xoay qua, phía sau lưng bị cố định
chặt chẽ ở trên bàn, vòng tay rút nút thắt của cái yếm ra. Dùng ngữ khí
trào phúng cười nói:“Tiểu ngoạn ý*, tiếng kêu cũng thật mất hồn, cao lên một chút, lãng thêm một chút, ta sợ người khác nghe được không đủ rõ
ràng.”
“Ngươi là cầm thú! Ngươi không biết xấu hổ!” Ta gấp đến độ đã quên
bản chất của hắn, lại nói ra điều mà mọi người đều biết là kẻ ngốc mới
nói.
Long cầm thú quả nhiên thật cao hứng, hơn nữa càng hưng phấn hơn.
Ta có thể cảm nhận được thứ gì đó như lửa nóng vượt xa người thường đang chạm vào mông, ma sát , rục rịch.
“Ngoan ngoãn , đừng làm cho gia lấy roi quất ngươi.” Long cầm thú đại khái cảm thấy ta giãy dụa dữ dội, liền hung hăng đánh vào mông ta một
cái, còn muốn tìm cọng dây thừng hoặc mảnh vải đem hai tay ta trói lại
tiếp tục tùy ý bày bố.
Con thỏ nóng nảy cũng còn muốn cắn người , nỗi sợ hãi của ta đến cực
hạn, rốt cụ