Pair of Vintage Old School Fru
Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326515

Bình chọn: 9.00/10/651 lượt.

ai đây.”

*tiểu hoàng qua: dưa chuột ='>'> cái j thì

các nàng tự biết nhá, há há há




Thời gian như thoi đưa, đảo mắt mười sáu ngày trôi

qua. Trong mười sáu ngày này, Hướng Tiểu Vãn mỗi ngày trừ giáo dục năm tiểu quỷ

này, Độc Cô Diễm tên kia cơ hồ đều cùng nàng như hình với bóng, ăn cơm du ngoạn

đi theo còn chưa tính, ngay cả đi nhà xí, ngủ, người này cũng mỹ kỳ bảo vệ, ăn

sạch đậu hủ của nàng.

Cắn răng một cái liền nhịn mười sáu ngày, đến ngày thứ mười bảy, Hướng Tiểu Vãn

quyết định phản kháng, tranh thủ nhân quyền.

Trời hừng đồng, ánh mặt trời dần lên.

Bên trong phòng, ánh mắt Độc Cô Diễm nửa nhắm, một cánh tay gối đầu, lười biếng

liếc về Hướng Tiểu Vãn nhắm mắt lại ngủ chìm trên giường nhỏ.

Thân thể nữ tử mùi thơm từ từ, đầu đầy tóc đen buông xuống trên gối, da thịt

nhẵn nhụi như tuyết, nhắm lông mi dài dày hơi bị gió thổi động, rơi xuống nhàn

nhạt mạt bóng ma.

Độc Cô Diễm ngưng mắt nhìn thật lâu, ánh mắt thâm tình mang theo vô tận ý vị

cưng chìu, cuối cùng, giống như là phát hiện cái gì, khóe môi cong lên, một tia

hài hước vui vẻ trào xuống.

Hắn vươn tay, ôn nhu vuốt mặt Hướng Tiểu Vãn, động tác nhẹ nhàng, chỉ sợ làm

đau Hướng Tiểu Vãn.

“Móng giò kho tàu.” Trong mê ngủ Hướng Tiểu Vãn đột nhiên kêu la, miệng giống

như ăn gì đó bẹp bẹp liếm.

Độc Cô Diễm tay yêu phủ kia dừng lại. Móng giò kho tàu.

Miệng giương lên, vui vẻ sâu hơn. Nha đầu ngốc này, ngủ thiếp đi lại vẫn có thể

suy nghĩ móng giò kho tàu, thật là khả ái.

Trong mắt thâm tình, lẳng lặng ngắm nhìn Hướng Tiểu Vãn, nồng đậm như mực, tan

không ra.

Kìm lòng không đặng, Độc Cô Diễm cúi người xuống, hôn đôi môi đỏ mọng kiều diễm

“Ô... Đáng chết Độc Cô Diễm, đáng ghét.”

Độc Cô Diễm sửng sốt, tỉnh rồi?

Ngẩng đầu lên vừa nhìn, người trên giường nào có tỉnh, rõ ràng ngủ đến giống

như Tiểu Trư.

Cưng chìu nhéo mặt Hướng Tiểu Vãn, vật nhỏ khả ái này, càng ngày càng khiến cho

hắn trìu mến, ngay cả ngủ thiếp đi vẫn không quên mắng hắn, mười mấy ngày nay,

hắn giữa ban ngày tận lực xử lý xong hết thảy, chỉ để có thêm nhiều thời giờ

bồi nàng, còn có năm đứa nhỏ.

Hắn phát hiện, hắn càng ngày càng thích cuộc sống bình bình đạm đạm này, rồi

lại hạnh phúc ngọt ngào, cùng nàng ở chung một chỗ, hắn tựa hồ quên nhân gian

ưu sầu. Nha đầu này, luôn có một mặt hấp dẫn người, nàng giống như là vật sáng

trong đêm tối, mỗi một cử động, đều hấp dẫn hắn thật sâu.

Nụ cười của nàng rất đẹp, có thể làm người ta không hiểu tĩnh tâm. Ngôn ngữ

nàng cũng rất thú vị, cùng nàng tranh cãi, tổng hội cảm thấy rất vui vẻ, nàng

luôn nói hắn khi dễ nàng, thật ra thì đây cũng là một loại phương thức thương

yêu nàng, mỗi ngày nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thở phì phò khả ái của nàng, hắn cảm

thấy thế gian hết thảy tại trong mắt hắn, đều không trân quý so với nàng.

“Vãn nhi, nàng vật nhỏ khả ái này.” Độc Cô Diễm thở nhẹ ra tiếng, lần nữa nhéo

mặt Hướng Tiểu Vãn.

“Độc Cô Diễm, xin chào YD.” Hướng Tiểu Vãn ngủ không biết mộng thấy cái gì, sắc

mặt khẽ biến thành đỏ lên, khóe miệng mân mê bất mãn đô lẩm bẩm.

Độc Cô Diễm nhìn dung nhan Hướng Tiểu Vãn ngủ rất thẹn thùng, cái miệng nhỏ

nhắn mân mê kia, giống như đang dụ dỗ hắn, khí nóng trong người dâng lên, hắn

cúi người đi xuống, lần nữa hôn lên cái miệng nhỏ nhắn

Lần này, hắn không còn là nhẹ nhàng chạm vào, mà là dùng sức hút, đẩy ra môi

của nàng, thăm dò vào đầu lưỡi cùng cái lưỡi nàng cùng múa, một lần lại một lần

hấp thu mỹ hảo của nàng.

Hướng Tiểu Vãn bị hôn hơi cau mày, mí mắt khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở ra ánh

mắt chung tình.

“A... Độc Cô Diễm, chàng...” Câu nói kế tiếp, trực tiếp bị Độc Cô Diễm hôn cho

nuốt vào.

“Uhm...” Hướng Tiểu Vãn vung hai tay nhỏ bé vỗ vào trước ngực Độc Cô Diễm. Mẹ

nó, thì ra không phải mộng, Độc Cô Diễm chàng quả nhiên rất YD, đã tỉnh cho nên

len lén ăn đậu hủ của nàng.

Độc Cô Diễm không nhìn khuôn mặt vừa giận dữ vừa xấu hổ của Hướng Tiểu Vãn. Hắn

vong tình hôn nàng, đầu lưỡi linh xảo thẳng xâm nhập, hứng trọn hơi thở mùi đàn

hương từ miệng Hướng Tiểu Vãn ở mỗi một phiến giải đất mẫn cảm.

“Uhm...” Dần dần, Hướng Tiểu Vãn bị hôn mềm nhũn, tay tránh ra dần dần biến

thành ôm sát thắt lưng Độc Cô Diễm.

Hướng Tiểu Vãn ôm lại, làm con ngươi Độc Cô Diễm sáng lên, động tác hút duyện

càng thêm tăng độ lớn lên, hoặc câu hoặc hút, hoặc cuốn hoặc dây dưa, cực kỳ

nóng cháy.

Hướng Tiểu Vãn đầu óc bị hôn đến trống rỗng, chỉ có hai tay gắt gao ôm chặt Độc

Cô Diễm, như thế mới không để cho loại cảm giác đó phiêu phiêu di động di động,

lưỡi của nàng, cũng trúc trắc đáp lại Độc Cô Diễm, nhàn nhạt câu lên, quấn lên

ngọn lửa của Độc Cô Diễm.

Hướng Tiểu Vãn nhiệt tình, làm Độc Cô Diễm tính dục dâng cao lên. Lửa nóng ở

bụng đã nóng như thiết. Hướng Tiểu Vãn rõ ràng cảm giác được chân của mình,

đang để trên một vật thô sáp.

Vật kia ma sát đến nàng khó chịu, mơ hồ, một địa phương cũng hơi ướt át.

“Ư... “Nhẹ thở gấp, vang vọng ở bên trong phòng.

Ánh mắt Độc Cô Diễm tối xuống, tràn đầy ánh lửa tính dục, bàn tay hắn bắt đầu

chạy trên người Hướng Tiểu Vãn.