
mắt anh.” Cô vừa nói vừa
muốn đem cái tay làm xằng làm bậy ở trước ngực lấy ra, nhưng anh lại cố ý chơi
trốn tìm với cô.
Cô muốn
ngăn cản anh ta không cần sờ bên phải, anh ta liền chuyển hướng xâm nhập bên
trái, cô tức giận đẩy anh ra, sau đó hướng cửa phòng tắm xông tới.
Nhưng mà
anh lại nhanh một bước, ở trước cửa phòng tắm bắt lấy cô, vặn qua thân thể của
cô, hạ xuống một nụ hôn nóng bỏng.
Anh chỉ là
muốn chinh phục cô, muốn trêu chọc cô một chút, thật sự chỉ là như vậy mà thôi,
nhưng tuyệt không nghĩ đến mới là một cái hôn, đã khiến cho anh cảm nhận được sự
tuyệt vời của tình cảm nam nữ trong cuộc sống.
Đúng vậy!
Là tình cảm nam nữ.
Anh không
phải chưa từng có phụ nữ, nhưng cùng các cô đều là không có cảm tình, thậm chí
các cô còn là do tổng quản bên người an bài, nói cho cùng không muốn cũng nên
có phát tiết bình thường, như vậy mới có thể đầy đủ trở thành một nam tử hán đỉnh
thiên lập địa.
Cho nên sau
lần đầu tiên anh chạm đến phụ nữ vào lúc mười sáu tuổi, thật sự rất thích thân
thể mềm mại thơm phức của phụ nữ, đó là một loại khiêu chiến cuối cùng với tình
dục của đàn ông.
Nhưng cuối
cùng anh cũng sáng tỏ được hoan ái không có tình cảm cũng chỉ là đơn thuần phát
tiết, đối với chính mình và đối phương đều là không công bằng, lại càng không
phải là thứ anh muốn theo đuổi.
Vì thế anh
rất nhanh liền quyết định chính mình phải theo đuổi một cảnh giới khác không phải
tình yêu── quyền lực.
Nhưng bây
giờ cô gái đang nằm trong lồng ngực lại làm cho anh nếm đến tư vị còn mãnh liệt
hơn quyền lực, làm cho anh muốn ngừng mà không được.
Lúc này,
sau lưng Nghênh Xuân truyền đến thanh âm của hai người đàn ông ──
“Đại hoàng
huynh, anh ở nơi này sao?”
Lan Tĩnh dừng
động tác lại, Nghênh Xuân liền thừa cơ hội này giãy khỏi ngực của anh, vội vàng
nói “Hai vị Vương gia tìm người, nô tỳ cáo lui trước.”
Trời ạ! Cô
cư nhiên cũng đi theo gọi mình nô tỳ rồi, thật sự là quá kinh khủng, tiếp qua một
thời gi¬an nữa trong nhà hẳn thật sự sẽ trình diễn "Vương triều Khang Hi”
mất.
“Không cần
lo cho bọn họ. . . .”
Vừa nghe thấy
anh nói như vậy, cô lại gia tăng bước chân vội vàng xoay người lao ra.
Nếu không
thừa cơ hội này trốn thật tốt, chẳng lẽ còn thật sự ngoan ngoãn thay anh ta chà
lưng, sau đó lau ngực, kết quả lau đến địa phương không nên lau?
Nếu cô ở cổ
đại, dù sao cũng là một hoàng hoa khuê nữ!
Mặt Nghênh
Xuân xấu hổ đến đỏ rực như táo chín mọng. Thật vất vả mới trốn được thế nhưng vừa
ra khỏi phòng tắm lại đụng phải hai người đàn ông kia.
Lan Khang
và Lan Ngọc đầu tiên là sửng sốt một chút, giống như đối với việc cô từ phòng tắm
đi ra, cảm giác được có chút kinh ngạc.
“Đại hoàng
huynh ở trong này làm cái gì?” Lan Khang hỏi.
“Đại vương
gia muốn tôi giúp anh ta kì lưng.” Nghênh Xuân vội vàng trả lời, sau đó cúi đầu
muốn rời khỏi lại bị lan Ngọc kéo trở về.
“Đợi chút.”
“Huh?”
“Cô xác định
là đại hoàng huynh nói?”
“Uh!”
Nghênh Xuân cung kính cúi đầu, rất lễ phép trả lời giống Đại Trường Kim (Dae
Chang Kum, trong phim nàng Dae Chang Kum á ='>'>).
Mấy ngày
nay cô xem phim truyền hình "Đại Trường Kim”, Lý Anh đều là dùng thái độ
như thế trả lời mệnh lệnh của hoàng thượng. Cô làm như vậy có chọc giận hai
vương gia kia không?
Lan Khang
và Lan Ngọc nhìn nhau, trong lòng tràn ngập kinh ngạc, bởi vì đại hoàng huynh từ
nhỏ đến giờ đều là tự mình tắm rửa, là quái nhân chết cũng không cho phép bất
luận kẻ nào đụng tới mình.
Hiện tại cư
nhiên yêu cầu đại a đầu bình thường như người qua đường này kỳ lưng cho anh?
Chẳng lẽ cô
có kỹ xảo kỳ lưng đặc biệt sao?
Vậy cũng có
thể nên suy nghĩ nếm thử xem.
Hai anh em
dùng ánh mắt trao đổi lẫn nhau, rốt cục hạ quyết định này ── Tin tưởng ánh mắt
đại hoàng huynh.
“Cô chờ một
chút lại đây hầu hạ chúng tôi.” Lan Ngọc thực tiêu sái hạ lệnh, tuyệt không để
ý tới miệng Nghênh Xuân kinh ngạc mở lớn, rất giống là cá trên bàn thờ.
Bọn họ
đương nhiên sẽ không để ý phản ứng của cô, bởi vì bọn họ đang nổi điên.
Cái chỗ gọi
là thế giới hiện đại này cả địa phương tắm rửa cũng tìm khắp không thấy, thật vất
vả tìm được rồi, lại nhỏ như vậy, kém hơn hồ tắm lớn trong hoàng cung nhiều lắm.
Hai người cầm khăn tắm chuẩn bị đi tìm đại hoàng huynh.
Không nghĩ
tới đại hoàng huynh ở phòng đại nha hoàn Quan gia còn muốn cô kì lưng, bọn họ đều
vui vẻ đến sắp khóc, bởi vì rốt cục cũng có người có thể giúp bọn họ kì lưng.
“Bổn vương
nói qua nha đầu này là dành riêng cho anh.”
Một bàn tay
to ướt đẫm một phen khoát lên trên vai Nghênh Xuân, lập tức đem y phục của cô
làm ướt, vết nước không ngừng hướng lồng ngực của cô di động, mắt thấy cảnh
xuân sẽ lộ hết ra ngoài. . .
Đôi mắt của
Lan Khang và Lan Ngọc không khỏi lòe ra ánh sáng chờ mong lại hưng phấn.
Đột nhiên,
một cái khăn mặt thật to thô lỗ bao ở nửa người trên của cô, cũng ngăn trở hình
ảnh kiều diễm xuất hiện.
“Nhưng đại
hoàng huynh, bây giờ chúng ta thân ở một chỗ khác thường, không phải hẳn là mọi
người nên giúp đỡ lẫn nhau sao? Hơn nữa anh làm đại ca, hẳn càng