XtGem Forum catalog
Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Xấu Nữ Đến Khiến Họa Thủy Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328935

Bình chọn: 7.00/10/893 lượt.

ề Hiểu Dũng kia vì bảo vệ bản thân, vội vàng phụ họa nói: “Đúng vậy a!

Hoắc đại nhân, ngài không biết, ta với Thôi Nhân Quý này luôn như nước

với lửa, trước đây có qua lại, cũng là do ông ta cưỡng bức với ép gả nữ

nhi, mà nữ nhi của ông ta từ trước đến nay miệng lưỡi ghen tị, ta đã sớm có ý nghĩ muốn hưu nàng ta! Việc làm của ông ta, ta làm sao mà biết

được!”

“Tề Hiểu Dũng! Ngươi lại dám nói bậy như vậy!” Thôi Nhân Quý giận giữ trừng mắt nhìn hắn ta, trong mắt bốc hỏa.

“Ta nào có nói bậy! Đây là sự thật!”

Cười nhìn hai người bắt đầu tranh cãi,

Phượng hiên khoát tay, chỉ thấy Phượng địch đứng bên cạnh hắn cầm giấy

cùng bút mực, đi đến trước mặt Tề Hiểu Dũng, đồng thời còn có người mở

xiềng xích ở tay phải của Tề Hiểu Dũng .

Tề Hiểu Dũng lập tức hiểu được ý của

Phượng hiên, không để ý tới Thôi Nhân Quý đang chửi bậy như thế nào, cầm lấy bút liền viết hưu thư, đồng thời, miệng còn nói : “Ta vốn chuẩn bị

tối nay viết hưu thư, không nghĩ tới lại bị bắt tới đây.” Vì mình, hắn

không chút do dự hưu thê tử kết tóc của mình, nghĩ đến có thể phủi sạch

mọi quan hệ, hắn không phát hiện trong mắt Phượng hiên hiện lên một tia

khinh thường.

Hưu thư đã viết xong, còn đóng dấu tay,

Tề Hiểu Dũng chờ mong nhìn Phượng địch đem hưu thư giao cho Phượng hiên, nghĩ rằng hắn sẽ để cho Hoắc Uy Thâm kia nhìn xem, thì bên tai truyền

đến tiếng chửi bậy của Thôi Nhân Quý giận không thể tiết: “Tề Hiểu Dũng, ngươi lại dám làm như vậy! Ngươi cái đồ cẩu vật vong ân bội nghĩa này!”

“Chửi giỏi lắm! Ông đã sớm biết rõ hắn

là đồ cẩu vật vong ân bội nghĩa như thế! Làm sao mà giống như bây giờ

mới biết thế!” Tề Hiểu Dũng còn chưa kịp phản bác lời của Thôi Nhân Quý, đã nghe thấy giọng nói của Phượng Hiên mang theo ý cười đồng ý nói.

Tề, Thôi hai người kinh ngạc nhìn về

phía Phượng hiên, chỉ thấy hắn nhìn hưu thư trong tay, hài lòng gật gật

đầu nói tiếp: “Ừm, không sai, một tay chữ tốt, nội dung không tồi!

Nhưng, đây là lần viết cuối cùng!”

Đây là ý gì? Tề Hiểu Dũng vô cùng kinh hãi.

“Địch, thu về, đừng quên vào ngày mai

trước khi Tề Hiểu Dũng trở về phủ, giúp hắn chuyển giao cho vị Tề Phu

nhân kia!” Phượng hiên đem hưu thư đã gập gọn, đưa lại trong tay Phượng

địch.

Vù, may mắn, xem ra hắn có thể bình an trở về! Tề Hiểu Dũng yên tâm.

“Đang làm cái gì? Còn không đem tay hắn xích lại đưa trở về!” Hoắc uy thâm nói .

“Hoắc đại nhân, chuyện này. . . . . . Ta đã chứng minh ta không phải đồng đảng của Thôi Nhân Quý, ta cùng ông ta căn bản không hoà hợp a!” Tề Hiểu Dũng vừa nghe nói mình chưa được thả, ngược lại còn vẫn trói mình quay về, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra

chuyện vì, nóng vội thanh minh.

“Không hoà hợp cũng chỉ là nghe ngươi

nói, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ một hưu thư nho nhỏ có thể vứt bỏ đi

nghi ngờ với ngươi! ? Chê cười!” Hoắc uy thâm nhíu mày chìm mặt nói.

“Phượng đại nhân. . . . . .” Tề Hiểu Dũng hướng Phượng hiên kêu cứu.

“A, Phượng mỗ chỉ nói là khả năng đồng

đảng sẽ thấp, chứ cho tới bây giờ cũng chưa nói qua ngươi không phải là

đồng đảng của Thôi Nhân Quý a!” Phượng hiên lắc lắc cây quạt trong tay,

biểu tình vô tội, chối bỏ không còn một mảnh.

Tề Hiểu Dũng ngẩn người nói không nên

lời, đã thấy Phượng hiên đứng dậy, chậm rãi đi đến chỗ sắp xếp dụng cụ

tra tấn, tùy tay cầm lấy một cái trường tiên ( roi), vuốt vuốt nó trong

tay, giống như là tự nhủ nói: “Ha ha, nhớ năm đó, thời điểm ta đến Hình

bộ, mới mười lăm tuổi! Năm ấy, gặp lại bé con thân ái, trải qua rất

nhiều ngày vui vẻ, bé con còn có thể theo ta chơi đùa!” Phượng hiên đang nhớ lại một màn nương tử thân ái dùng chân đá hắn, rồi giận dữ kia, nở

một nụ cười tràn đầy sủng nịch, “Ta sủng bé con là sủng đến tận trong

tâm khảm, luyến tiếc chạm vào nàng một chút” Phượng hiên nhìn phía hai

người Thôi, Tề cười quá mức sáng lạn, “Các ngươi muốn biết tên của bé

con là gì không?”

Hiện tại đây là tình huống gì! ? Tề Hiểu Dũng cùng Thôi Nhân Quý đều cảm thấy không thích hợp.

“Roi ở Hình bộ quả nhiên không tồi! Biết lần cuối cùng Phượng mỗ dùng dụng hình là lúc nào không?” Phượng hiên

chưa nói tên bé con, đã chuyển sang chuyện khác, cầm roi đi đến hai

người Tề, Thôi, hắn híp mắt, nụ cười tuy rằng chưa thay đổi, nhưng lại

làm cho hai người Tề, Thôi lưng không khỏi lạnh toát, “Là sau khi muội

muội của ta Vũ nhi bị vu oan, dùng tạ trên người nha hoàn chết tiệt dám

can đảm phản bội chủ tử! Nếu không phải nàng ta, thì muội muội của ta

cũng sẽ không bị tiên hoàng ban được chết, nếu không phải muội muội của

ta chết đi, ta vẫn không có khả năng rời khỏi bên người của bé con, làm

cho người ta có cơ hội, mưu hại cả nhà nàng, mà lại nghe được tin nàng

đã chết! Các ngươi nói xem, người hại cả nhà bé con, ta phải làm thế nào để đối đãi với họ đây! ?” Ngữ nhanh chóng âm trầm xuống, sát khí từ

trên người Phượng hiên tràn ra, hắn lúc này không hề che dấu sự thật với hai người Tề, Thôi, nở nụ cười máu lạnh, trong mắt tràn đầy lãnh ý,

không đợi hai người trả lời, lại đột nhiên lên giọng, cả giận nói, “Đồ

đáng chết, cũng dám đụng đến người của ta!